Chương 1327: Mặc môn 2
Trụ sở của Hoàng lão đầu.
Lão đầu này không con không cái, thích nhất là ăn thịt kho, uống Hoàng Lương Tửu.
Nhìn thấy Phương Tịch cầm rượu thịt tới, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười:
- Phương lão sư có lòng...
- Đâu có đâu có, ta có thể tới Lý gia dạy học, thu hoạch được che chở, là nhờ Hoàng lão ngài dẫn tiến...
Hai người tìm bàn đá trong đình viện, rót Hoàng Lương Tửu, xé giấy dầu bao phủ thịt kho, bắt đầu ăn như gió cuốn.
Qua ba lần rượu, nhìn thấy cái mũi của Hoàng lão đầu bắt đầu đỏ lên, Phương Tịch cười thầm hỏa hầu đến, thuận miệng hỏi:
- Tựa hồ phủ thành chủ đang giá cao thu linh thạch, cũng không biết xảy ra chuyện gì?
Mặc dù hắn còn có thể lựa chọn sưu hồn lão đầu đối diện, nhưng nếu quyết định dung nhập thế giới này, tận lực không thi triển pháp thuật thần thông, Phương Tịch sẽ không dễ dàng đánh vỡ quy củ.
Huống chi lấy kiến thức và năng lực của hắn, dù là không sử dụng pháp thuật, những phàm nhân này cũng không có bí mật gì có thể giữ vững.
- Nấc... Không chỉ quan phủ, Lý gia chúng ta, Trương gia, Thần Ý Môn... Phàm là có chút môn lộ, đều tự mình thu mua linh thạch... Phương lão sư ngươi kiến thức rộng rãi, nếu trong tay có linh thạch, thì tuyệt đối không nên bỏ lỡ cơ hội tốt.
Hoàng lão đầu ợ rượu, cười hì hì nói.
- Ồ?
Ánh mắt Phương Tịch sáng lên:
- Xem ra là có chuyện tốt, có quan hệ tới tu tiên giả? Nếu không vì sao cần linh thạch? Chẳng lẽ Trắc Linh Tiên Sứ lại tới, còn muốn tổ chức hội giao dịch cỡ nhỏ?
Trên tay tu tiên giả có rất nhiều đồ tốt, mỗi một loại đều là phàm nhân có thể gặp mà không thể cầu.
Bất luận là các loại linh phù công hiệu khác nhau, hay linh đan chữa khỏi trăm bệnh, kéo dài tuổi thọ... tuyệt đối sẽ bị những thế gia này điên cuồng truy phủng.
- Không sai, ngươi rất thông minh, bất quá còn kém một chút xíu...
Trên mặt Hoàng lão đầu lộ ra nụ cười đắc ý, hạ giọng:
- Dù sao chuyện này không lâu sau sẽ truyền ra, ngươi sớm biết cũng không có gì... Sau ba tháng, Mặc môn ở thành Cơ Quan muốn đến Định quốc mở giao dịch, đây chính là thịnh sự trăm năm khó gặp một lần... Chỉ cần chuẩn bị đầy đủ linh thạch, đến lúc đó mặc dù là phàm nhân cũng có thể tiến vào thành Cơ Quan, giao dịch các loại kỳ vật của tu tiên giới.
Tên tuổi của Mặc môn, Phương Tịch đã được nghe nói, biết là một tông môn tu tiên cường đại.
Về phần thực lực tông môn như thế nào, lão tổ đến tột cùng là Hóa Thần hay Phản Hư, thì hoàn toàn không biết gì cả.
Lúc này nghe được, không khỏi giật mình:
- Thành Cơ Quan? Chẳng lẽ thành này còn có thể di chuyển?
Trong lòng càng tự nói:
- Cái này không phải là phường thị di động sao? Tu tiên giả ở Địa Tiên giới thực biết chơi... Không đúng, nghiêm ngặt nói ra, cũng chỉ là một đám bán hàng rong...
Chỉ một thoáng, hắn liền suy đoán ra thực lực đại khái của Mặc môn.
Tông môn tu tiên cường đại chân chính, chưa hẳn cần giao dịch với quốc gia phàm nhân...
- Đương nhiên có thể di động, thành Cơ Quan của Mặc môn to lớn không gì sánh được... Đáng tiếc lão phu chưa bao giờ thấy qua, lần này nhất định phải mở mang tầm mắt.
Hoàng lão đầu nói:
- Đồng thời Mặc môn này mạnh hơn Khê Kiếm Phái, Minh Ngọc Tông nhiều lắm, bên gia chủ ẩn giấu hai con cháu tư chất linh căn ưu dị, lần trước Tiên Sứ đến cũng không bỏ được cho đi theo, chính là chờ cơ hội tốt này, nhìn xem có thể bái nhập Mặc môn hay không...
Lão đầu này nói xong, lại uống một chén Hoàng Lương Tửu, vậy mà nằm nhoài ở trên mặt bàn ngủ say.
Cũng may bây giờ thời tiết không lạnh, ngủ bên ngoài cũng không dễ dàng bị cảm lạnh.
Phương Tịch đứng dậy, duỗi lưng một cái, đi vào Tàng Thư Các của Lý gia.
Hai cao thủ Võ Đạo trông coi lầu các thân hình thẳng tắp như tùng, trong đôi mắt tinh quang bắn ra bốn phía, nhìn thấy Phương Tịch tới, hơi ngẩn người, nhưng không có ngăn cản.
Tàng Thư Các của Lý gia chia làm hai tòa một sáng một tối, trong tòa công khai này phần lớn chỉ là các loại du ký, tạp thư, nông học, y học, cùng một chút võ nghệ thô thiển.
Tộc nhân, khách khanh... của Lý gia, đều có thể tùy ý xem.
Mà tòa trong tối kia, trân tàng chí ít đều là võ học Tiên Thiên, nghe nói còn có võ học Chân Đan cùng công pháp tu tiên, mặc dù trong Lý gia, cũng chỉ vài người được gia chủ cho phép mới có thể ra vào.
- Trăm năm một lần...
- Mặc môn của thành Cơ Quan...
Sau khi có mục tiêu rõ ràng, lại tìm kiếm sẽ đơn giản một chút.
Phương Tịch lật ra vài giá sách, không bao lâu, trong tay liền xuất hiện mấy quyển sổ.
- Lịch sử thành Phi Nhật, Lý Minh du ký, nhật ký Vô Danh...
Phương Tịch đầu tiên lật xem lịch sử thành Phi Nhật, nhìn ghi chép 100 năm trước, như có điều suy nghĩ.
Sau đó lại lật đến Lý Minh du ký, Lý Minh này là một vị tiên tổ của Lý gia, cũng tu luyện đến Tiên Thiên cảnh, ưa thích du lịch, trong du ký ghi chép một năm nào đó, hắn từng gặp phải thành Cơ Quan...