Chương 1307: Báo thù 2
Trên Quang Minh Phong.
Một tu sĩ Nguyên Anh khuôn mặt đầy sẹo, mặc một bộ áo bào trắng rách rưới, đang đứng ở trước mặt Tam Dương Thánh Hỏa thiêu đốt hừng hực, trong miệng không ngừng niệm tụng chú ngữ:
- Thánh Hỏa hừng hực khắp chiếu bát phương, thiên địa nhân tâm, si mị võng lượng...
Đột nhiên, hắn đã lệ rơi đầy mặt:
- Tổ sư ở trên, đệ tử bất tài, bây giờ tông môn đứng trước đại địch, Hóa Thần vẫn lạc... Chỉ có thể khởi động thủ đoạn cuối cùng, cùng đại địch đồng quy vu tận, lấy bảo tồn ẩn mạch...
Tu vi của vị này thình lình đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, bình thường trầm mặc ít nói, mặc dù là tu sĩ trong tông môn cũng rất ít nhận ra hắn.
Khi biết mệnh hỏa của Hỏa lão tổ dập tắt, liền lập tức chạy tới chỗ này, chuẩn bị mở ra thủ đoạn của tổ sư.
Đại trận cấp năm của Thánh Hỏa Giáo, đã là một trận pháp, đồng thời cũng giấu giếm cơ quan hủy diệt.
Nếu có cường địch xâm lấn đến nội bộ tông môn, đến thời khắc không thể vãn hồi, thì có thể kích phát cấm chế trong Tam Dương Thánh Hỏa, nghịch chuyển trận pháp, trong nháy mắt hủy diệt hết thảy!
Uy năng như thế, mặc dù là tu sĩ Hóa Thần cũng khó mà chạy trốn!
Đây cũng là thủ đoạn tốt nhất bảo vệ mấy truyền thừa bí ẩn ở ngoại giới!
Tu sĩ mặt sẹo lấy ra một lệnh bài, phun lên tinh huyết, muốn hạ lệnh tự hủy cho Tam Dương Thánh Hỏa.
Nhưng chớp mắt tiếp theo, một thanh trường kiếm màu xanh đã hình thành ở giữa không trung.
Cự kiếm kia giống như ngọn núi phỉ thúy, hung hăng chém vào Quang Minh Phong, cùng vô số hỏa diễm cấm chế tiêu hao lẫn nhau.
Xem ra chỉ cần lại đến vài kiếm, tuyệt đối có thể chém nát cấm chế.
- Ha ha... Quang Minh Phong chính là trọng địa số một của bản giáo, mặc dù là tu sĩ Hóa Thần, cũng muốn nhất thời nửa khắc mới có thể... mới có thể...
Bỗng nhiên tu sĩ mặt sẹo nhìn hai tay mình, chỉ thấy phía trên đã tràn đầy nếp nhăn cùng da đồi mồi.
Hắn còn muốn nói cái gì, thân hình đã ngã trên mặt đất, Nguyên Anh hóa thành từng điểm sáng tiêu tán...
- Là Diễm Tẫn Lục Tuyệt Trận!
Ba đạo lưu quang hiện lên ở trên đỉnh Quang Minh Phong, lão tổ Bạch gia thấy một màn này, sắc mặt cực kỳ khó coi, bỗng nhiên nhìn Phương Tịch thành khẩn cảm ơn:
- Nếu đạo hữu trễ một bước, lão phu không chết cũng sẽ trọng thương, dù sao cũng là linh diễm cấp năm hỗn hợp lực lượng tự hủy của trận pháp...
Mà nhìn thấy Phương Tịch không chút do dự vận dụng thần thông, cắt giảm thọ nguyên của đại tu sĩ kia, lão tổ Bạch gia oán thầm:
- Hỏa lão quỷ hố người không cạn... Người này làm không tốt sớm đã tu luyện Tư Mệnh Đại Thần Thông...
Biết Thanh Đế Sơn khủng bố, lúc này lão tổ Bạch gia càng không muốn đối địch.
Dù sao bây giờ nhân gian đã đoạn tuyệt liên hệ với thượng giới, cần gì phải đi trêu chọc cường địch?
Vân Hi tiên tử lại không nói gì, chỉ để Thủy Linh Tâm ở sau lưng càng thêm tới gần một chút.
Thủy Linh Tâm nhíu mày, chủ động tiến lên một bước:
- Chúc mừng tiền bối đại thù được báo, không biết chuẩn bị xử trí tu sĩ Thánh Hỏa Giáo như thế nào?
Thần thức của Phương Tịch bây giờ, đã có thể tùy tiện xuyên thấu mạng che mặt của Thủy Linh Tâm.
Hắn nhìn nàng, bỗng nhiên có chút trầm mặc.
Trước đó mấy lần gặp mặt hắn đã phát hiện, nàng này cho hắn cảm giác quen thuộc không hiểu.
Có lẽ chính vì vậy, hắn mới ở lúc đổi tinh huyết Ngạc Giao, cho ra lựa chọn thứ ba xuất thủ một lần.
Lấy tính cách luôn sợ phiền phức của Phương Tịch, vốn sẽ không như vậy.
- Thánh Hỏa Giáo tất diệt! Phàm tu sĩ Thánh Hỏa Giáo...
Ánh mắt Phương Tịch đảo qua, trông thấy từng tu sĩ Kết Đan, Nguyên Anh.
Lúc này những nhân vật cao cao tại thượng của tu tiên giới kia, ở trước mặt hắn giống như sâu kiến.
- Nếu không tuyên bố phá môn xuất giáo, giết không tha!
Thần thức của Phương Tịch khẽ động, lực lượng thiên địa hội tụ, hóa thành từng thanh trường kiếm màu xanh, treo ở trên đỉnh đầu mỗi một tu sĩ Thánh Hỏa Giáo.
Xa xa nhìn lại, mấy vạn phi kiếm màu xanh treo cao giữa không trung, tràng diện cực kỳ to lớn.
Trong những tu sĩ Nguyên Anh kia, Tuyệt Diễm Tử và Tang Thanh Tùng cũng có mặt, thần sắc cả hai đều ngốc trệ, tựa hồ tâm ma đang nổi lên.
Lúc này Phương Tịch đánh ra một đạo pháp quyết, cự kiếm màu xanh xé rách cấm chế của Quang Minh Phong, khiến nó rơi vào đỉnh núi, trực tiếp vung tay lên, thu lấy Tam Dương Thánh Hỏa.
Dù sao cũng là một đoàn hỏa diễm cấp năm, lại được Thánh Hỏa Giáo bồi dưỡng nhiều năm, uy lực không thể coi thường, càng là trận nhãn của đại trận cấp năm này.
Sau khi hoàn toàn dỡ bỏ, sẽ không sợ đám tu sĩ Nguyên Anh kia phản kích.
Sưu!
Đúng lúc này, một tu sĩ Nguyên Anh bỗng nhiên kích xạ về phía sau.
Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang biến thành phi kiếm lập tức rơi xuống, dùng tốc độ khó mà tin nổi xuyên qua lồng ngực đối phương.
Một Nguyên Anh màu xanh hiện lên, hai tay bấm niệm pháp quyết, hóa thành ba đạo kỳ quang chạy trốn!
Phi kiếm màu xanh oanh minh, hóa thành ba sợi tơ mỏng, xuyên thấu ba đạo kỳ quang, làm nó triệt để chôn vùi...