Chương 1373: Cửu U Minh Hà Vạn Lý Sa 2
Mặc dù đây chỉ là vọng tưởng, nhưng Phương Tịch cũng coi như tìm được con đường đột phá Trận Đạo!
Nếu có thể hợp nhất tam đại thần thông Phúc Lộc Thọ, tạo nghệ trận pháp của hắn nhất định có thể tăng lên đến cấp sáu!
Mà nếu có thể làm được toàn bộ, chỉ sợ cấp bảy, cấp tám cũng không phải hy vọng xa vời.
Cái gọi là Đại Thừa Tán Tiên cũng có thể địch, sẽ không phải nói ngoa!
Mặc dù đúng là cực kỳ khó được.
Bất quá thọ nguyên của Phương Tịch dài dằng dặc, lại có Thái Nhất Kinh phụ trợ, có đầy đủ kiên nhẫn từ từ nếm thử.
Dù cuối cùng thất bại, cũng có thể từ đó hấp thu không ít kinh nghiệm giáo huấn...
Không Tang Phường Thị.
Thiên Tiên Tửu Quán.
Đông gia phía sau tửu lâu này rất có thế lực, dù phường thị đổi chủ nhân, sinh ý vẫn thịnh vượng như cũ.
Đối với Phương Tịch mà nói, tự nhiên là chuyện tốt.
Hắn theo thường lệ đi vào bao sương, gọi mấy món ăn mới thưởng thức.
Tiểu nhị rất quen thuộc đưa lên linh trà cùng mấy món điểm tâm.
Thời điểm Phương Tịch chậm rãi thưởng thức trà, chờ đợi linh thực lên bàn, có tiếng gõ cửa vang lên.
- Vào đi!
Phương Tịch dùng nắp chén thổi lá trà, tựa hồ thưởng thức hoa sen năm màu đang từ từ nở rộ trong đó, cũng không ngẩng đầu lên nói.
Cửa bao sương mở ra, một vị tu sĩ Nguyên Anh tiến đến.
Hắn mặc trường bào màu tím, tướng mạo dương cương uy vũ, lại là Mạnh Chu Tử.
- Nguyên lai là Tiểu Mạnh...
Phương Tịch mở miệng, khiến cho sắc mặt của Mạnh Chu Tử cứng đờ.
Thời điểm hắn Kết Đan, Phương Tịch gọi hắn Tiểu Mạnh, nhưng bây giờ hắn đã ngưng kết Nguyên Anh!
Thần sắc của Mạnh Chu Tử nhanh chóng khôi phục bình thường, thi lễ nói:
- Chính là tại hạ, nghe nói đạo hữu ở đây, cố ý đến gặp mặt, năm đó thời điểm tại hạ chưa ngưng kết Nguyên Anh, nhờ có đạo hữu chiếu cố, nên tới tỏ lòng biết ơn.
- Ừm, ngươi có thể thành tựu Nguyên Anh, là bản thân cố gắng...
Phương Tịch khoát tay, cùng Mạnh Chu Tử hàn huyên vài câu, sau đó nhìn người này rời đi.
Người này sớm đã quy thuận Vương gia, lần này tới trừ thăm dò, còn có chút tư tâm.
- Biết ta dung nạp Tả Tiểu Huyên, thì thế nào?
Hắn cười lạnh uống trà.
Không bao lâu, một thị nữ bưng mâm cơm chậm rãi đi vào, khom người thi lễ:
- Tiền bối... linh thạch lần này, vị Mạnh tiền bối kia nói sẽ thanh toán.
- Ừm, còn rất hiểu chuyện.
Phương Tịch gật đầu:
- Đã như vậy, tất cả món ngon lên một lần... Ngũ Long Tiên Nhưỡng trân tàng kia lấy cho ta hai vò!
Thị nữ nghe vậy, không khỏi im lặng....
Sau khi ăn uống no đủ, Phương Tịch kích hoạt linh chu, chậm rãi chạy về phía Huyền Minh Uyên, chuẩn bị đi câu cá...
Trong Không Tang Phường Thị, hai nhân ảnh yên lặng nhìn linh chu biến mất ở chân trời.
- Các chủ, đã xác nhận, vị Thanh Hòa Tử này cũng đang lợi dụng Tịnh Thủy Đan thu mua linh vật...
Mạnh Chu Tử đứng sau lưng Vương Linh Đạo, cúi người hành lễ nói.
- Đã biết.
Trên mặt Vương Linh Đạo không vui không buồn, khiến cho người nhìn không ra biểu lộ.
Mặc dù bây giờ Mạnh Chu Tử là khách khanh, nhưng hắn lại chưa hoàn toàn tín nhiệm, sớm có người của Vương gia âm thầm truy tra.
Tình huống cũng không lệch mấy.
- Trong mấy nhà kia, thực lực của Thanh Hòa Tử mạnh nhất, nhưng thu mua số lượng nhỏ nhất, trước không cần trêu chọc...
Vương Linh Đạo phân phó một câu, hai đầu lông mày ẩn ẩn mang theo vẻ u sầu.
Vương gia một mực nhớ kỹ giáo huấn hủy diệt của Hắc Thủy Tông, không nguyện ý kích thích các hào môn phản cảm.
Nhưng muốn thu mua, nhất định phải nhường lợi!
Ngự Long Tông xác định số lượng cống phẩm cho Vương gia không thấp, lại thêm dư nghiệt của Hắc Thủy Tông chưa từng quét sạch, vị lão tổ Hóa Thần sơ kỳ kia còn chưa sa lưới, cũng là một tâm bệnh của Vương gia.
Dù vậy, trong lòng Vương Linh Đạo cũng tràn ngập đấu chí:
- Năm đó nhà ta ở thời khắc gian nan như vậy cũng vượt qua, bây giờ cục diện tốt đẹp, chỉ cần an ổn tích súc ngàn năm... Gia nghiệp sẽ thịnh vượng, nếu tổ tông phù hộ, sinh ra một thiên kiêu tuyệt thế, tương lai thành tựu Phản Hư kỳ, Vương gia chưa chắc không thể trở thành bá chủ một phương!
- Vâng!
Mạnh Chu Tử vui vẻ tuân mệnh, trên mặt không có chút bất mãn, phân tấc nắm cực kỳ tinh chuẩn, khiến cho trong lòng Vương Linh Đạo không khỏi cảm thán:
- Từ trong tán tu giết ra, quả nhiên đều là nhân tài...
Xâm nhập Huyền Minh Uyên trăm vạn dặm, hải vực Quỷ Môn Tiều.
- Nếu thâm nhập hơn hai triệu dặm nữa, chính là Mê Vụ Hải, nghe đồn linh vật ở bên kia càng nhiều, bất luận Huyền Minh Thủy Tinh hay Long Nghê đều phong phú... Đáng tiếc, đó cũng là nơi Chân Giáp Kình thường ẩn hiện.
Nếu là sâu kiến Trúc Cơ, Kết Đan còn tốt.
Mình một vị Hóa Thần xâm nhập hang ổ của Chân Giáp Kình, tất nhiên sẽ dẫn tới nó kinh sợ.
Mặc dù không phải trốn không thoát, nhưng như vậy cũng không tốt.
Những năm này Phương Tịch ra biển một mực tránh né đối phương, chính là không muốn gây phiền toái.