Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1241 - Chương 1404 - Mưu Đồ Bí Mật

Chương 1404 - Mưu đồ bí mật
Chương 1404 - Mưu đồ bí mật

- Nhìn tình huống, tựa hồ ta cũng có thể dính vào trong đó? Có nên xuất thủ hay không, dù sao cũng là một kiện bảo vật hóa lôi khó được, còn cấp sáu, mặc dù không trọn vẹn...

Phương Tịch thừa nhận, lúc này hắn động tâm.

Đột nhiên hắn ngạnh sanh áp chế loại ý nghĩ này xuống:

- Không thể... Những tu sĩ Phản Hư kia thân gia hào phú, chỉ cần hơi xoay sở một phen, nhất định có thể thỏa mãn yêu cầu, đến lúc đó chính là tăng giá, cạnh tranh... ta căn bản không có cách cạnh tranh.

- Mạo muội ra giá, trừ bại lộ mình giàu có, dẫn tới ngấp nghé, thì không có bao nhiêu tác dụng...

Huống chi xuất thủ rất nhiều Chân Huyết Đan, ta là điên rồi... Không thấy được vết xe đổ của Hắc Thủy Tông sao?

Vừa nghĩ đến đây, hắn lập tức diệt tâm tư, cứ như vậy ngồi yên lặng, quan sát các tu sĩ Phản Hư trang bức.

- Không biết người bán có thể tiếp nhận Chân Huyết Đan không?

Một tiếng nói già nua vang lên.

- Chân Huyết Đan?

Mặc Ngân Giao suy tư một phen, lúc này cho ra đáp án:

- Đan này có thể tăng tiến pháp lực Hóa Thần, tự nhiên thỏa mãn yêu cầu, chỉ là số lượng...

- Ha ha, Ngự Long Tông ta còn sẽ thiếu Chân Huyết Đan?

Người này cười ngạo nghễ:

- Số lượng trong ngọc giản này, tông ta hoàn toàn có thể thỏa mãn...

Câu nói này vừa ra khỏi miệng, Phương Tịch liền biết người này là cao tầng của Ngự Long Tông, địa vì còn cao hơn Cầm Long Tử.

Làm không tốt chính là tông chủ Ngự Long Tông!

Nhưng lúc này không biết vì sao, sắc mặt hắn lại tối sầm. ‌

Mặc dù hắn một mực nhổ lông của Ngự Long Tông, nhưng nhìn trái lại, Ngự Long Tông cũng một mực bóc lột thặng dư của hắn...

Nhiều Chân Huyết Đan như vậy, nếu cuối cùng Ngự Long Tông mua được, vậy Hỗn Nguyên Thiên La Tán kia, chính là ta mua cho Ngự Long Tông...

Lúc này Phương Tịch lại ghi cho Ngự Long Tông một khoản nợ.

Nếu là đồ vật hắn hỗ trợ mua, ngày sau tự nhiên có thể lấy trở về!

- Bản nhân ra một viên Minh Tâm Tịnh Niết Đan thứ phẩm!

Thanh âm trong trẻo lạnh lùng mở miệng, mang theo vẻ tức hổn hển.

Tử Phong Linh Quân thở dài:

- Bản nhân ra một phần Hóa Thần Linh Cao, thêm linh dược vạn năm...

...

Bầu không khí của hội đấu giá lập tức tới đỉnh phong.

Ba vị tu sĩ không ngừng đấu giá, ném ra ngoài từng kiện đan dược, linh thảo... đủ để khiến tu sĩ Hóa Thần đỏ mắt.

Phương Tịch lại đứng dậy rời sàn đấu giá.

Bây giờ buổi đấu giá này đã có chút nóng, hắn sợ lát nữa đánh nhau, máu tươi dính giày mình sẽ không tốt.

Quân tử không đứng ở dưới bức tường sắp đổ, chỗ tốt đã cầm tới, Hỗn Nguyên Thiên La Tán kia không phải thứ mà mình hiện tại có thể dòm ngó...

Không Tang Phường Thị.

Phương Tịch trở lại Tang Thanh Phong, trong lòng vẫn cảm thấy có chút không đúng.

