Chương 1312: Hóa Thần khánh điển 3
Vị Long Ngư Đảo Chủ kia tu hành nhanh chóng như vậy, nguyên lai là nắm giữ truyền tống trận cổ xưa, từ đó kiếm lấy rất nhiều tài nguyên!
Nhưng nương theo ánh mắt của hắn di chuyển, bỗng nhiên sắc mặt trắng nhợt, vội vàng cúi đầu, ngay cả hô hấp cũng trở nên yếu ớt hơn mấy phần:
- Tu sĩ Hóa Thần... Hai vị...
Ngày thường ở Nam Hoang căn bản là không có cách nào nhìn thấy tu sĩ Hóa Thần, nơi đây lại có hai vị!
Tính cả Long Ngư Đảo Chủ, chỉ sợ tu sĩ đỉnh cấp của Nhân Gian giới đều hội tụ ở đây?
Thiên Đố Ma Quân đi vào vị trí của mình ngồi xuống, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm.
Mà ở bên cạnh hắn, một tu sĩ mặc hắc bào cười cười:
- Vị đại tu sĩ này hữu lễ, bản nhân Hắc Sa, đến từ tu tiên giới Tây Mạc, đạo hữu tu vi cao thâm, khiến cho người bội phục...
- Nguyên lai là Hắc Sa đạo hữu.
Thiên Đố Ma Quân tươi cười.
Trong lòng Hắc Sa Chân Quân tràn đầy vui vẻ, dù sao dựa theo ước định trước đó, Phương Tịch sẽ duy trì Hoàng Sa Phái trở thành bá chủ Đông Bát Vực!
Vị Long Ngư Đảo Chủ này bây giờ là đệ nhất tu sĩ của tu tiên giới Tây Mạc, Hóa Thần Tôn Giả!
Hắn nói một câu, ngày sau Hoàng Sa Phái có thể dựng vào da hổ của vị Tôn Giả này, chí ít có thể hưng thịnh ngàn năm!
Một ý niệm, như trời vực...
Trong lòng Hắc Sa Chân Quân yên lặng cảm khái, vừa uống một chén linh tửu.
Từng vị Nguyên Anh lão quái ngồi vào vị trí, sau đó liền bị hai vị Hóa Thần Tôn Giả kia chấn nhiếp, không ai dám có chút động tác.
Mà đợi đến thời điểm yến hội mở màn, bọn hắn mới nhìn thấy một tu sĩ mặc Thanh Trúc Pháp Bào, trên đầu ghim búi tóc, dùng trâm trúc đơn giản cố định, thần thái nhàn nhã đi vào chủ vị.
- Chúc mừng Long Ngư Đảo Chủ!
- Chúc mừng đảo chủ đột phá Hóa Thần!
Trong lúc nhất thời, cả sảnh đường đều cúi đầu!
Phương Tịch nhìn một màn này, lại nghĩ tới lúc trước mình ở Thanh Trúc Sơn vất vả giãy dụa, phảng phất như cách một thế hệ.
Lúc này hai tay khẽ nâng, trên mặt hiện ra nụ cười:
- Chư vị không cần đa lễ!
Hắn giơ ly rượu lên, bên trong đựng đầy Thanh Trúc Tửu:
- Bản tôn thành công Hóa Thần, sẽ giảng đạo ba ngày, đồng thời tổ chức một hội đấu giá nhỏ, đấu giá mười danh ngạch tiến về tu tiên giới Tây Mạc, cũng coi như chúc mừng thịnh sự!
- Chư vị, cạn!
Phương Tịch uống cạn Thanh Trúc Tửu, chút linh khí trong rượu không đáng kể chút nào, mấu chốt là cảm giác đắng chát kia, sẽ nhắc nhở hắn lúc trước sinh tồn không dễ, không có khả năng kiêu ngạo tự mãn.
- Cạn!
Rất nhiều tu sĩ uống một hơi cạn sạch, trong lúc nhất thời chủ và khách đều vui vẻ...
Ba ngày sau.
Hóa Thần khánh điển của Phương Tịch kết thúc mỹ mãn.
Hắn giảng đạo cũng đạt được thành công lớn, dù sao Phương Tịch không chỉ kiêm tu sở trường của hai nhà yêu ma, còn có vô số kinh nghiệm tu tiên của Cửu Châu giới.
Dù chỉ hơi lộ ra, nói chút ít tâm đắc đột phá Hóa Thần, cũng có thể làm cho một đám Nguyên Anh lão quái như si như say.
Mà hội đấu giá sau đó, thì lấy ra một chút bảo vật ngoại giới khó được, đặc biệt là mười danh ngạch truyền tống, đều bán ra giá cao.
Phương Tịch chuẩn bị ngày sau thường cách một đoạn thời gian sẽ thả ra vài danh ngạch, như vậy có thể thu hoạch được tài nguyên linh thạch, bổ sung Phỉ Thúy Đảo vận chuyển.
Tông môn Hóa Thần như Thánh Hỏa Giáo, Bồng Lai Tiên Đảo, Băng Thần Cung, cơ bản đều làm như thế....
Bóng đêm như nước.
Tu sĩ đến tham gia Hóa Thần khánh điển đại bộ phận đã tán đi.
Phương Tịch đứng ở dưới Yêu Ma Thụ, trong tay cầm hồ lô tùy ý uống rượu.
Hắn nhìn về một phía, bỗng nhiên cười:
- Linh Tâm tiểu hữu, không theo sư phụ ngươi về Đông Hải sao?
- Linh Tâm lần thứ nhất đến tu tiên giới Nam Hoang, muốn du lịch một phen, tiền bối hẳn sẽ cho phép?
Thủy Linh Tâm lấy mạng che mặt xuống, hiện ra dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, dưới ánh trăng giống như một vị Tinh Linh.
- Linh Tâm tiểu hữu du lịch Vạn Đảo Hồ, có thu hoạch được gì không?
Phương Tịch giống như tùy ý hỏi.
- Đào Hoa Đảo...
Nói đến Đào Hoa Đảo, trên mặt Thủy Linh Tâm không khỏi hiện ra vẻ mê man:
- Linh Tâm có thể xác nhận chưa bao giờ đi qua, nhưng lại có cảm giác quen thuộc và thân cận.
Chuyện này rất không thể tưởng tượng nổi.
Dù sao linh mạch của Đào Hoa Đảo vốn bất nhập lưu, lại có thể làm một vị tu sĩ Nguyên Anh lưu luyến, đúng là có chút không bình thường.
- Ồ?
Đôi mắt Phương Tịch khẽ động, đột nhiên hỏi:
- Đào Hoa Đảo có Kính Nguyệt Hồ, Song Tử Phong, Phỉ Thúy Nhai... Không biết tiểu hữu thích cảnh sắc nơi nào nhất?
- Song Tử Phong, chỗ kia trăm hoa đua nở...
Thủy Linh Tâm trầm mặc, bỗng nhiên uyển chuyển quỳ gối:
- Còn xin tiền bối giải thích nghi hoặc cho Linh Tâm...
- Tiểu hữu có biết...
Phương Tịch khoát tay, hái một lá cây của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ:
- Nếu từ chỗ cực nhỏ xem xét, thế gian cũng tương tự như lá cây... Bởi vậy đạo hữu ai cũng không phải, chỉ là Thủy Linh Tâm mà thôi.