Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1162 - Chương 1325 - Võ Đạo 2

Chương 1325 - Võ Đạo 2
Chương 1325 - Võ Đạo 2

Chương 1325: Võ Đạo 2

Phương Tịch nhìn thấy một tên Võ Tiên đưa tay cuốn lên đại kỳ, xem như trường thương thi triển hoành tảo thiên quân, đôi mắt không khỏi sáng lên.

Thậm chí ba con Giao Long màu đen kia giống như sống lại, trực tiếp hiển hóa ra thân rồng trăm trượng, mở miệng to như chậu máu, một chùm hào quang tối om hiện lên, những nơi đi qua, quân Vân gia đều hóa thành bạch cốt...

Cái này rõ ràng là một kiện pháp bảo! Hay là loại pháp bảo đặc thù, lấy khí huyết võ giả hoặc chân khí thôi động!

- Đã phân tích... Pháp bảo này tên Võ cụ, là pháp bảo chuyên môn phân phối cho võ giả sử dụng...

Thái Nhất đã phân giải ra rất nhiều ngôn ngữ của thế giới này, sau đó từ trong tiếng hò hét của song phương tìm được đáp án.

- Võ cụ?!

Phương Tịch gật đầu, mặt không thay đổi nhìn quân Trương gia màu đen thắng quân Vân gia, lại hộ tống một đội ngũ phàm nhân, không có mấy ngày liền tới một thành trì.

Trên tường thành nguy nga lóe ra linh quang nhàn nhạt, cửa thành sắp xếp đội ngũ thật dài, bên trong hỗn tạp không ít Đà thú loại hình la ngựa.

Đây là một thành trì phàm nhân.

Phương Tịch ở bên ngoài quan sát mấy tháng, rốt cục nhịn không được, giả trang thành phàm nhân lẫn vào trong đó.

Có lẽ ở trong thành trì phàm nhân này, không có bao nhiêu vật hắn muốn, nhưng rất hữu dụng cho che giấu tung tích.

Mấu chốt nhất là... Hắn có thể đắm chìm vào, học tập văn hóa, từ đó biến mình thành thổ dân chân chính của Địa Tiên giới!

Muốn ngụy trang thành thổ dân Địa Tiên giới, chỉ biết ngôn ngữ và văn tự là không đủ, nhất định phải từ cố thổ trưởng thành, nhận văn hóa bản địa hun đúc mới có thể hiện lên khí chất đặc thù, ở trong mắt người bản thổ sẽ hết sức rõ ràng.

Trùng hợp là, Phương Tịch có nhiều thời gian....

Ba năm sau.

Thành Phi Nhật, trong trường tư thục Lý gia.

Lý gia ở thành Phi Nhật cũng coi như thế gia, có vài tộc nhân nhậm chức ở trong phủ thành chủ, nghe nói còn có một vị lão tổ tiếp cận cấp bậc Chân Đan.

Trong nhà võ phong hưng thịnh, hài đồng đến bảy tuổi, đều sẽ được đưa vào trường tư thục, trước học văn tự lễ nghi, hơi lớn một chút sẽ luyện võ.

Một ngày này, Phương Tịch mặc áo xanh, đi theo một nhân vật 50~60 tuổi, thân hình còng xuống, giống như lão thầy đồ đi vào trường tư thục.

- Bái kiến lão sư!

Một đám hài đồng nhìn thấy lão giả, liền vội vàng hành lễ.

- Ừm, các vị học đồng... Vị này là giáo viên mới tới của các ngươi Phương Nguyên, Phương sư phó đến từ ngoài thành, cũng coi như du lịch qua vài thành ở phụ cận, kiến thức phong phú, học phú ngũ xa...

Lão sư phó nói tới nói lui, lại có xu thế thao thao bất tuyệt.

Phương Tịch lại mỉm cười, biết Hoàng lão đầu này không có việc gì liền thích thao thao bất tuyệt.

Hắn lẳng lặng chờ Hoàng lão đầu nói xong, mới bước lên trước một bước:

- Từ nay về sau, chương trình học của các trò, sẽ do ta giảng dạy...

Sau một tiết, Phương Tịch và lão giả họ Hoàng đi ra lớp học.

- Phương lão sư, ngày sau phải nhờ ngươi.

Hoàng lão đầu nghiêm túc thi lễ.

- Đã nhận tiền của người, ta tự nhiên sẽ dạy tốt những hài tử này...

Phương Tịch mỉm cười trả lời.

Từ biệt Hoàng lão đầu, liền trở lại gian phòng của mình.

Trong phòng bài trí đơn giản, chỉ có một bàn một ghế dựa một giường cùng tủ mà thôi.

Trên bàn trưng bày một chậu hoa lan màu trắng, trong ngăn tủ chất đầy sách.

Phương Tịch tiến lên, rút ra một quyển, ngồi trên ghế chăm chú đọc.

Vừa đọc, nhưng trong lòng thì suy nghĩ:

- Địa Tiên giới quá mức mênh mông, chỉ là Lạc Nhật bình nguyên liền không biết bao nhiêu vạn dặm... Nghe đồn tu sĩ cấp cao dùng hết toàn lực phi hành, chỉ sợ cũng cần mấy chục năm mới có thể vượt qua... Ở trong này các loại dãy núi, hồ nước khổng lồ vô số, ngay cả quốc gia phàm nhân cũng có hơn ngàn...

Hai chi đại quân lần trước, bất quá là Lương quốc và Định quốc ở phụ cận xung đột bình thường mà thôi...

- Trà trộn ở trong phàm nhân, tận lực không sử dụng pháp lực, cố gắng tẩy đi lạc ấn của bản thân, đồng thời cũng có thể xác nhận một sự kiện... Nếu ba năm còn không có bị tu sĩ nào tìm tới cửa, đại biểu trong Địa Tiên giới không có bảo vật giám sát người hạ giới phi thăng? Hoặc trên người ta không có cái gọi là khí tức hạ giới?

- Xuất tất cáo, phản tất diện...

- Thần tắc tỉnh, hôn tắc định...

Trong trường tư thục Lý gia, một đám hài đồng gật gù đắc ý đọc sách.

Trong tay Phương Tịch cầm một cuốn sách, thỉnh thoảng uốn nắn mấy âm tiết.

Đối với hắn mà nói, loại chuyện này tự nhiên là rất nhẹ nhõm.

Đồng thời đến bây giờ, một lời một hành động của hắn đã có thể hoàn toàn dung nhập vào tập tục của Lạc Nhật Bình Nguyên, nhìn không ra chút khác biệt nào.

Chờ các hài đồng đọc sách xong, Phương Tịch cuốn sách, nắm ở trong tay phải, thỉnh thoảng đập bàn tay trái:

- Người sống một đời, dù sao cũng phải có chút chí hướng, hôm nay các trò nói chí hướng của mình xem... Lý Nguyên Định, ngươi tới trước.

Bình Luận (0)
Comment