- Bảo vật cấp sáu, còn có công hiệu hóa lôi... Mặc dù không trọn vẹn, nhưng xuất hiện ở trên buổi đấu giá của Mặc môn, cũng có chút kỳ quái...

- Nói tóm lại, tránh đi là được.

Kinh nghiệm sinh tồn của hắn phong phú, mặc dù lúc này không có phát hiện cái gì, nhưng trực giác cảm thấy có chút không đúng.

Nhưng đợi về sau Tả Tiểu Huyên bẩm báo, buổi đấu giá lớn của Thành Cơ Quan thuận lợi kết thúc, Ngự Long Tông đập nồi bán sắt, dùng một phần Hóa Thần Linh Cao, rất nhiều Chân Huyết Đan cùng linh thảo vạn năm, cuối cùng trở thành người thắng, cạnh tranh được Hỗn Nguyên Thiên La Tán, Thành Cơ Quan cũng lần nữa khởi hành, hết thảy đều khôi phục như thường, Phương Tịch lại cảm thấy tựa hồ là mình đa tâm.

Dù như vậy, nếu quay lại lần nữa, hắn cũng sẽ không đi tranh đoạt với tu sĩ Phản Hư...

Lúc này Phương Tịch đi lên đỉnh Tang Thanh Phong, Lục Đạo Ma Diễm đều chuyển hóa thành Hoàng Tuyền Quỷ Hỏa, không ngừng thiêu đốt lấy Hoàng Tuyền Mộc vạn năm ở trước mặt.

Mười ngón không ngừng biến ảo, từng đạo pháp quyết nhanh chóng đánh vào Hoàng Tuyền Quỷ Hỏa trước mặt.

Ở dưới Hoàng Tuyền Quỷ Hỏa thiêu đốt, đoạn Hoàng Tuyền Mộc vạn năm kia không ngừng áp súc, hóa thành một cây cán trận dài khoảng sáu thước.

Trong tay phải Phương Tịch, Huyền Minh Kỳ hiện lên, hóa thành một dòng Minh Hà đen kịt.

Hoàng Tuyền Mộc vạn năm bị hắn phun ra một ngụm tinh huyết, khiến cho trên thân gỗ hiện ra từng vết máu, hợp thành trận văn tự nhiên.

Lúc này hắn hừ lạnh một tiếng, đỉnh đầu Nguyên Anh hiện lên, pháp lực Hóa Thần kỳ rót vào trong cột cờ.

Hoàng Tuyền Mộc vạn năm hóa thành Giao Long màu vàng đục, rơi vào trong Huyền Minh Trọng Thủy, không ngừng gào thét, hấp thu hắc thủy, hình thể điên cuồng tăng vọt!

Trong nháy mắt liền hóa thành thân thể ngàn trượng, thôn phệ Cửu U Minh Hà hầu như không còn.

Tiếp theo hóa thành một cây Huyền Minh Kỳ hoàn toàn mới, rơi vào trong tay Phương Tịch.

Chỉ thấy cột cờ vàng trọc, mặt cờ đen kịt, trên đó có chín gợn nước.

- Bảo vật Trận Đạo này, cuối cùng cũng luyện thành.

Phương Tịch nắm Huyền Minh Kỳ, thần sắc cảm khái:

- Cái này cũng chứng minh tạo nghệ trận pháp của ta, đã ẩn ẩn chạm đến cấp năm thượng phẩm...

Bây giờ Huyền Minh Kỳ đột phá cấp năm, đại biểu Phương Tịch bất luận ở khi nào chỗ nào triển khai, đều có thể tái hiện tràng cảnh Cửu U Minh Hà Vạn Lý Sa khủng bố, tu sĩ dưới Hóa Thần va chạm, pháp lực sẽ lập tức tiêu tán, mặc cho xâm lược.

Mặc dù là tu sĩ Hóa Thần cũng bị áp chế cực lớn!

- Bây giờ một cờ một kiếm nơi tay, mặc dù là tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, cũng...

Ngoại Đạo Hóa Thân thỏa thuê mãn nguyện, sau đó nghĩ đến bản tôn, lại lập tức im lặng.

Lấy thần thông của bản tôn bây giờ, mặc dù là tu sĩ Hóa Thần viên mãn, cũng không gánh được một chiêu.

