Ngọc đài càng cao, tu sĩ trên đó lấy được chỗ tốt càng nhiều.
Mặc dù là tu sĩ Luyện Khí ở tầng dưới chót nhất, cũng không ít thuận thế đột phá, công pháp cơ bản tinh tiến một hai tầng.
Nghi thức Tam Dương Thánh Hỏa này còn có hồi báo... Trước đó thật đúng là khinh thường đối phương.
Phương Tịch nhìn thấy một màn này, trong lòng không khỏi cảm khái.
Hắn nhìn thấy Tuyệt Diễm Tử phun ra một đạo Tam Dương Tử Hỏa, trong lòng còn kinh ngạc đối phương là từ đâu kiếm được đoàn tử hỏa kia.
Dù sao hai đạo tử hỏa trước đó, đối phương đã bán cho mình, bất quá làm tu sĩ Nguyên Anh, từ trong tay đồng môn mua lại một sợi tử hỏa là rất bình thường.
Tuyệt Diễm Tử phun ra Tam Dương Tử Hỏa, để nó hấp thu quang hà ba màu, pháp lực ẩn ẩn tăng cường một chút.
Thời điểm hào quang ba màu trào về phía hắn, Phương Tịch lại thầm kêu một tiếng không tốt!
- Cô oa!
Một tiếng cóc kêu vang dội, từ trong túi linh thú ở bên hông hắn vang lên.
Phương Tịch biến sắc, trên bàn tay hiện lên Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang, nhấn về phía túi linh thú!
Cùng lúc đó, hắn ở trong thần thức nghiêm lệnh con cổ trùng kia không được nháo sự.
Đáng tiếc hết thảy đều quá muộn!
Một đạo hỏa quang lóe lên!
Quang hà ba màu giống như có linh tính, đánh vào túi linh thú của Phương Tịch.
Rầm rầm!
Túi linh thú vỡ vụn, một con Bạch Ngọc Thiềm Thừ xuất hiện, phát ra tiếng kêu to rõ.
Nó mở miệng, đồng dạng phun ra một sợi Tam Dương Tử Hỏa, nhanh chóng thôn phệ hào quang ở xung quanh.
- Đây là... Tam Dương Tử Hỏa?
- Sẽ không sai, người này lại để linh thú thôn phệ lửa này, quả thực là nhục nhã!
- Không, đây không phải linh thú ngự hỏa, mà là một cổ trùng!
...
Chỉ nháy mắt, từng đạo thần thức lướt qua, khiến cho Phương Tịch mặt trầm như nước.
Càng làm hắn kinh hãi là thần thức đến từ Hỏa lão tổ:
- Ha ha... Tiểu tử, nếu không phải vừa lúc ở thời khắc Thánh Hỏa tiến giai, bản lão tổ cũng không phát hiện được trò vặt của ngươi... Ngươi mang theo trùng độc này chui vào Thánh Hỏa Tiết, đến cùng có mưu đồ gì?
Thần quang lóe lên, Hỏa lão tổ đã đi tới trước ngọc đài.
Nhìn thấy một màn này, Tuyệt Diễm Tử không khỏi kinh hãi, sợ Phương Tịch gây ra phiền toái gì, làm hại hắn bị phạt.
Không đúng... Tam Dương Tử Hỏa này...
Hắn nhìn Ngũ Hỏa Cổ, trong lòng đột ngột hiện ra một ý niệm:
- Tựa hồ là...
- Hỏa lão tổ!
Phương Tịch ôm quyền, thành khẩn nói:
- Tại hạ chỉ là từ tu tiên giới Đông Hải trở về, ngộ nhập nghi thức của Thánh Hỏa Giáo... Tuyệt đối không có ý đồ xấu gì, về phần Tam Dương Tử Hỏa của cổ trùng này, là tại hạ thu mua được, tại hạ nguyện ý giao cổ trùng ra, còn xin lão tổ thứ tội!
Có thể không xung đột với tu sĩ Hóa Thần, thì tốt nhất không nên xung đột cho thỏa đáng.
Dù sao chỉ là một con Ngũ Hỏa Cổ, mặt hàng đã sớm bị hắn từ bỏ.
Trong mắt Hỏa lão tổ có quang huy đỏ hồng lóe lên, bỗng nhiên quát to một tiếng:
- Tang Thanh Tùng!
Một đạo độn quang từ trong Phiêu Miểu Phong bay ra, chính là Tang sư huynh tóc tai bù xù, hắn liếc qua Phương Tịch và Ngũ Hỏa Cổ, vội vàng nói:
- Người này hôm qua mới từ truyền tống trận trở về, được Tuyệt Diễm Tử sư đệ đảm bảo...
Tuyệt Diễm Tử cảm giác xương cốt như bị rút mất mấy cây...
- Được rồi, xem ra đích thật là cơ duyên xảo hợp...
Hỏa lão tổ cười hì hì nói, cho người ta một loại cảm giác hỉ nộ vô thường.
Hắn nhìn về phía Phương Tịch, bỗng nhiên như có điều suy nghĩ:
- Bất quá bí thuật ngụy trang cùng phương pháp che lấp khí tức của các hạ cực kỳ cao minh... Mặc dù bây giờ mặt đối mặt, lão phu cũng chỉ có thể biết các hạ tuyệt đối không phải Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng vẫn nhìn không thấu...
- Cái này đủ để chứng minh, trước đó hết thảy, bao quát thân phận bây giờ đều là ngụy trang! Ở trong sơn môn của lão phu, còn ngụy trang như vậy làm việc, có thể thấy được trong lòng có quỷ!
Hỏa lão tổ cười lạnh:
- Sao các hạ không triển lộ chân dung cùng tu vi thật sự, lại bàn về cái khác?
Phương Tịch trầm mặc.
Trên thực tế, nếu hắn báo ra thân phận Thiên Khôi Chân Quân cũng không phải không được.
Nhưng nhìn thái độ của Hỏa lão tổ, thì chưa hẳn có thể vượt qua kiểm tra, kết quả vẫn phải đánh một trận.
Cuối cùng, là do thực lực không đủ!
Đối phương là Hóa Thần lão tổ, lại đang ở trong hang ổ của mình, môn nhân đệ tử vô số, cùng trận pháp cấp năm!
Mặc dù Vân Hi tiên tử bị ngăn chặn ở đây, không lưu lại chút đồ vật cũng đi không được.
Huống chi...
Vị Hỏa lão tổ này cũng không thành thật, đã sớm âm thầm ra tay.
- Hừ!
Phương Tịch hừ lạnh, mi tâm có thần niệm óng ánh sáng long lanh hiện lên, ở giữa không trung va chạm với vật gì đó, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Một thanh phi tiêu màu lửa đỏ bị cắt thành hai, lại hóa thành ánh lửa tiêu tán.
- Thần niệm hóa tinh?!
Hỏa lão tổ kinh hô một tiếng, sau đó đưa tay vẫy một cái.