Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1123 - Chương 1286 - Linh Thù Kết Anh

Chương 1286 - Linh Thù Kết Anh
Chương 1286 - Linh Thù Kết Anh

Quanh người Hỏa lão tổ lượn vòng một cái Phong Hỏa Luân, mặc dù chưa từng cảm nhận được không ổn, nhưng linh giác đã bắt đầu cảnh báo, tựa hồ có sự tình khủng bố gì đã phát sinh!

- Đạo Tước Vận Thần Quang này, có thể xem Khí Vận Cổ như pháp bảo thi triển... Trực tiếp gọt đi khí vận của đối phương... Nhưng mỗi lần thi triển, Khí Vận Cổ đều sẽ ngủ say...

Phương Tịch chỉ về phía tiểu tháp.

Nền móng của Tỏa Yêu Tháp vốn bất phàm, về sau đạt được vạn yêu huyết tế, càng trở nên không bình thường.

Trong các linh bảo Phương Tịch thấy qua, vẻn vẹn chỉ thua Tỏa Yêu Tháp trong tay Băng Huyền Tử mà thôi, chính là một kiện linh bảo cấp bậc còn trên Ngũ Hành Hoàn!

Ong ong!

Tiểu tháp xám trắng oanh minh, từng đạo quang huy hiện lên.

Thanh Hòa Kiếm hóa thành vô số Thanh Hòa Vô Hình Châm, trải rộng hư không.

Bỗng nhiên, từng đạo quang huy lấp lóe, xen lẫn Vô Hình Châm, tuôn về phía thần quang hộ thể của Hỏa lão tổ...

- Thần thông hư không... Tỏa Yêu Tháp?

Hỏa lão tổ nhìn tiểu tháp xám trắng trên đỉnh đầu Phương Tịch, trong mắt cũng hiện ra thần sắc thèm nhỏ dãi.

Hắn nhận ra Tỏa Yêu Tháp, đồng thời biết cái trong tay Phương Tịch tuyệt đối là cấp bốn cực phẩm, hơi bồi dưỡng một phen, tương lai có hi vọng đột phá cấp năm.

Đồng thời bảo vật này có thể phụ trợ vượt qua Thái Hư, đúng là đồ vật mà tu sĩ Hóa Thần chuẩn bị đi Phi Thăng Đài như hắn cần cấp bách.

Đúng lúc này, Hỏa lão tổ cảm giác vô số hư không nhiễu loạn, vậy mà xuyên thấu linh tráo hộ thể của hắn.

Từng cây phi châm cực kỳ nhỏ, tựa hồ không nhìn áo giáp của hắn, muốn đâm thẳng vào kinh mạch và đan điền.

- Ha ha... thủ đoạn cũng không tệ.

Chỉ nháy mắt, trên râu tóc của Hỏa lão tổ thiêu đốt hỏa diễm, cả người tựa hồ biến thành hỏa nhân.

Nếu không có thân thể huyết nhục, tự nhiên không có chỗ trống để Vô Hình Châm phát huy.

- Hỏa Linh Thể?

Đôi mắt Phương Tịch ngưng tụ, nhận ra loại linh thể này, chính là tuyệt phối để tu luyện công pháp Hỏa thuộc tính.

Có thể ở dưới hoàn cảnh thiên địa linh khí thiếu thốn đột phá Hóa Thần, tự nhiên có thiên tư và cơ duyên cực kỳ khủng bố!

Rống rống!

Thời điểm hắn suy tư, bỗng nhiên sau lưng truyền đến tiếng gào rú.

Đó là một con Song Đầu Hỏa Khuyển, tựa hồ trong nháy mắt hiện lên ở phía sau hắn, mở ra hai cái miệng to như chậu máu, hung hăng cắn xuống!

Năm ngón tay của Phương Tịch khép lại, hóa thành một quyền.

Ầm!

Một cái đầu lâu Hỏa Khuyển tan nát, một cái đầu lâu khác rên rỉ, thân thể khổng lồ nổ tung, hóa thành từng con Hỏa Nghĩ, leo lên trên linh quang hộ thể của Phương Tịch.

Một tầng Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang bị phá, hiện ra Tam Thánh Thú Giáp !

Ngang!

Trên hộ tâm kính, Huyền Quy cấp năm lắc đầu vẫy đuôi hiện lên, ngửa mặt lên trời gào rú.

Hào quang màu vàng đất nồng đậm từ trong Tam Thánh Thú Giáp lan tràn, Hỏa Nghĩ lập tức tiêu tán.

Phương Tịch gào thét, hóa thành lưu quang ba màu phóng tới Hỏa lão tổ, đấm ra một quyền.

Ầm!

Hư không phảng phất như bị đè ép, hóa thành đạn pháo gào thét, đánh xuyên qua Hỏa Linh Thể của Hỏa lão tổ!

Hỏa linh lực ở giữa thiên địa mãnh liệt lao đến, Hỏa lão tổ thi triển Hỏa Linh Thể chỉ là thân thể hơi bị thương, rất nhanh đã phục hồi như cũ.

Phương Tịch thấy vậy, vội vàng ăn một viên Hồi Huyền Đan...

Thời gian không biết qua bao lâu.

Một đạo thần quang Hỏa hệ hóa thành roi lửa, hung hăng quất lên vai Phương Tịch.

Giáp vai lại hiện ra từng vết rách.

Hắn nghiêm nghị không sợ, tay phải nâng Tỏa Yêu Tháp, mang theo từng tia từng tia ngân quang, nện ở trên người Hỏa lão tổ.

Hai người vừa chạm liền tách ra, khí tức đều có chút bất ổn.

Mà ở dưới hai người đấu pháp, đại mạc sớm đã biến thành nham tương chảy xuôi!

- Có thể cùng lão phu đấu đến tình trạng như thế... Thanh Hòa Tử ngươi đủ để tự hào.

Hỏa lão tổ cười lạnh:

- Ngươi làm hại lão phu liên tiếp thi triển mấy đại thần thông, linh lực phản phệ, thọ nguyên hao tổn, hôm nay hẳn phải chết không nghi ngờ!

Kỳ thật trong lòng hắn có chút bội phục, có thể lấy tu vi Nguyên Anh, cùng hắn đấu pháp đến hiện tại, đã đủ thấy kinh tài tuyệt diễm.

Càng như vậy, Hỏa lão tổ càng không dám để Phương Tịch còn sống trở về.

Huống chi bây giờ át chủ bài của song phương ra hết, Hỏa lão tổ tự nghĩ mình chiếm ưu thế!

- Lần này... Thật đúng là có chút tổn thương nguyên khí, trở về còn phải dưỡng thương.

Phương Tịch che bả vai, khóe miệng chảy ra vệt máu, đôi mắt lại sáng tỏ không gì sánh được:

- Trò hay còn chưa bắt đầu đâu!

- Trò hay gì...

Hỏa lão tổ đang muốn nói gì, bỗng nhiên biến sắc, che đậy đan điền. ‌

Chỉ chớp mắt, hắn liền lui ra khỏi trạng thái Hỏa Linh Thể, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên:

- Sao lại vào lúc này? Lão phu rõ ràng đã lấy bí pháp áp chế...

- Trước đó ngươi bị thương, mặc dù lấy bí pháp áp chế, nhưng còn có tai hoạ ngầm... Bây giờ luân phiên đấu pháp với ta, bệch cũ tái phát.

Bình Luận (0)
Comment