Đương nhiên, không tính Yêu tộc Ma tộc...

- Ai... Thần Kiếm không sắc, cũng vô dụng...

Phương Tịch thu Huyền Minh Kỳ, đang cảm khái một phen, sau đó không hề để tâm những sự tình này, đi một động phủ khác tìm đám người Xá Nữ vui đùa.

Tu sĩ Hóa Thần ở Địa Tiên giới, phạm vi thần thức mới mấy trăm dặm, động phủ của hắn thường thường chiếm diện tích ngàn dặm.

Đồng thời sau khi khống chế Không Tang Phường Thị còn mở ra nhiều động phủ, chuyên môn dùng để nuôi dưỡng các loại linh trù, mỹ cơ... Từ đó lấy linh thiện linh tửu, Xá Nữ tìm niềm vui....

Những động phủ này cách nhau rất xa, lại lấy đại trận cách trở, mặc dù là tu sĩ Hóa Thần cũng khó mà nhìn trộm, có thể thỏa thích chơi đùa....

Một ngày này.

Phương Tịch đang uống rượu mua vui, bỗng nhiên nhướng mày.

Một Xá Nữ Vương gia tự nhiên cười nói:

- Công tử... ngoài trận pháp có người cầu kiến, tự xưng Hi Di tán nhân của Ngũ Bình Sơn...

- Lại là người này?!

Phương Tịch hững hờ uống cạn linh tửu, lại ở dưới mỹ nhân phục thị nhấm nháp linh thiện.

Từ khi hắn chưởng quản Không Tang Phường Thị, hết thảy tiêu phí ở Thiên Tiên Tửu Quán đều miễn phí, đồng thời mỗi lần đều có Linh Trù Sư tỉ mỉ nấu nướng món ngon, chuyên môn sai người đưa tới cửa.

Nếu Phương Tịch ăn cao hứng, còn chuyên môn phái bếp trưởng đến trong động phủ nấu món ngon...

Phương Tịch ăn uống no đủ, lại cùng mấy thị nữ chơi đùa một hồi, mới sai người truyền triệu Hi Di tán nhân.

Hi Di tán nhân vóc người rất cao, mũi uốn lượn, hốc mắt hãm sâu, mặc nho sam.

Trong phòng khách nhìn thấy Phương Tịch, lập tức thi lễ thật sâu:

- Bái kiến tiền bối!

Phương Tịch trầm mặc không nói, bỗng nhiên khoát tay.

Tầng tầng quang hà hiện lên, tất cả cửa sổ đều bị phong bế.

Hắn nhìn Hi Di tán nhân, bỗng nhiên lắc đầu:

- Ngươi không đủ tư cách thương nghị với bản tọa, để cho người đứng phía sau ngươi ra đi...

Hi Di tán nhân biến sắc, sau đó buông đầu lâu xuống.

Thời điểm lại ngẩng đầu, trong hai con ngươi của hắn bộc phát ra hai điểm hắc mang, giống như hỏa diễm cháy hừng hực, khí tức cũng biến thành quỷ bí không gì sánh được.

- Phân Thần Phụ Thể Thuật!

Phương Tịch không có chút kinh ngạc nào:

- Hắc Miểu Tôn Giả... Ngươi ta lại gặp mặt.

Thời điểm hắn “đột phá Hóa Thần”, Hắc Miểu Tôn Giả lợi dụng danh nghĩa của Hi Di tán nhân đưa bái thiếp, song phương từng nói chuyện với nhau một lần, đằng sau thì giống như bốc hơi khỏi nhân gian.

Lúc này lại phụ thể tu sĩ Nguyên Anh đến, tính toán tất nhiên không nhỏ.

- Làm khó Thanh Hòa Tử đạo hữu còn nhớ bản nhân...

Hắc Miểu Tôn Giả trầm thấp cười một tiếng:

- Đạo hữu có biết... Ngự Long Tông sắp bị diệt tới nơi rồi không?

- Đạo hữu vẫn ưa thích nói lời không làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi...

Phương Tịch không nhanh không chậm rót cho mình một ly linh tửu, uống một hơi cạn sạch, yên lặng nhìn Hắc Miểu Tôn Giả trang bức.

Bình Luận (0)
Comment