Chương 1393: Huyền Quy xuất thế 2
Phương Tịch xoa mi tâm.
Xá Nữ Vương gia, hắn cũng từ trong trí nhớ của lão tổ Vương gia hiểu được, chính là lựa chọn nữ tử có linh căn, dung mạo xuất sắc, từ nhỏ tu luyện mị thuật, nghiêm ngặt bồi dưỡng, sau khi lớn lên mỗi một người đều quốc sắc thiên hương, mị hoặc tự nhiên.
Chuyên môn cầm đi đưa cho cao tầng của các thế lực lớn, lôi kéo quan hệ, năm đó trong Hắc Thủy Tông cũng có không ít.
Tình báo bí ẩn liên quan tới sản lượng Chân Huyết Đan, là tiết lộ ra ngoài như thế.
Mà loại Xá Nữ này, bình thường phụ trách lấy sắc câu người, đến thời khắc mấu chốt, còn có thể âm thầm dẫn động cấm chế trong cơ thể, làm địch nhân trọng thương.
Mặc dù dùng phương pháp này ám toán Nguyên Anh, cơ hồ mọi việc đều thuận lợi, nhưng đối mặt tu sĩ Hóa Thần, Vương Linh Ứng không có chút tự tin nào.
- Đối phương dù sao cũng tu luyện ma công, mị thuật phổ thông chưa hẳn hữu dụng...
Phương Tịch lắc đầu thở dài, cảm khái Vương gia cũng chỉ có chút tiền đồ này:
- Thôi... Trước hết đưa mấy người qua, xem như một quân cờ dự bị cũng tốt.
- Vâng!
Vương Linh Ứng tuân lệnh, sau đó lại bắt đầu bẩm báo:
- Gần đây gia tộc kiểm tra đo lường linh căn phàm nhân, phát hiện 227 mầm tiên, trong đó linh căn Địa phẩm trở lên hai mươi lăm người... Còn có một linh căn Thiên phẩm.
- Không tệ, ngươi cẩn thận bồi dưỡng.
Phương Tịch nghe vậy, không khỏi gật đầu.
Trong phàm nhân ở Địa Tiên giới ra mầm tiên, xác suất tựa hồ cao hơn hạ giới rất nhiều, ngay cả linh căn chất lượng tốt cũng tăng lên không ít.
- Trừ cái đó ra, tam phòng có một vị lót chữ Chí tọa hóa...
Vương Linh Ứng giống như một quản gia trung thành, báo cáo từng chi tiết:
- Cửu phòng Vương Huyền Định ngày trước đã Kim Đan viên mãn, điểm cống hiến gia tộc vượt qua 3 triệu, muốn vay gia tộc 2 triệu điểm cống hiến, đổi viên Ngưng Anh Đan trong tộc khố...
- Tuổi còn nhỏ không học tốt, lại muốn một bước lên trời... Ngươi nói cho hắn biết, gia tộc nhiều nhất cho mượn một triệu điểm cống hiến, còn lại tự nghĩ biện pháp đi...
Phương Tịch cười mắng một câu, lộ ra tâm tình rất không tệ.
Bỗng nhiên!
Thần sắc hắn khẽ nhúc nhích, nhìn về phía bầu trời.
Chỉ thấy bầu trời vốn vạn dặm không mây, bỗng nhiên trở nên mây đen dày đặc.
- Lão tổ tông?
Vương Linh Ứng nhìn thấy một màn này, không khỏi hơi kinh ngạc:
- Đây là...
- Không sao, trước đó bản tọa tiện tay bắt một linh thú, xem ra bây giờ muốn đột phá cấp bốn...
Phương Tịch khoát tay, đuổi Vương Linh Ứng rời đi.
Mình thì mang theo bồn hoa, bay ra sơn cốc Vương gia, tìm một địa phương vắng vẻ trống trải.
Ầm ầm!
Lôi vân giống như mọc thêm con mắt, theo hắn tới chỗ này.
Hô hô!
Gió lốc quét qua, nham thạch cùng mặt đất ở phụ cận không ngừng vỡ nát.
Đây là... thiên kiếp hóa hình!
Mà mục tiêu của nó, rõ ràng là...
Thần sắc Phương Tịch cổ quái, lấy ra trứng Huyền Quy.
Trứng này vừa xuất hiện, trên bầu trời mây đen dày hơn, ẩn ẩn có lôi điện lập loè!
Lúc này trứng Huyền Quy sớm đã rủ bỏ tầng da đá, hiện ra vỏ trứng trắng noãn, trên đó ẩn ẩn có lam quang.
- Ta vẫn là lần đầu nhìn thấy trứng yêu thú độ kiếp...
- Xem ra con Tiểu Huyền Quy này huyết mạch phi phàm, vừa xuất thế đã cấp bốn!
Răng rắc!
Ở dưới Phương Tịch nhìn chăm chú, trên vỏ trứng hiện ra một vết nứt!
Trên bầu trời, vô số lôi điện cuồng vũ giống như tìm được mục tiêu, ngưng kết thành lôi quang màu xanh, ầm vang đánh xuống!
Ầm ầm!
Lôi quang bổ trúng vỏ trứng, làm cho phía trên nổi lên từng đường vân màu tím xanh, lại vỡ ra một cái khe!
Vỏ trứng Huyền Quy này, dường như còn kiên cố hơn rất nhiều linh bảo phòng ngự.
Răng rắc!
Răng rắc!
Từng đạo thiên lôi rơi vào vỏ trứng Huyền Quy, khiến cho vết rách trên vỏ trứng càng dày đặc.
Phương Tịch nhìn thấy một màn này, khóe miệng lại run rẩy.
Hắn thấy thiên kiếp cấp bốn không giống như đến diệt sát Huyền Quy, ngược lại giống như đang trợ giúp tiểu quy lột xác...
Ầm ầm!
Sau tám đạo lôi đình, đạo thứ chín ầm vang đập xuống.
Lạch cạch!
Trên trứng Huyền Quy, từng đạo linh văn màu lam không trọn vẹn hiện lên, lít nha lít nhít, giống như tạo thành hình ảnh Huyền Vũ, ngửa mặt lên trời gào thét.
Ngang! !
Trong tiếng gầm gừ giống như rồng giống như voi, đạo lôi đình thứ chín va chạm với hư ảnh Huyền Vũ, vậy mà trừ khử ở vô hình!
Phương Tịch không có đi quản một màn này, mà nhìn về phía trứng Huyền Quy.
Chỉ thấy từ trong vỏ trứng, chậm rãi leo ra một Huyền Quy lớn chừng bàn tay...
Mai rùa màu xanh sẫm, bốn trảo như phượng, đuôi như mãng, đầu giống như giao, trên mai rùa còn có một số hoa văn phức tạp huyền ảo.
Không giống Huyền Quy khác là, mắt của con rùa này rất lớn, nhìn ngập nước.
Sau khi từ trong vỏ trứng leo ra, lập tức mở miệng rùa, phảng phất như nhấm nuốt bánh bích quy, gặm nuốt vỏ trứng rùa.
Phương Tịch có thể cảm ứng được, sau khi con rùa này nuốt một mảnh vỏ trứng, yêu khí trên người lại nồng đậm hơn một phần.