Mà tới màu thuần kim, là thiên kiếp của Phản Hư!
Một đạo kiếp lôi màu vàng, thường thường có thể làm cho tu sĩ Phản Hư cũng phải nhượng bộ lui binh, hơi không cẩn thận sẽ trọng thương!
Nương theo thiên uy rơi xuống, toàn bộ tu sĩ của Ngự Long Tông cảm giác trong lòng hốt hoảng, có một loại cảm giác đại họa lâm đầu.
Trong long sào, từng con từng con Long Ngư bị dọa đến tụ thành một đoàn, chui vào dưới nước bùn.
Mà trong vách đá của động quật kia, các loại long thú vốn còn phách lối gào thét, lúc này không cần Ngự Thú Sư của Ngự Long Tông răn dạy, liền tự động nằm xuống, thân thể phát run.
- Lôi Kiếp thuần kim?!
Trong một động phủ, Cầm Long Tử nhìn bầu trời, thần sắc phức tạp không nói ra được.
Ngoài động phủ, một Giao Long cấp năm thân dài ngàn trượng, toàn thân đỏ hồng chiếm cứ cả ngọn núi, mắt rồng to lớn nhìn lôi đình trên bầu trời, mang theo vẻ kính sợ...
- Nhất định là tông chủ đại nhân!
- Tông chủ đại nhân sớm đã Hóa Thần viên mãn, trước đó lại mua được Hỗn Nguyên Thiên La Tán, rốt cục muốn đột phá Phản Hư kỳ rồi sao?
Rất nhiều đệ tử Nguyên Anh, Kết Đan nhìn thiên tượng Phản Hư, trên mặt lại mang theo thần sắc kích động.
Nếu tông chủ đại nhân thật có thể thành tựu Phản Hư kỳ, lại phối hợp Giao Long Phản Hư, thực lực ở trong tu sĩ Phản Hư cũng không tính hạng chót, có thể mở lãnh địa mới.
Đến lúc đó, người người đều có chỗ tốt!
Ầm ầm!
Mây vảy cá trên trời tụ đến cực hạn, từng tấc từng tấc đè xuống.
Đột nhiên, vô số lôi đình màu vàng, hóa thành một viên lôi cầu, trong lôi cầu tựa hồ còn có vô số phù văn du tẩu, đập ầm ầm ở phía sau sơn môn Ngự Long Tông.
Ở đằng sau Vạn Long Lĩnh, có một cái hồ rộng lớn không gì sánh được, luôn là cấm địa trong môn, chính là chỗ ở của Giao Long Phản Hư.
Đến bây giờ, tựa hồ bị Tông chủ Ngự Long Tông chọn làm nơi độ kiếp!
...
- Bắt đầu!
Thời điểm thiên tượng Phản Hư xuất hiện, Hắc Miểu Tôn Giả đứng ở trên không trung mấy vạn trượng, nhìn lôi đình màu vàng, trong đôi mắt tràn đầy ngoan độc:
- Muốn Phản Hư? Nằm mơ... trước hoàn lại vô số nợ máu của Hắc Thủy Tông ta lại nói!
Ở dưới thân hình hắn, Thành Cơ Quan gạt ra tầng mây xuất hiện, vô số nguyên khí thiên địa bị xoắn thành khí lưu, hình thành triều tịch to lớn, trùng trùng điệp điệp tuôn về phía Ngự Long Tông.
Thành này chính là kiệt tác nhiều đời môn chủ, đệ tử của Mặc môn.
Mặc môn lấy thuật khôi lỗi cùng cơ quan nổi tiếng, am hiểu chế tạo các loại khôi lỗi cực lớn, Thành Cơ Quan này lại là tích lũy cùng nội tình trọng yếu nhất, lấy rất nhiều vật liệu cao cấp chế tạo thành khôi lỗi, vô số khôi lỗi ghép lại một thể, đạt tới hiệu quả giống như Nguyên Thần Pháp Khí của Cửu Châu giới.
Khác Nguyên Thần Pháp Khí chính là uy lực của Thành Cơ Quan này, thình lình đã đạt tới cấp độ Phản Hư!
- Hi vọng lần này, bản môn không có chọn sai.
Mặc Ngân Giao đứng ở trên cửa thành, khí tức Hóa Thần viên mãn dật tràn, từng mệnh lệnh đâu vào đấy truyền xuống. Mà lúc này Thành Cơ Quan cũng như một tổ ong to lớn, điên cuồng vận chuyển.
Lòng đất, bên cạnh một cái lò giống như núi nhỏ.
- Cự Tượng.... Giáp Hào Lô chuẩn bị hoàn tất, tùy thời có thể dung nhập Thiên Nhật Kim...
Một đệ tử Kết Đan của Mặc môn trên mặt phấn chấn, nhìn Khôi Lỗi Sư tu vi Nguyên Anh kỳ trước mặt.
Sư đồ bọn hắn ở trong Mặc môn, chủ yếu phụ trách nghiên cứu luyện lô, cân nhắc làm sao cung cấp động lực ổn định cho khôi lỗi.
Cự Tượng tóc hoa râm, bắp thịt trên người cuồn cuộn, từng khối bốc lên hồng quang, lại cười nhạo nói:
- Hôm nay còn cần Thiên Nhật Kim gì? Dung nhập Đại Nhật Diễm Tinh vào... vận khí của ngươi không tệ, rất nhiều đệ tử cả đời ở trên Thành Cơ Quan, cũng chưa bao giờ thấy qua khôi lỗi chiến tranh của Mặc môn chúng ta toàn lực xuất thủ!
...
Trên đường phố Thành Cơ Quan.
Nương theo còi báo động chói tai, từng kiến trúc từ động rơi xuống, tiến vào lòng đất.
Lý Như Lệnh đã Trúc Cơ trung kỳ đứng ở trong Phù Gia Lão Điếm, nhìn thấy từng cảnh tượng ấy, trên mặt nổi lên thần sắc mê mang.
Hắn quay đầu nhìn về phía đông gia.
Phát hiện đông gia vốn xảo trá cay nghiệt, trên mặt lại cũng mang theo vẻ mờ mịt.
- Đông gia... Cái này... Đây là có chuyện gì?
Lý Như Lệnh mở miệng.
- Lão phu làm sao biết? Vì sao Thành Cơ Quan lại toàn lực mở ra tư thái chuẩn bị chiến đấu...
Đông gia chột dạ, mang theo Lý Như Lệnh cùng mấy học đồ khác, đi tới một gian mật thất.
Mật thất này cực kỳ đơn giản, bên trong không có đồ gia dụng, nhưng trên vách tường khắc rất nhiều trận văn, ở trung tâm còn có một trận bàn.
Đông gia nhìn trận bàn sáng lên, lẩm bẩm gì đó, sau đó quay người nhìn về phía các học đồ, thần sắc trở nên nghiêm túc:
- Thời điểm chúng ta tiến vào Thành Cơ Quan liền ký kết khế ước, đến bây giờ là thời điểm dùng mệnh... Ngươi ta nhất định phải thời khắc rót pháp lực vào trong trận bàn kia, mãi cho đến thỏa mãn yêu cầu mới được dừng, bằng không sẽ bị đội chấp pháp của Mặc môn coi là phản đồ, trực tiếp tru diệt!