Phương Tịch trầm ngâm, sau đó từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bình đan dược trợ giúp thần thức, trực tiếp nuốt vào.
Hắn quyết định bắt đầu bế quan, khôi phục thần thức lại sưu hồn nhiều lần, tranh thủ ép khô bí mật của Hắc Miểu Tôn Giả!
....
Sau mấy tháng.
Hai mắt Phương Tịch nhắm nghiền, từng đạo ma thức chui vào trong Nguyên Anh.
Bỗng nhiên hắn biến sắc, mở hai mắt, vội vàng bấm niệm pháp quyết.
Trên trận kỳ ở bốn phía, vô số ngân quang lấp lóe, hóa thành một lồng ánh sáng dày đặc, bao phủ Nguyên Anh ở bên trong.
Bỗng nhiên của Nguyên Anh Hắc Miểu Tôn Giả mở hai mắt, kêu thảm một tiếng, liền bị một ngọn lửa màu bạc đốt thành tro tàn!
Ầm ầm!
Hỏa diễm kinh khủng bộc phát, khiến cho quang tráo kia không ngừng trở nên yếu kém, cuối cùng có chút lung lay sắp đổ.
Phương Tịch thấy thế, hai tay bấm niệm pháp quyết, từng đạo pháp lực đánh vào trong lồng ánh sáng, rốt cục làm cho ngọn lửa màu bạc dần dần dập tắt.
Sau khi làm xong hết thảy, hắn lau khóe miệng, vậy mà mang theo vết máu:
- Cấm chế thật lợi hại...Tiên Linh Văn Thư?
Đoạn thời gian này, hắn không ngừng nếm thử sưu hồn Hắc Miểu Tôn Giả, đồng thời thu hoạch rất nhiều!
Trừ biết được bí ẩn của Hắc Thủy Tông, còn biết vị Hắc Miểu Tôn Giả này rất có mệnh của nhân vật chính, sau khi tông môn bị diệt, trên đường chạy trốn, ở trong Huyền Minh Uyên phát hiện một bí cảnh!
Lối vào bí cảnh kia có cấm chế cực kỳ lợi hại, hắn căn bản không có cách xâm nhập, nhưng ở phụ cận tìm được một bộ hài cốt tu sĩ cùng Hỗn Nguyên Thiên La Tán tổn hại!
Từ đủ loại dấu hiệu đến xem, tu sĩ vẫn lạc kia, rất có khả năng là Phản Hư kỳ!
- Sau đó người này cấu kết với Mặc môn... tựa hồ Mặc môn đang một mực tìm kiếm bí cảnh kia, có chút hiểu rõ bí cảnh, nhưng không biết cửa vào... bởi vậy song phương ký kết Tiên Linh Văn Thư, làm ra ước định, Hắc Miểu Tôn Giả thề không tiết lộ tin tức lối vào bí cảnh cho ngoại nhân...
- Kết quả bị ta sưu hồn chạm tới, lập tức dẫn phát phản phệ... Còn làm ta bị thương nhẹ... hiệu lực của Tiên Linh Văn Thư này, thật không thể tưởng tượng nổi.
Phương Tịch thì thào, có chút hứng thú với bí cảnh kia.
Mặc dù Hắc Miểu Tôn Giả đã chết, nhưng Mặc môn còn đó!
- Bất quá bí cảnh này nguy hiểm không gì sánh được, ngay cả tu sĩ Phản Hư cũng chết ở lối vào... Ta không cần nghĩ nhiều.
- Chờ tương lai đột phá Phản Hư, Hợp Thể, lại đi thăm dò cũng không muộn.
Phương Tịch một mực tin tưởng sự tình chậm thì tròn, đặc biệt là thăm dò bí cảnh, vào phó bản… nhất định phải làm tốt chuẩn bị vạn toàn mới được!
Tỉ như Địa Tiên Linh Cảnh!
Biết rõ trong đó có nhiều đồ tốt, nhưng dù hiện tại tu vi đột phá Hóa Thần trung kỳ, Phương Tịch vẫn muốn chờ một chút.
Không nói Phản Hư, chí ít phải chờ đến mình đột phá Hóa Thần hậu kỳ?
Cảnh giới này đã tiếp cận cực hạn mà hạ giới có khả năng dung nạp, bởi vậy mặc dù có nguy hiểm cũng không sao.
Dù sao cũng không phải sự tình lửa sém lông mày gì, mặc dù không có công pháp tiếp sau của Khô Vinh Quyết, hắn cũng có thể tu hành, không cần sốt ruột quá mức.
Về phần bí cảnh trong Huyền Minh Uyên, thì càng như vậy!
- Tùy duyên đi, ta nằm ngửa...
- Bất quá mấy đồ tốt trong tay Ngoại Đạo Hóa Thân, là không có khả năng một mực để đó...
Khí linh của Hỗn Nguyên Thiên La Tán, Phương Tịch không tiện xử trí, nhưng những Chân Huyết Đan kia lại hoàn toàn có thể làm cho tu vi tinh tiến.
Còn có một phần Hóa Thần Linh Cao, linh cao này phụ trợ đột phá Hóa Thần, giống như Ngưng Anh Đan phụ trợ đột phá Nguyên Anh kỳ, đều là loại linh đan diệu dược mà vô số Nguyên Anh viên mãn cầu còn không được!
Bất luận lấy ra bồi dưỡng thủ hạ, hay cầm đi trao đổi kỳ vật trân quý, đều mạnh hơn linh thạch cực phẩm nhiều...
Sau mấy tháng.
Thương thế của Phương Tịch khôi phục, đi vào phòng luyện khí.
Trên vách tường phòng luyện khí phát ra màu kim thiết, bị một tầng cấm chế năm màu bao trùm.
Từ trên bốn vách tường, còn có đầu rồng dữ tợn duỗi ra, liên thông hỏa mạch dưới mặt đất, có thể sử dụng địa hỏa.
Mà lúc này, lại có từng sợi xiềng xích hàn băng từ trên vách tường duỗi ra, vây khốn một cái khiên tròn đen kịt ở giữa. Khiên tròn hơi mờ, giống như dùng thủy tinh điêu khắc thành, bộc phát ra linh quang mãnh liệt, tựa như đang giãy dụa và không cam lòng...
- Thông Linh Chi Bảo cấp năm... Hắc Thủy Thuẫn! Quả nhiên pháp bảo sinh ra khí linh phiền toái nhất!
Trước đó Phương Tịch nhìn trúng thuẫn này phòng ngự, nếm thử tế luyện.
Nhưng nó vốn là pháp bảo bản mệnh của Hắc Miểu Tôn Giả, được đối phương một đường bồi dưỡng đến cấp năm, khí linh và chủ nhân tình cảm thâm hậu.
Lúc này gặp được cừu nhân giết chết Hắc Miểu Tôn Giả, tự nhiên liều chết không theo.
- Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu không thần phục, vậy thì trực tiếp xóa đi!
Phương Tịch hừ lạnh.
Hắn mới không cần bảo vật không thể khống chế.