Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1250 - Chương 1413 - Truy Nã

Chương 1413 - Truy nã
Chương 1413 - Truy nã

- Chút tài mọn!

Đối mặt ngân nguyệt rộng trăm trượng, dẫn động nguyên khí thiên địa, lão long Phản Hư lại hết sức khinh thường.

Vuốt rồng bắn ra, trong hư không lôi đình vang lớn.

Hai đạo hồ quang điện màu tím lấp lóe, đập nện ở trên vòng ngân nguyệt.

Bỗng nhiên mặt ngoài ngân nguyệt hiện ra vô số cổ triện văn màu bạc, tản mát ba động không hiểu, vậy mà phản chấn từng đạo hồ quang điện màu tím.

- A?

Lão long Phản Hư kinh ngạc, bỗng nhiên thân rồng khẽ động.

Soạt!

Trong hư không, một bóng roi màu tím lóe lên, hung hăng quất vào ngân nguyệt.

Giống như hàn băng vỡ nát, ánh trăng màu bạc không ngừng vỡ vụn, hiện ra bản thể cự luân màu bạc.

Ở biên giới vòng bạc, còn có từng vết máu đỏ sậm.

Mấy cái lân phiến màu tím từ trong hư không bay xuống.

Vừa rồi lão long Phản Hư lấy yêu khu làm roi, hung hăng quất vào ngân nguyệt, vốn cho rằng lấy thể phách cấp sáu, đủ để quất nát kiện Thông Linh Chi Bảo này.

Nhưng không nghĩ đến, lại bị đả thương ngược.

Bị đau, điều này làm Giao Long Phản Hư thẹn quá hóa giận, phun ra một ngụm nọc độc màu tím đen.

Xuy xuy!

Bản thể của nó chính là Độc Giao, một ngụm nọc độc rèn luyện không biết bao nhiêu năm, phun lên trên vòng bạc, ăn mòn ra vô số lỗ hổng lít nha lít nhít.

Ở dưới nọc độc ăn mòn, linh tính của vòng bạc tổn hao nhiều.

Giao Long Phản Hư duỗi vuốt rồng, bắt lấy vòng bạc, hung hăng uốn éo.

Răng rắc!

Trên vòng bạc hiện lên vô số vết rách, vậy mà trực tiếp vỡ vụn, hóa thành vô số điểm sáng màu trắng tiêu tán...

Món Thông Linh Chi Bảo cấp năm bất phàm này, lại bị Giao Long Phản Hư trực tiếp hủy.

Cùng lúc đó, Mặc Ngân Giao kêu lên một tiếng đau đớn, từ trong mắt, lỗ mũi không ngừng chảy ra máu tươi.

Cũng may có hắn kiềm chế, phần lớn người Mặc môn đã trở lại trong Thành Cơ Quan.

Rống rống!

Lúc này hai tay Cửu Long Tôn Giả nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, từng đạo pháp lực chui vào trong Cửu Long Trụ, khiến cho trụ này cao tới trăm trượng, ầm vang đập xuống, hung hăng ép hai khôi lỗi cấp năm vào lòng đất, từng đạo quang huy hiện lên, hóa thành vô số cấm chế, vậy mà có thể phong ấn hai khôi lỗi trong thời gian ngắn.

Mặc Ngân Giao nhìn thấy một màn này căn bản không lo được thu hồi khôi lỗi của mình, há mồm phun ra một đạo tinh huyết.

Rống rống!

Tinh huyết ở giữa không trung hóa thành một Huyết Long mini cỡ nhỏ, bỗng nhiên hấp thu nguyên khí thiên địa, hóa thành một con Ngân Long ngàn trượng, giương nanh múa vuốt nhào về phía lão long Phản Hư.

Khí tức của hắn thì nhanh chóng suy bại, tóc bạc mất đi quang trạch, biến thành màu khô trắng.

Hiển nhiên sau khi thi triển bí thuật này, Mặc Ngân Giao đã không cách nào duy trì trạng thái trước đó.

Hắn thét dài một tiếng, hóa thành ngân quang, nhanh chóng kích xạ về phía sau.

Cửu Long Tôn Giả nhìn thấy một màn này, trên mặt lại hiện ra vẻ oán độc, trong tay hiện lên một ấn tỷ năm màu, bay lên giữa không trung.

Rống rống!

Từng long mạch chấn động, vô số Giao Long bay vút lên trời.

Vạn Long Triều Tông Đại Trận!

Vô số Vân Long gào thét, có phun ra quang hoa màu xanh mờ, hóa thành gió lốc màu xanh, cát bay đá chạy.

Có thì miệng phun nọc độc, lôi đình, liệt diễm...

Dưới tình huống có người thao túng, lại không có thiên kiếp kiềm chế, trận pháp cấp sáu này rốt cục phát huy ra uy lực toàn thịnh!

Mặc Ngân Giao vốn hao hết pháp lực trên người, thi triển Ngân Long bí thuật, chính là muốn vây khốn lão long Phản Hư, thúc đẩy Thành Cơ Quan rời khỏi nơi thị phi này.

Nhưng không nghĩ đến, bây giờ bị Vạn Long Triều Tông Đại Trận dây dưa, vẫn khó mà thoát đi.

- Nhanh! Khởi động phương án Giáp Đinh số 13!

Mặc Ngân Giao gầm lên giận dữ. ‌

Thành Cơ Quan oanh minh, vô số luyện lô ầm vang nổ tung.

- A!

Đệ tử Mặc môn canh giữ ở trước luyện lô không kịp né tránh, thậm chí ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng trốn không thoát.

- Xảy ra chuyện gì? Pháp lực của ta!

Trong mật thất, Lý Như Lệnh đang đưa pháp lực vào trận bàn kinh hãi phát hiện, pháp lực của mình lấy tốc độ vượt qua trước đó mấy chục lần điên cuồng trôi đi.

Dựa theo tốc độ này, chỉ sợ không mấy hơi sẽ tổn thương bản nguyên!

Hắn nghĩ tới oanh minh trước đó cùng Thành Cơ Quan run rẩy, lại nhìn về phía đông gia, phát hiện vẻ mặt của đông gia cũng kinh hoàng.

Trên trận bàn hiện ra hấp lực quỷ dị, một mực kéo bàn tay của bọn hắn, khó mà thoát khỏi.

Trên mặt Lý Như Lệnh lóe lên vẻ ngoan lệ, trên tay khác xuất hiện một thanh chủy thủ đen kịt, bỗng nhiên vạch xuống.

Phốc!

Cánh tay kết nối trận bàn của hắn tách ra, vô số máu tươi lăn xuống.

Bóng người lóe lên, Lý Như Lệnh đã lui đến cửa mật thất.

Lúc này hắn mới bắt đầu cầm máu cho mình.

Đối với tu tiên giả mà nói, gãy chi trùng sinh căn bản không phải vấn đề gì lớn, nhưng tu sĩ có thể tàn nhẫn như hắn chung quy chỉ là số ít.

Chỉ nháy mắt, tựa hồ hấp lực của trận pháp lại tăng nhiều một phần, mặc dù là đông gia muốn động thủ chặt đứt bàn tay của mình cũng đã không kịp.

Bình Luận (0)
Comment