Chương 1365: Phường thị loạn 2
Trên mặt Mạnh Chu Tử hiện ra vẻ hối hận:
- Ai có thể nghĩ tới, Hắc Thủy Tông sẽ không chịu nổi một kích như thế... Chúng ta không có khả năng mắc thêm lỗi lầm nữa.
Trong tay hắn hiện lên một cái nhẫn, pháp bảo quang huy sáng chói, hóa thành một vòng lam quang, bảo vệ mình cùng đệ muội, liều chết giết ra phường thị.
- Ha ha, phường thị phá...
- Giết, xông vào...
Dưới đại loạn, tất có tán tu đục nước béo cò!
Một màn làm cho ba người Mạnh Chu Tử tuyệt vọng phát sinh, những tán tu vốn trung lập kia, nhìn thấy cơ hội trời cho như vậy, nhao nhao hóa thành phỉ tu, có xông vào phường thị trắng trợn cướp bóc, có lại chuyên môn săn giết tu sĩ từ trong phường thị chạy ra.
Hưu hưu hưu!
Trong bóng tối, có ba điểm quang hoa xanh biếc hiện lên, đột nhiên bộc phát ra sóng pháp lực của Kết Đan kỳ, tập sát về phía ba người!
Coong!
Mạnh Chu Tử rót pháp lực vào trong nhẫn, một màn sáng dày đặc hiện lên, ngăn trở ba cây phi châm đánh lén.
Một phỉ tu toàn thân bao phủ ở trong quang hoa màu xanh sẫm, phát ra sóng pháp lực Kết Đan hậu kỳ xuất hiện, tay lắc một cái, ba viên Bích Lân Hỏa Lôi đập tới!
Ầm ầm!
Từng ngọn lửa màu xanh sẫm nổ tung, ngọn lửa kia giống như nham tương chảy xuôi, bao trùm ở trên lồng ánh sáng, làm cho pháp lực của Mạnh Chu Tử nhanh chóng trôi qua.
- Tật!
Kha Bình Nguyên biết lúc này tuyệt đối không có khả năng kéo dài, ngọc phù trong tay lấp lóe quang huy, bỗng nhiên bay lên giữa không trung, hóa thành một bàn tay đen thui.
Phốc!
Đại thủ vỗ xuống, bóng người kia liền bị gắt gao bắt lấy, hóa thành phong ấn.
- Đi!
Mặc dù lúc này tiếp tục đấu pháp nhất định có thể cầm xuống phỉ tu này, nhưng Mạnh Chu Tử đi không chút do dự.
Mặc dù cầm xuống tu sĩ Kết Đan này, đến tiếp sau phỉ tu còn không biết bao nhiêu.
Lưu thêm một khắc, chính là tăng thêm một phần nguy hiểm.
- Đại ca, chúng ta đi nơi nào?
Sau đầu Tả Tiểu Huyên bay ra một viên ngoại đan, trong tay nắm lấy pháp bảo cấp ba, mặc dù kinh hoàng, nhưng không có chút sợ hãi.
Nữ tu sĩ dám ra Huyền Minh Uyên đánh cá, sớm đã nhìn quen sinh tử, lúc này chỉ có chút mờ mịt.
- Chúng ta đi Tang Thanh Phong, hi vọng Thanh Hòa Tử tiền bối có thể che chở...
Mạnh Chu Tử ngắm nhìn ngoại giới sắc trời âm trầm, làm ra quyết định.
Bây giờ ngoài phường thị còn không biết có bao nhiêu sài lang hổ báo.
Mạo muội chạy ra Không Tang Sơn Mạch, làm không tốt sẽ càng thêm nguy hiểm, thậm chí bị cuốn vào chiến trường chính diện cũng có khả năng!
Độn quang của ba người tương liên, chật vật chạy trốn tới dưới Tang Thanh Phong.
Nhìn thấy đại trận hộ sơn vẫn toàn lực mở ra, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ may mắn.
Mạnh Chu Tử lập tức lấy ra mấy tấm truyền âm phù, bay vào trong trận pháp.
Chỉ sát na, trận pháp vỡ ra một cái khe, mặc cho ba người tiến vào, nhìn thấy Phương Tịch đang nhàn nhã xem trò vui.
- Thanh Hòa Tử tiền bối, tối nay Không Tang Phường Thị bỗng nhiên bị phá...
Mạnh Chu Tử thi lễ:
- Còn xin tiền bối cho ba người chúng ta đất dung thân tị nạn, ba huynh muội chúng ta vô cùng cảm kích...
- Được rồi...
Phương Tịch khoát tay, không có vấn đề nói:
- Ta tốt xấu gì cũng coi như có chút giao tình với mấy vị, sẽ không thấy chết không cứu.
Huống chi hắn đã chuẩn bị bộc lộ ra thực lực của đại tu sĩ Ma Đạo, chuẩn bị cho ngày sau đột phá Hóa Thần.
Lấy thế cục hỗn loạn bây giờ, không triển lộ một chút thực lực, làm không tốt sẽ bị người coi là quả hồng mềm bóp.
Kỳ thật bóp cũng không có gì, chỉ sợ sau khi phản sát mấy con cá nhỏ, liền chân chính đối mặt thế lực Hóa Thần, đến lúc đó đâm lao phải theo lao, ngược lại không hay.
Còn không bằng trước triển lộ ra thực lực không dễ chọc, ngược lại sẽ được lôi kéo.
Đương nhiên, thăm dò sẽ không thiếu, nhưng lấy tính cách cái gì cũng thích giấu một tay của Phương Tịch, dù sao cuối cùng thua thiệt khẳng định không phải hắn.
- Đa tạ tiền bối.
Mạnh Chu Tử cùng Tả Tiểu Huyên, Kha Bình Nguyên vội vàng tạ ơn.
- Trước không nóng nảy, dọn sạch cái đuôi lại nói.
Phương Tịch cười ha ha, quanh người ma khí mãnh liệt, hóa thành một ma thủ dữ tợn.
Hắn đứng chắp tay, đứng ở trong ma thủ, để ma chưởng nâng hắn bay ra Tang Thanh Phong.
Cùng lúc đó, một cỗ linh áp kinh khủng lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía.
Mấy đạo độn quang mịt mờ giống như tiểu thú hoảng hốt chạy trốn, đây đều là tu sĩ ngấp nghé Tang Thanh Phong, trong đó không thiếu Nguyên Anh.
Nhưng sau khi nhìn thấy tu vi thật sự của Phương Tịch, lập tức cụp đuôi bỏ chạy!
Phương Tịch nhìn thấy một màn này, lại không có vui vẻ, chỉ nhìn qua phương hướng ba người Mạnh Chu Tử đến đây:
- Nếu đạo hữu đã tới, sao không hiện thân gặp nhau.
Kim quang lóe lên, một nam tu mặc bào phục xuất hiện.
Tướng mạo người này khoảng 40 tuổi, làn da cổ đồng, khuôn mặt kiên nghị, trên thân tản mát ra linh áp của Nguyên Anh hậu kỳ.
- Vương gia Vương Linh Đạo, gặp qua Thanh Hòa Tử đạo hữu.