Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1198 - Chương 1361 - Cốc Thần Chết

Chương 1361 - Cốc Thần chết
Chương 1361 - Cốc Thần chết

Chương 1361: Cốc Thần chết

- Mở trận pháp ra đi!

Phương Tịch ý chí đã định, nhìn đám người Kim Quang Thiền Sư nói.

- Tuân lệnh!

Đám người Kim Quang Thiền Sư không dám thất lễ, nhao nhao lấy ra trận kỳ, lệnh bài… không ngừng đưa pháp lực vào.

Từng đạo mê vụ tiêu tán, hiện ra Cốc Thần Bí Cảnh.

Chỉ bất quá lúc này cửa vào bí cảnh sớm đã hoàn toàn thay đổi, chỉ còn lại một màn ánh sáng đỏ hồng.

Ở đằng sau màn sáng là vô số yêu khí màu xanh biếc, ẩn ẩn hiện ra một gương mặt to lớn.

Khuôn mặt này ngũ quan rõ ràng, mang theo sát khí, tạo hình không giống Nhân tộc, miệng không ngừng khép mở, phát ra tiếng gào thét đinh tai nhức óc:

- Cốc Thần... Cốc Thần!

Chỉ nghe được thanh âm này, đám người Kim Quang Thiền Sư đã cảm giác khí huyết bốc lên, cảm giác pháp lực tán loạn.

- A Di Đà Phật...

Hai tay Kim Quang Thiền Sư kết Vô Úy Ấn, bày tư thế thi triển Sư Tử Hống:

- Ngoại ma dùng cái gì loạn thiền tâm của ta!

Rống rống!

Trong hư không, ẩn ẩn có một con sư tử màu vàng hiện lên, lông tóc thuần kim, có vô số phù văn chìm nổi, phát ra tiếng rống to.

Ba vị tu sĩ Nguyên Anh kia rốt cục kịp phản ứng, như tị xà hạt nhanh lùi lại hơn mười dặm, lúc này mới cảm tạ Kim Quang Thiền Sư:

- Đa tạ đại tu sĩ xuất thủ trợ giúp...

- Ai, đến hôm nay mới biết, giữa chúng ta và Hóa Thần cách nhau trời vực...

Kim Quang Thiền Sư nhìn Phương Tịch không nhúc nhích, trên mặt hiện ra nụ cười khổ, trong mắt lại mang theo khát vọng.

Làm tu sĩ, ai không muốn đột phá đại cảnh giới?

- Gió đến!

Phương Tịch để ý mấy Nguyên Anh kia, chỉ giơ tay lên.

Hô hô!

Giữa thiên địa, vô số chùm sáng màu xanh lấp lóe, rất nhiều linh lực Phong thuộc tính hội tụ, hóa thành từng đạo thần quang.

Thần quang này thanh linh không gì sánh được, quanh quẩn ở trong tay Phương Tịch, sau đó bay vào trong lồng ánh sáng.

Gió trợ thế lửa!

Chỉ chớp mắt, lồng ánh sáng bộc phát quang mang.

Từng đạo thần quang Hỏa hành hóa thành Giao Long, không ngừng luyện hóa yêu khí màu xanh biếc của Cốc Thần Yêu Tôn!

- Cốc Thần bất tử!

Gương mặt to lớn nổi giận gầm lên, từng đạo yêu khí hình rắn màu tím từ trong miệng nó tuôn ra, không ngừng đồng quy vu tận với Giao Long Hỏa hành.

- Lôi đến!

Phương Tịch nhìn thấy một màn này, lại không chút hoang mang, lần nữa bấm pháp quyết.

Xoẹt xẹt!

Trên bầu trời, vô số mây đen hội tụ, từng đạo lôi đình lấp lóe, tựa như vô số điện mãng quấn giao, hóa thành Lôi Long dữ tợn đập xuống!

Mặc dù những thứ này chỉ là lôi đình thuật pháp, không như thiên kiếp ẩn chứa thiên uy, nhưng vẫn làm cho trên mặt người khổng lồ kia hiện ra vẻ sợ hãi.

Ầm ầm!

Bỗng nhiên thiên địa trắng nhợt!

Một đạo Lôi Long đập xuống, đánh vào trên mặt người khổng lồ.

Mặt người bị tạc ra cái động lớn, vô số huyết nhục văng tung tóe.

Nhưng rất nhanh, huyết nhục bay tứ tung giống như mang theo linh tính cùng trí tuệ, tự động bay trở về, rơi vào trong hố.

Thanh quang lóe lên, vết lõm trên gương mặt khổng lồ biến mất không thấy, bộ dáng lông tóc không hao tổn gì!

- Quả nhiên là Bất Diệt Chi Thể!

Phương Tịch mỉm cười, lúc trước hắn thao túng phong lôi, không phải vì đánh giết Cốc Thần Yêu Tôn, mà là hấp dẫn lực chú ý của nó.

Lúc này từng đạo thần niệm từ hư hóa thực, chui vào các nơi trong bí cảnh.

Rầm rầm!

Từng sợi xiềng xích hơi mờ hiện lên, tầng tầng quấn quanh ở trên người Cốc Thần Yêu Tôn.

Vô số yêu khí màu xanh biếc lui tán.

Lúc này Phương Tịch mới tính thấy rõ ràng hình dáng của Cốc Thần Yêu Tôn!

Thân thể ấy xanh đen giống như chó, khổng lồ giống như núi nhỏ, lại mọc ra một khuôn mặt người, lúc này thần sắc dữ tợn, cực kỳ khủng bố.

- Lấy biểu hiện của ngươi bây giờ, mặc dù không có bí cảnh trói buộc, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của ta...

Phương Tịch cảm khái, pháp lực Hóa Thần mãnh liệt, vận chuyển đại trận trong bí cảnh.

Từng đạo trận văn từ mặt đất hiện lên, phảng phất như hấp thu lực lượng của Cốc Thần Yêu Tôn, khiến cho trên mặt dữ tợn dần dần tiêu tán, hóa thành mê võng, rất nhanh liền nằm rạp ở trên mặt đất mê man...

Cách đó không xa, Kim Quang Thiền Sư thấy cảnh này, không khỏi mặt mày hớn hở.

- Không hổ là tu sĩ Hóa Thần, vừa ra tay liền có thể đánh Yêu Tôn ngủ say... nếu thừa cơ gia cố phong ấn bí cảnh, lại phong ấn Yêu Tôn này hơn ngàn năm cũng không thành vấn đề.

Nhưng Phương Tịch phí sức như thế, cũng không phải vì phong ấn yêu này mấy trăm năm!

Hắn phất tay, trong hư không hiện lên một viên thủy cầu, không ngừng biến lớn.

Một cái ấm ngọc khuynh đảo, dược dịch màu tím chảy ra, không ngừng huyễn hóa thành các loại độc vật.

- Đi!

Phương Tịch chỉ Cốc Thần Yêu Tôn, đoàn dược dịch rơi xuống, bao trùm thân thể cao lớn của yêu này, từ thất khiếu chui vào.

Rất nhanh, Cốc Thần Yêu Tôn bắt đầu run lẩy bẩy.

- Cốc Thần!

Nó bỗng nhiên mở hai con ngươi, từ trong mắt chảy ra huyết thủy màu tím!

- Tật!

Thần sắc Phương Tịch không thay đổi, đưa tay trảo một cái.

Bình Luận (0)
Comment