Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1213 - Chương 1376 - Côn 3

Chương 1376 - Côn 3
Chương 1376 - Côn 3

Chương 1376: Côn 3

Phương Tịch vừa phi độn, vừa may mắn con Cự Côn kia không để ý tới hắn.

Bất quá cũng phải, đối với đối phương mà nói, mình ngay cả một hạt vừng cũng không tính, căn bản sẽ không chú ý.

Bằng không mà nói, mặc dù tiện tay một kích, mình cũng chỉ có thể thông qua Chư Thiên Bảo Giám đào mệnh.

- Bốn địa phương nguy hiểm của Huyền Minh Uyên... Ở trong Hải Nhãn chi địa... Không biết nối liền nơi nào, Cự Côn này tuyệt đối là từ nơi đó chạy ra...

- Từ trong hải nhãn, mặc dù lại chạy ra Nguyên Cổ Hoang Thú khủng bố gì, chỉ sợ cũng có khả năng...

Trước đó Phương Tịch còn không hiểu, vì sao địa bàn của Nguyên Cổ Hoang Thú sẽ trở thành tuyệt địa, thậm chí ngăn cách các tộc đàn Nhân, Yêu, Ma.

Hiện tại thực gặp qua, rốt cục đã hiểu.

Ở trong hoàn cảnh đặc biệt như thế, mặc dù đến một vị tu sĩ Hợp Thể, chỉ sợ cũng chưa chắc làm gì được Cự Côn...

Những Nguyên Cổ Hoang Thú tu vi Đại Thừa kỳ kia, nghe nói có thể tranh phong với Chân Long, Phượng Hoàng… chỉ sợ cũng không phải nói ngoa!

Ba tộc đàn dùng toàn lực, cũng không phải không có khả năng cầm xuống một con, nhưng được không bù mất, ngược lại dẫn đến bản thân suy yếu, cho địch nhân cơ hội thừa dịp, tự nhiên sẽ không làm.

- Quả nhiên đến Địa Tiên giới là đúng, ở Nhân Gian giới, nơi nào có sinh linh đẹp như vậy...

Mặc dù Phương Tịch có chút chật vật, nhưng sau khi chạy ra ngoài vạn dặm, thần sắc lại thoải mái:

- Nên uống một chén lớn!

Phương Tịch không có keo kiệt pháp lực, một đường phi độn.

Làm tu sĩ Hóa Thần, có thể tùy tiện điều động linh lực thiên địa bổ sung bản thân, pháp lực khôi phục cực nhanh, căn bản không quan tâm tiêu hao.

Mà ở trong Địa Tiên giới thi triển pháp thuật, lại không cần quan tâm vấn đề linh lực phản phệ. ‌

Độn quang của hắn nhanh như kinh lôi, trong nháy mắt liền chạy ra phạm vi Huyền Minh Vũ Vân.

Cự Côn kia đang nhàn nhã tới lui, hưởng thụ vạn ngư triều bái, không có ý nhằm vào hắn.

Thấy thế, Phương Tịch nhẹ nhàng thở ra, nhưng độn quang lại không hề giảm, bay về phía Không Tang Phường Thị.

Hắn vốn chuẩn bị trở lại phường thị tu chỉnh, bây giờ gặp được loại sự tình này, càng không muốn hoãn một chút.

Vì vậy quyết định nghỉ ngơi mấy năm lại nói.

Huyền Minh Uyên này thật nguy hiểm, ngày sau ít đến cho lành.

Vẫn dựa theo biện pháp cũ, thu mua linh vật là được rồi, thậm chí phân lượng còn có thể nhiều hơn một chút...

Tang Thanh Phong.

Một Mộc Khôi Lỗi đột ngột hiện lên, vậy mà tựa như nắm giữ Mộc Độn Thuật.

Nó từ trong một gốc linh mộc nổi lên, giao cho Phương Tịch một bức thư.

Phương Tịch tiếp nhận, tiện tay mở ra.

Đây là hắn lấy thân phận Phương Nguyên, ở Không Tang Phường Thị thuê một động phủ cấp thấp khác nhận được thư....

Hắn một mực duy trì nhân vật Phương Nguyên, ngẫu nhiên thư từ qua lại với Lý gia ở thành Phi Nhật.

Bây giờ Phương Nguyên đã thành công Kết Đan, trở thành một vị tu sĩ Kết Đan kỳ!

Bởi vì hai địa phương khoảng cách quá xa, Lý gia không có nhân tài gì, ngay cả Kết Đan cũng không có, căn bản không có cách đường xa chạy đến cầu chứng.

Huống chi mặc dù chứng thực, Phương Tịch cũng có thể ngụy trang đến không chê vào đâu được.

An bài nhiều một thân phận, cũng không phải bởi vì cái gì, chỉ lo trước khỏi hoạ mà thôi, dù sao cũng không tốn hao bao nhiêu tâm lực...

Hắn mở giấy viết thư, phát hiện Lý gia cũng không có nội dung trọng yếu gì, chỉ chúc mừng mình Kết Đan, ngữ khí khiêm tốn mang theo nịnh nọt.

Tùy ý đốt cháy thư, Phương Tịch tiện tay bắn ra một đạo truyền âm phù.

Sau nửa canh giờ, một đạo độn quang khiêm tốn bay vào Tang Thanh Phong, chính là Tả Tiểu Huyên.

- Tiền bối cho gọi, không biết có chuyện gì quan trọng?

Thanh âm của Tả Tiểu Huyên thanh lãnh.

- Bắt đầu từ hôm nay, thu mua không hạn số lượng!

Phương Tịch lạnh nhạt nói ra quyết định của mình.

- Tuân lệnh...

Mặc dù không biết vì sao vị Thanh Hòa Tử này làm ra quyết định như thế, nhưng Tả Tiểu Huyên vẫn tòng mệnh.

- Lấy tu vi của ngươi, đi thu mua nhiều linh vật, sẽ có chút nguy hiểm.

Trong tay Phương Tịch lóe lên hắc quang, một viên lôi hoàn đen kịt hiện lên, rơi ở trong tay Tả Tiểu Huyên:

- Viên Ma m Lôi này, ban cho ngươi phòng thân... nếu gặp hạng người đui mù, có thể tế ra uy hiếp... Bất quá lấy tu vi của ngươi, nếu thật tế ra, chỉ sợ sẽ đồng quy vu tận, nhớ lấy.

- Đa tạ tiền bối.

Hai tay nâng lôi hoàn lơ lửng ở giữa không trung, con mắt Tả Tiểu Huyên lấp lóe dị quang.

- Đúng rồi, ta sẽ điều chỉnh trận pháp lần nữa, lần sau đến phải cẩn thận một chút...

Phương Tịch căn dặn một câu, phất tay để nàng rời đi....

Chờ Tả Tiểu Huyên rời đi, Phương Tịch trầm ngâm một phen, đi lên đỉnh Tang Thanh Phong.

Trên tay trái hắn lấp lóe hắc mang, Huyền Minh Kỳ nổi lên, trải qua Huyền Minh Uyên bồi luyện, uy lực của nó đã nâng cao một bước.

- Đáng tiếc... linh vật trong tay ta có hạn, nếu không lại thêm vào Hoàng Tuyền Mộc, U Minh Huyết Tinh… trận kỳ này sẽ không còn khuyết điểm... Thậm chí có khả năng bị ta luyện chế ra dị bảo có thể so với Thông Linh Chi Bảo!

Bình Luận (0)
Comment