Chương 1322: Phi thăng? 2
Hư không vặn vẹo, đè ép...
Mặc dù Phương Tịch đã thành tựu Hóa Thần, cũng cảm giác có chút khó chịu.
Trên một hoang nguyên.
Vô số Phượng Triện Văn hội tụ, hình thành kiểu dáng cánh cửa, một bóng người từ đó đi ra.
Phương Tịch xoa huyệt thái dương, cảm giác có chút khó chịu.
Khó chịu giống như lúc trước lần đầu cưỡi truyền tống trận.
- Nơi này... Có chút tà môn...
Thần thức của hắn tản ra, lại phát hiện tựa hồ bị áp chế, ở Nam Hoang có thể tùy tiện đột phá năm trăm dặm, ở chỗ này chỉ có thể dò xét hai ba trăm dặm.
Vị trí của bản thân, tựa hồ là một mảnh hoang nguyên, nhưng trong hư không lại tràn ngập thiên địa nguyên khí nhàn nhạt.
- Linh mạch? Mặc dù trình độ chỉ là cấp một, nhưng cũng rất đáng gờm, đặt ở Nam Hoang... Chỉ sợ đủ khiến các tiểu gia tộc và tán tu đoạt bể đầu...
- Ừm?
Bỗng nhiên Phương Tịch ngẩng đầu, phát hiện không đúng.
Trên bầu trời, thình lình treo bảy vòng đại nhật!
- Thất nhật lăng không... tựa hồ ta ở trong cổ tịch nào đó thấy qua loại miêu tả này...
Tựa hồ hắn nghĩ đến cái gì, thần sắc ẩn ẩn kích động, sau đó bắt đầu khoanh chân ngồi tĩnh tọa, hô hấp thổ nạp.
Hô... hô...
Một hít một thở này, Phương Tịch cảm giác được, tuổi thọ của hắn đang thong thả tăng trưởng!
- Thất nhật lăng không, đêm có cửu nguyệt... Thọ nguyên tăng trưởng...
- Nơi đây lại là...Địa Tiên giới ?!
- Ta phi thăng?!
Phương Tịch phảng phất như nghĩ đến cái gì, không khỏi vẫy tay.
Linh khí thiên địa điên cuồng phun trào, hóa thành một đại thủ đen kịt, tùy ý huy sái ở giữa không trung.
- Không sai... nguyên khí thiên địa nồng đậm đến cực điểm, Hóa Thần tùy ý thi triển pháp thuật, không có bị linh lực phản phệ... Nơi đây chính là Địa Tiên giới!
Đôi mắt Phương Tịch sáng rõ, sau đó cười ha hả.
Tu sĩ Hóa Thần ở hạ giới, vì phi thăng Địa Tiên giới không biết lo lắng cỡ nào, có một lòng khổ tu, hy vọng có thể bắt lấy một tia hi vọng mờ mịt, đột phá Hóa Thần kỳ viên mãn.
Có thì vơ vét bảo vật Hư Không, muốn thông qua Phi Thăng Đài phi thăng.
Thảm hại hơn là loại tiểu giới ngay cả Phi Thăng Đài cũng không có, chỉ có thể thông qua vết nứt hư không tìm vận may... Cơ bản đều là thập tử vô sinh!
Nhưng những tu sĩ đỉnh tiêm ở hạ giới kia, vì phi thăng Địa Tiên giới, vẫn không oán không hối!
Mặc dù bản tôn của Phương Tịch, trước đó cũng phải bán lão tổ Bạch gia mặt mũi, mặc dù suy đoán đối phương đang nói láo, nhưng cũng không vạch trần, bởi vì Phi Thăng Đài duy nhất của Nhân Gian giới đang ở tu tiên giới Bắc Nguyên.
Nếu tìm không thấy biện pháp khác, lại không tu luyện đến Hóa Thần kỳ viên mãn, ngày sau bản tôn cũng phải nhờ Phi Thăng Đài phi thăng!
Nhưng bây giờ...
- Hết thảy đã khác...
Phương Tịch thì thào, lại triệu hồi ra Thần Anh Kiếm!
Kiếm này ở trong tay hắn có thể tùy tiện chém hư không, nhưng lúc này toàn lực vung ra, chỉ có thể nhìn thấy gợn sóng, không có chút dấu hiệu tổn hại nào.
- Hư không cường đại, nguyên khí dồi dào... Đại biểu lực lượng giới diện của giới này mạnh mẽ đến trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Phương Tịch thu Thần Anh Kiếm, yên lặng ngồi xếp bằng.
Chờ một ngày trôi qua, hắn ngẩng đầu nhìn trời.
Chỉ thấy trong màn đêm, từng mặt trăng trong sáng treo ở giữa không trung, có là trăng tròn, có là trăng lưỡi liềm...
- Thất nhật lăng không, đêm có cửu nguyệt... không sai, nơi đây chính là Địa Tiên giới!
Ngoại Đạo Nguyên Anh nhếch miệng, nụ cười càng lúc càng lớn:
- Ta thật phi thăng!
Nhân Gian giới.
Dưới Thủy Tổ Yêu Ma Thụ.
Phương Tịch đang cầm phù bút vẽ bùa.
Hắn bút như long xà, từng tia từng tia linh lực dồi dào đến cực điểm, đan sa tự động hóa thành bột phấn, hội tụ vào trong đầu bút lông.
Rất nhanh, một tấm phù lục kỳ dị hoàn thành.
Một phù văn màu tím lấp lóe quang hoa ở trên da yêu thú cấp bốn...
Chớp mắt tiếp theo, tấm bùa này không gió tự cháy, da thú cấp bốn hóa thành tro tàn.
- Quả nhiên... liên quan đến bí phù Long Chương Văn... Mặc dù da thú cấp bốn cũng không thể gánh chịu?
Tựa hồ Phương Tịch đã sớm chuẩn bị, nên lơ đễnh.
Đạo bí phù này, là hắn tìm được từ trong phường thị Doanh Châu Đảo của Đông Hải.
Mà Vân Hi tiên tử biết hắn chuyên tu phù lục, lại lệnh Thủy Linh Tâm đưa truyền thừa phù lục của Bồng Lai Tiên Đảo tới, trong đó có mấy đạo long chương bí phù, càng hoàn chỉnh hơn lão điếm Tam Phù Đường.
Phương Tịch tự nghĩ đã tăng trận pháp và thuật luyện đan lên đến cực hạn trước mắt, vì vậy chuyển di lực chú ý, đặt mục tiêu ở trên phù lục và khôi lỗi.
Bây giờ đang ngày đêm tu tập...
- Lá bùa da thú này, chính là lấy da mí mắt của Vạn Mục Yêu chế thành... mí mắt của yêu này thích hợp chế tác lá bùa nhất, đồng thời lá bùa cấp bốn cứng cỏi không gì sánh được... Mặc dù vẽ bùa thất bại, lá bùa bền bỉ thường thường có thể bảo tồn lại hơn phân nửa, giảm bớt rất nhiều tổn thất...
- Nhưng mấy lần này, mặc dù ta hoàn chỉnh vẽ ra phù lục cũng vẫn tự đốt, hiển nhiên không phải vấn đề kỹ xảo, mà là vấn đề lá bùa không thể gánh chịu.