Chương 1390: Bình đài 2
Phương Tịch đứng chắp tay, trong mắt tràn đầy mong đợi...
...
Thời gian nhoáng cái là mấy năm trôi qua.
Không Tang Phường Thị không có trải qua rung chuyển, bởi vậy giao tiếp cực kỳ thông thuận.
Bây giờ các tu sĩ đánh cá, lại quen đi Không Tang Phường Thị tiến hành giao dịch.
Mà Trường Thanh Các càng là lựa chọn đầu tiên!
Trừ Tịnh Thủy Đan thiết yếu, pháp khí Hắc Niết Tằm, linh chu đặc chế ra, Trường Thanh Các ngẫu nhiên còn có Ngũ Hành Linh Quả, Hóa Anh Đan… phụ trợ ngưng kết Kim Đan, Nguyên Anh, đủ để buộc lại trái tim của những tán tu kia.
Đến bây giờ, hết thảy đều đi vào quỹ đạo.
Nói đến, Tả Tiểu Huyên không thể bỏ qua công lao, đúng là rất có tài quản lý.
Phương Tịch cũng trọng thưởng cùng ủy quyền nhân tài, khiến cho Trường Thanh Các bây giờ phát triển phồn vinh.
Một ngày này.
Tả Tiểu Huyên tự mình đến phụ cận Huyền Minh Uyên, tựa hồ đang chờ đợi cái gì.
- Các chủ... tán tu bốn phía đã xua tan, nói rõ lợi và hại.
Một đạo lưu quang bay tới, lại là một tu sĩ Kết Anh tóc trắng xoá, đối mặt Tả Tiểu Huyên chỉ là Kết Đan lại hết sức cung kính hữu lễ.
Loại cảm giác này, làm cho người mê say.
- Ừm, được rồi, dựa theo phong chủ nói, hôm nay bắt đầu lắp ráp ngư cụ...
Mặc dù đã sớm gặp qua nhà máy cơ quan bên Tang Thanh Phong, nhưng thời điểm nghe kế hoạch của Phương Tịch, trong lòng Tả Tiểu Huyên vẫn tràn đầy kinh ngạc. Rất nhanh, một đạo lưu quang hiện lên, chính là Phương Tịch!
- Bái kiến phong chủ đại nhân!
Một đám tu sĩ Trường Thanh Các vội vàng hành lễ, mà ở bên bờ, còn có rất nhiều tu sĩ đi theo xem náo nhiệt.
- Có thể bắt đầu!
Phương Tịch thì thào, hạ chỉ lệnh cho Thái Nhất.
Ầm ầm!
Trên đường sông nhân tạo, có từng chiếc cự hạm sắt thép bốc lên khói đen, nhanh chóng chạy tới.
Những cự hạm sắt thép này nhỏ nhất cũng dài mấy trăm mét, giống như từng con cự thú.
Rầm rầm!
Bọn chúng chạy vào trong Huyền Minh Uyên, đến hải vực chỉ định, sau đó vỡ vụn, hóa thành từng linh kiện cùng module kim loại.
Từng bộ Hoàng Cân Lực Sĩ đi ra, bắt đầu dựng bình đài làm việc quy mô lớn trên biển.
Ở chỗ rất nhỏ, còn có vô số người máy Nano hoàn thành các loại nhiệm vụ tinh vi.
Mấy ngày sau, một bình đài to lớn phạm vi trăm dặm xuất hiện ở trên biển, chính là khu công nghiệp cỡ nhỏ tập hợp xưởng đóng tàu, đài sửa chữa, cơ quan xử lý, dây chuyền sản xuất Hoàng Cân Lực Sĩ, pháo đài phòng ngự...
Phóng tầm mắt nhìn tới, giống như một thành trì sắt thép trên biển!
- Cái này... thật hùng vĩ đồ sộ! Không nghĩ tới vị Thanh Hòa Tử tiền bối kia còn am hiểu Khôi Lỗi Thuật...
Có tán tu mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên nói.
- Tạo nghệ khôi lỗi như thế đúng là kinh tài tuyệt diễm, nhưng so với Mặc môn vẫn kém một chút...
Một tán tu râu trắng vuốt râu nói:
- Lão phu đã từng thấy qua thành Cơ Quan của Mặc môn, đó mới gọi kinh thế hãi tục... Một thành có thể tùy ý tháo dỡ, cài đặt mấy trăm Cự Thần Binh phối hợp trận pháp, mặc dù tu sĩ Hóa Thần cũng không dám tranh phong...
Bình đài làm việc trên biển kia triển lộ ra cơ quan Khôi Lỗi Thuật, trình độ còn không bằng Mặc môn.
Phương Tịch đối với cái này cực kỳ lý giải.
Địa Tiên giới vô cùng mênh mông, ở rất nhiều lĩnh vực tạo nghệ vượt qua Cửu Châu giới cũng không hiếm lạ.
Nhưng Cửu Châu giới ở trong thâm sơn cùng cốc, vẫn có thể có ưu thế kỹ thuật.
Ầm ầm!
Vô số dây chuyền sản xuất oanh minh, rất nhiều cánh tay robot tháo dỡ, lắp ráp...
Rất nhanh, ở trong bến tàu liền có một chiếc Quy Giáp Thuyền hiện lên.
Thân thuyền bằng phẳng, giống như mai rùa, lại có thể ghé qua ở trong Huyền Minh Uyên, thậm chí sau khi mở khoang thuyền, còn có từng cánh tay robot duỗi ra, tự động tung lưới bắt cá...
- Ừm, loại linh tài này?
Tả Tiểu Huyên nhìn Quy Giáp Thuyền, lâm vào trầm tư:
- Tựa hồ không phải vật liệu pháp khí...
- Loại kim loại đặc chế này, nội bộ khắc trận văn, mặc dù không cách nào ngăn cản Huyền Minh Trọng Thủy ăn mòn... Nhưng ít ra có thể kiên trì một thời gian, đến lúc đó trực tiếp báo hỏng...
Phương Tịch mỉm cười, thần niệm của hắn tràn lan, có thể nhìn thấy dưới đáy hòn đảo sắt thép, vô số hủy diệt cùng tái sinh vĩnh viễn tiếp tục...
Mặc dù Huyền Minh Trọng Thủy đang không ngừng ăn mòn đảo cơ, nhưng lại có module mới không ngừng lắp ráp, làm thành kỳ tích hòn đảo không chìm!
- Chúc mừng tiền bối, tạo dựng ra đảo cơ quan này, ngày sau có thể vào Huyền Minh Uyên trắng trợn đánh bắt... Chỉ là cần phân phối một chút tu sĩ bảo hộ.
Tả Tiểu Huyên nhìn mà ánh mắt sáng lên.
- Uh... nhưng cũng không cần quá nhiều, trên đảo này tự có trận pháp và cấm chế, còn có khôi lỗi cùng pháo tự động...
Phương Tịch đương nhiên sẽ không nói, hắn ở trên bình đài kia, còn phát rồ trang bị mấy khẩu Tiêm Tinh Pháo uy lực có thể so với một kích của Hóa Thần!
Chỉ cần không gặp Chân Giáp Kình, có thể hoành hành không sợ.
Đồng thời hắn cũng sẽ không để bình đài này xâm nhập Huyền Minh Uyên, hải vực Quỷ Môn Tiều chính là cực hạn.