Nhân Gian giới.
Ma Thụ Lĩnh.
Một đạo độn quang màu đỏ bay vào phạm vi bao phủ của Yêu Ma Thụ, Chung Hồng Ngọc nhìn đại thụ càng to lớn hơn, giống như che khuất bầu trời, hơi có chút xuất thần.
- Hồng Ngọc, ngươi đã đến?
Dưới đại thụ, trên một cỏ bãi, đơn giản bày cái bàn, Phương Tịch tay cầm phù bút, đang múa bút thành văn.
Nhìn thấy Chung Hồng Ngọc đến, cũng không ngẩng đầu lên, nói.
Chung Hồng Ngọc nhìn Phương Tịch tựa hồ vĩnh viễn thiếu niên ở dưới Yêu Ma Thụ, thần sắc hết sức phức tạp.
Nàng cũng coi như đám lão nhân làm bạn ở bên cạnh Phương Tịch lâu nhất, chứng kiến từng lớp từng lớp tu sĩ đến, già đi, tọa hóa...
Thời gian vô tình!
Đến bây giờ, mặc dù nàng dùng linh đan diên thọ, cũng chỉ còn lại mấy chục năm.
Có lẽ, chỉ có nữ tử như Linh Thù, Liễu Tự... còn có Thủy Linh Tâm, mới có thể làm bạn với công tử càng lâu...
Nghĩ đến ba nữ tu Nguyên Anh kia, Chung Hồng Ngọc không khỏi sinh ra cảm giác tự ti mặc cảm cùng buồn vô cớ.
- Không tệ...
Thần thức của Phương Tịch quét qua, lại tương đối hài lòng:
- Di chứng Kết Anh thất bại đã tu dưỡng tốt...
Toái đan thành anh cực kỳ hung hiểm, nếu thất bại chín thành chín tu sĩ sẽ vẫn lạc.
Bất quá Phương Tịch lại biết, tu tiên giới không có chuyện gì không thể.
Đối với đại bộ phận tu sĩ mà nói, tu vi Giả Đan khóa chặt, không thể tu luyện, nhưng kỳ thật lại có phương pháp hóa đan.
Toái đan thành anh cũng giống như thế, trước đó Phương Tịch truyền thụ Chung Hồng Ngọc một bí thuật, khiến cho ở thời khắc Kết Anh thất bại, còn có thể thu nạp bộ phận đan nguyên, dán lại Kim Đan.
Chỉ là kể từ đó, tu vi sẽ tổn hao nhiều.
Cũng may bây giờ Phỉ Thúy Đảo chiếm hai tiên vực Nam Hoang, Tây Mạc, không biết bao nhiêu tông môn Nguyên Anh dâng lễ.
Đan dược phụ trợ tu sĩ Kết Đan tăng tiến pháp lực, là không thiếu chút nào.
Đến bây giờ Chung Hồng Ngọc đã chữa khỏi thương thế, khôi phục cảnh giới Kết Đan viên mãn.
- Hồng Ngọc vô dụng, lãng phí một viên Hóa Anh Đan trân quý....
Chung Hồng Ngọc nhẹ nhàng thi lễ.
Đùng...
Phương Tịch cười cười:
- Gần đây ta nghiên cứu thành công một bí phù, ngược lại thiếu vật thí nghiệm.
- Hồng Ngọc nguyện vì công tử thử phù.
Chung Hồng Ngọc không chần chờ nói.
- Rất tốt.
Phương Tịch để Chung Hồng Ngọc đi đến bên người, nhìn phù lục trên bàn.
Tấm bùa này lá bùa mỏng như cánh ve, có chút trong suốt, Chung Hồng Ngọc nhìn không ra là loại da yêu thú nào luyện chế thành.
Mà trên lá bùa màu vàng nhạt, thì khắc một phù văn màu tím.
Phù đầu, phù đảm, phù cước... Đều kỳ dị không gì sánh được, nhìn như từng con Long Xà chiếm cứ, ngoại phóng tử mang nhàn nhạt.
- Đây là... loại bí phù nào?
Trên gương mặt Chung Hồng Ngọc chiếu rọi ra quang huy màu tím nhàn nhạt, không khỏi hỏi.
- Phù này tên là... Hồi Quang Phản Chiếu Bí Phù!
Phương Tịch giải thích.
Hắn thu hoạch được phù lục truyền thừa của Bồng Lai Tiên Đạo, dốc lòng nghiên cứu Long Chương Văn, miễn cưỡng tính có chút thành quả.
Chỉ là bởi vì vấn đề lá bùa, nên một mực không thể thành công vẽ.
Thẳng đến gần đây, rốt cục quyết tâm lấy da Kim Thiền, chế thành một xấp lá bùa đặc thù.
Lại luyện hỏng không ít lá bùa trân quý, cuối cùng thành công vẽ ra mấy tấm linh phù !
Phượng Triện Văn liên quan đến hư không, Long Chương Văn thì liên quan đến lực lượng thời gian càng thêm huyền ảo!
Tấm Hồi Quang Phản Chiếu Bí Phù này, có hiệu quả cực kỳ đặc thù.
- Hồi Quang Phản Chiếu Bí Phù này, có thể khiến tinh khí thần của tu sĩ hồi phục trạng thái trước đó... Lấy phẩm giai phù này, ngươi sử dụng mà nói, có thể làm ngươi khôi phục trạng thái mười hơi thở trước, nói cách khác, mặc dù lúc này ngươi trọng thương thậm chí sắp chết, chỉ cần mười hơi thở trước ngươi không có việc gì, sử dụng phù này cũng sẽ vô sự!
Nghe Phương Tịch giải thích, Chung Hồng Ngọc trực tiếp ngây người:
- Cái này... Điều đó không có khả năng?
- Tu tiên giới to lớn, không có chuyện gì là không thể.
Phương Tịch mỉm cười:
- Toái đan thành anh cực kỳ gian nan, hơi không chú ý sẽ đi nhầm... Nhưng có phù này, mặc dù ngươi đạp sai, cũng có thể lập tức trở về thời khắc chưa toái đan, kể từ đó, ngưng kết Nguyên Anh có thể gia tăng ba thành nắm chắc... Lại thêm viên Hóa Anh Đan và Huyền Thủy Minh Tâm Đan này... Có thể nếm thử lần nữa, có thể công thành Kết Anh.
- Phù này quý giá như thế, không bằng công tử giữ lại sử dụng.
Chung Hồng Ngọc nói.
- Ta cho ngươi phù này, chính là không xác định công hiệu và di chứng của phù lục này, còn cần ngươi lấy thân thử nghiệm...
Phương Tịch lắc đầu:
- Huống chi... cấp độ và pháp lực của phù lục có hạn, phù lục hữu dụng với ngươi, đối với ta chưa hẳn hữu dụng.
Hắn là tu sĩ Hóa Thần, tự nhiên khác tu sĩ Kết Đan.
Dựa theo Phương Tịch tính toán, nếu dùng Hồi Quang Phản Chiếu Bí Phù này trên người mình, có thể đổi được trạng thái ở một hơi trước đã coi như không tệ.