Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1278 - Chương 1441 - Hắc Triều

Chương 1441 - Hắc Triều
Chương 1441 - Hắc Triều

- Ta chỉ cần tới một lần, sau đó có thể tự mình mở ra truyền tống trận!

- Tuy... Một viên tiên ngọc chỉ có thể mở ra một tọa độ.

Phương Tịch thở dài.

Chư Thiên Bảo Giám này mở ra công năng Di Động Truyền Tống Trận dĩ nhiên cực tốt, nhưng một khi xác định tọa độ hư không này, lại không có cách nào thay đổi.

Ngoài điều này ra còn hạn chế số lượng, một viên tiên ngọc chỉ có thể thiết lập một điểm truyền tống.

Nhưng điều này cũng có thể tiết kiệm không biết bao nhiêu thời gian.

Bởi vì cho dù là đại năng Phản Hư muốn ra khỏi Tinh Thần Vực cũng cần tốn số lượng lớn thời gian cùng với không ít tinh lực...

- Nhưng... tiên ngọc...

Phương Tịch thấy hơi đáng tiếc.

Thanh Hòa Tử không có cách nào khống chế Không Tang Phường thị, cũng mất đi lực ảnh hưởng đối với Huyền Minh Uyên.

Kể từ đó, sợ rằng chuyện giao dịch với Mặc Môn cũng xong rồi...

Sở dĩ Thanh Hòa Tử phải chạy, chủ yếu còn không phải là giết con Hắc Giao cấp năm kia mà do Phản Hư thần bí trước đó ra tay!

Đúng vào lúc này lại chọc ra loại chuyện như vậy, rất dễ khiến Ngự Long Tông suy nghĩ nhiều, đến lúc đó tình hình càng hỏng bét.

Bởi vậy, Phương Tịch lựa chọn dứt áo ra đi.

Thời điểm quan trọng, có thể phải quyết định thật nhanh, không thể do dự, đây cũng là một sự can đảm!

Lại nói, dù sao chiếc thuyền Ngự Long Tông này cũng sắp chìm, cho dù tạm thời nhẫn nhịn, chờ đến ngày vương giả trở về cũng có thể thu được càng nhiều hơn!

...

Kế hoạch Vương gia nắm giữ Không Tang Phường thị được tiến hành rất thuận lợi.

Dù sao bọn họ đã từng là chủ nhân của Phường thị này.

Đồng thời, Thanh Hòa Tử không cố ý để lại thủ đoạn ngầm hoặc làm ra chuyện phá hủy gì...

Vương gia gần như nước chảy thành sông vậy, nắm lại quyền quản lý Phường thị này.

Ngoại trừ Thanh Hòa Tử bỗng chốc trở thành ma tu, mấy khu vực tu tiên giới gần đó hình như không có gì thay đổi.

Nhưng một số mạch nước ngầm đang âm thầm sôi trào càng lúc càng nghiêm trọng...

Ở Phi Vân Động, Phương Tịch cầm một bình ngọc đang tưới nước cho Yêu Ma Thụ.

Ở trong rễ cây hình như còn có hài cốt con rắn nhỏ màu đen chưa tiêu hóa xong...

- Không tệ... Một con Giao Long cấp năm rõ ràng là chất đại bổ đối với Yêu Ma Thụ bây giờ.

Sau khi lấy đi nguyên liệu quý hiếm trên thân con Giao Long, Phương Tịch đút máu thịt và hài cốt còn lại cho Yêu Ma Thụ.

Tuy Giao Long cấp năm có thể phách kinh người, sau khi Thủy Tổ Yêu Ma Thụ tăng lên cấp năm chưa chắc đã không thể chế luyện thành khôi lỗi gỗ, nhưng mất đi linh lực là trụ cột để tu sĩ Hóa Thần thao túng thiên địa, còn không tính là khôi lỗi cấp năm, về phần khôi lỗi thuật cấp năm thật sự lại cần các loại quặng mỏ gỗ quý hiếm, hoàn toàn không liên quan tới khôi lỗi máu thịt.

Sau khi cân nhắc, Phương Tịch cảm thấy vẫn bồi dưỡng cho Thủy Tổ Yêu Ma Thụ quan trọng hơn.

Nhờ vào điều này, đường tiến độ Vạn Cổ Trường Thanh Thể kia lại bắt đầu thong thả tăng lên.

- Tiếp theo... chính là bế quan, không ngừng nỗ lực cho đến lúc tu luyện tới Hóa Thần trung kỳ đỉnh phong, thậm chí đột phá Hóa Thần hậu kỳ...

- Đến lúc đó cũng có thể đi lấy vài thứ.

Phương Tịch thì thào một tiếng và lại bắt đầu bế quan khổ tu.

...

Thời gian trôi qua như nước.

Đối với tu tiên giả, hai mươi năm đủ để một đứa bé lớn lên, thậm chí khiến thiếu niên thiếu nữ trở thành tu sĩ, hoặc người mới vào Luyện Khí tu luyện tới giai đoạn Luyện Khí viên mãn.

Nhưng đối với tu sĩ cao cấp từ Nguyên Anh trở lên, đó chẳng qua là trong nháy mắt mà thôi.

Trên Huyền Minh Uyên, một tu sĩ Nguyên Anh khống chế linh thuyền khó nhọc vượt qua sóng triều Huyền Minh, đi tới nơi nào đó.

Thần thức của hắn đảo qua xung quanh, lại lấy từ trong người ra một trận bàn màu đen.

Sau khi hắn cẩn thận kiểm tra một lúc, mới thu lại linh thuyền. Một miếng ngọc bội hình con cá xuất hiện, tách Huyền Minh Trọng Thủy ra thành một con đường đi tới đáy biển.

Dưới nước còn có rất nhiều đá ngầm lởm chởm với hình dáng kỳ lạ.

Trong đó có một cánh cửa tương tự với năm ngón tay chống trời.

Vị tu sĩ Nguyên Anh này không dừng độn quang lao vào trong cánh cửa!

Trong chớp mắt tiếp theo, thân hình của hắn lập tức biến mất.

Chờ đến lúc hắn xuất hiện lại, hắn đã đi tới trong một hư không kỳ lạ.

Xung quanh là một mảnh cấm chế bảy màu tràn ngập cả không gian. Ở ngay phía trước lại có một điện thờ bằng ngọc. Trên không trung của điện thờ mơ hồ có sấm sét bao phủ phạm vi hơn một mẫu, ở trong cánh cửa có thể mơ hồ nhìn thấy một bí cảnh.

- Ở đây quả thật kỳ lạ, nếu không phải do cơ duyên xảo hợp, quả nhiên khó có thể phát nhiện ra...

Tu sĩ Nguyên Anh này nhìn về phía sau, chỉ thấy đến một màn ánh sáng bảy màu bài xích vô số Huyền Minh Trọng Thủy ở bên ngoài, hắn không khỏi xúc động than.

Ở bên ngoài cánh cửa đặc biệt kia không hề có sóng linh lực, Huyền Minh Trọng Thủy không có cách nào xuyên qua, chỉ có tu sĩ xuyên qua đó mới phát hiện có động tiên khác.

Bình Luận (0)
Comment