- Nếu nắm bắt tới tay, đủ để trợ lực ở thời điểm trùng kích Phản Hư...
- Trừ cái đó ra, Hắc Thủy Tông trắng trợn thông qua tán tu vơ vét linh vật ở Huyền Minh Uyên, kỳ thật đại bộ phận đều dâng lên cho Ngự Long Tông... thứ kia là Chân Huyết Đan!
- Chân Huyết Đan này lấy huyết nhục Long Nghê chí ít 500 năm làm chủ dược, phối hợp mấy loại linh vật đặc thù ở Huyền Minh Uyên luyện chế, tựa hồ có nhiều chỗ tốt cho Hóa Thần Phản Hư tu hành...
- Đáng tiếc, đan phương Chân Huyết Đan này, Vương gia cũng không có...
- Nếu lấy được một hạt, bằng vào tạo nghệ Đan Đạo của ta, cộng thêm khoa học ở Cửu Châu giới, chưa hẳn không có khả năng đẩy ngược ra đan phương...
Thời điểm Phương Tịch mơ màng, trong phương viên trăm dặm linh khí hội tụ, phong vân biến sắc.
- Đây là... thiên tượng Kết Anh?!
Hắn nhìn phương hướng động phủ, yên lặng gật đầu.
Trong động phủ, Chung Hồng Ngọc mặc hồng y, ngồi xếp bằng, trên thiên linh cái, đang có một Nguyên Anh nhỏ nhỏ tò mò dò xét bốn phía.
Mượn nhờ rất nhiều đan dược cùng bí thuật, lần này nàng rốt cục thành công ngưng kết Nguyên Anh, trở thành một vị tu sĩ Nguyên Anh!
Về phần Lôi Kiếp đằng sau, thì không đáng kể chút nào.
Dù sao Phương Tịch tiện tay có thể ban cho mấy món linh bảo, chỉ cần không tiếc linh bảo hao tổn, tiêu hao thêm mấy món sẽ qua.
Chung Hồng Ngọc không phải Yêu Ma Thụ, sẽ không bị cái gì nhằm vào.
Nguyên Anh này còn có một số khác biệt với Nguyên Anh bình thường, Chung Hồng Ngọc nếm thử, Nguyên Anh bấm niệm pháp quyết.
Ánh bạc lóe lên, nàng liền thuấn di, đi tới trong góc mật thất.
- Quả nhiên... Không linh căn ngưng kết Nguyên Anh, cảm ứng cùng nắm chắc lực lượng hư không, tuyệt đối không phải linh căn phổ thông có thể so sánh.
Phương Tịch nhàn nhạt nói.
- Công tử?!
Nguyên Anh của Chung Hồng Ngọc trở về, vội vàng thi lễ một cái.
- Được rồi, ngươi đi vượt qua Lôi Kiếp trước đi...
Phương Tịch nhìn Chung Hồng Ngọc thi triển vài kiện linh bảo, ngăn cản từng lớp từng lớp thiên lôi, không khỏi gật đầu.
Lúc này Chung Hồng Ngọc tu luyện là công pháp Không linh căn hoàn toàn phù hợp, lại ngưng kết Nguyên Anh, xem như miễn cưỡng có chút tác dụng.
Chí ít lấy linh căn, học tập chút Phượng Triện Văn, hẳn có thể nhập môn.
- Ngày sau có thể bồi dưỡng nàng thành Hư Không Phù Sư?
Phương Tịch tính toán một chút, bây giờ mình chuyên công Long Chương Văn, có chút lười biếng với Phượng Triện Văn.
Chỉ tiếc da Kim Thiền quá mức hiếm thấy, còn thừa lại hai tấm hắn không bỏ được chế tác thành lá bùa.
Bây giờ lá bùa Kim Thiền tiêu hao hầu như không còn, Hồi Quang Phản Chiếu Bí Phù trên tay hắn cũng mới rải rác mấy tấm mà thôi.
- Trong Địa Tiên giới, lực lượng liên quan đến thời gian, linh vật thích hợp làm lá bùa cũng không ít, chỉ là trước mắt còn chưa tiếp xúc đến...
- Ai... Lúc nào Yêu tộc hàng giới lần nữa? Lần này phải giết vào Yêu giới, bắt vài con Kim Thiền Tử lai giống!
Địa Tiên giới.
Tang Thanh Phong.
Mạnh Chu Tử đi vào rừng đào, gặp được Phương Tịch đang pha trà.
- Tiểu Mạnh a... đã rất lâu không gặp? Lần trước gặp mặt, là thời điểm Yêu tu Hóa Thần kia xuất hiện ở bên ngoài phường thị...
Phương Tịch rót cho mình một ly trà, chậm rãi nói.
Trong lời nói rất thản nhiên.
Lần trước Yêu tu Hóa Thần ẩn hiện, đúng là để Không Tang Phường Thị thần hồn nát thần tính mấy ngày.
Nhưng Thanh Sơn Ngũ Nghĩa báo cáo, mới xem như chân chính chọc thủng trời.
Trên thực tế, Hắc Thủy Tông chưa hẳn không biết mình còn có cái Nghịch Thủy Minh, nhưng bọn hắn làm việc bá đạo, cừu gia không ít, nên không để ở trong lòng.
Nhưng trải qua Phương Tịch nháo trò, lại lập tức khác biệt.
Hóa Thần kỳ hậu trường của Nghịch Thủy Minh bại lộ, nghe nói vì thế một vị Hóa Thần lão tổ của Hắc Thủy Tông còn cố ý đến phường thị một chuyến, mang Đào Chỉ Lan đi.
Trừ cái đó ra còn tọa trấn một phương, bắt không ít người.
Dựa theo Phương Tịch đoán chừng, trải qua một vòng như thế, Vương gia đoán chừng không giấu được.
Mặc dù sau đó Hắc Thủy Tông phát binh tiến đánh tộc địa Vương gia, cũng là sự tình có khả năng.
- Đúng vậy, thời gian ngắn ngủi, thật là cảnh còn người mất.
Mạnh Chu Tử nhắc tới việc này cũng rất cảm khái:
- Tiền bối có từng nghe qua Nghịch Thủy Minh?
Hắn đơn giản nói sự tình ngày đó, dù sao bây giờ đã không cần giữ bí mật.
Phương Tịch nghe xong, như có điều suy nghĩ nói:
- Như vậy xem ra... Nghịch Thủy Minh thật to gan, các ngươi không có tham dự trong đó, thật may mắn.
- Đúng là như thế, đáng tiếc Nhị đệ...
Mạnh Chu Tử không tiếc hận Ngũ muội, dù sao đối phương là tự mình đi sai bước nhầm.
Nhưng Nhị đệ Chu Hoành bị tu sĩ Nguyên Anh của Nghịch Thủy Minh giết chết, quả thực làm hắn đau thấu tim gan.
Đây tương đương với chém phụ tá đắc lực của hắn!
- Người chết không có khả năng phục sinh... Ngươi cũng không cần quá mức thương tâm.
Phương Tịch trấn an vài câu, liền hỏi ý đồ đến của Mạnh Chu Tử.
Trước đó biết đám người này chuẩn bị đi Hắc Thủy Tông mật báo, vì phòng ngừa tu sĩ Hóa Thần nhìn ra robot Femtometre sơ hở, Phương Tịch đã lệnh tất cả robot tự hủy, từ bỏ giám thị.