Càng khủng khiếp hơn là... Hắn mất liên hệ với Cửu Châu Thành Cơ Quan bên ngoài!
Thiếu niên Địa Tiên ung dung đứng ở phía trước, nguyên khí thiên địa khủng khiếp quanh quẩn quanh thân.
- Tương tự với Diêm Ma Pháp Vực, nhưng khủng khiếp hơn pháp vực nhiều...
Phương Tịch thì thào một tiếng:
- Địa Tiên Chi Đạo? Thế nào là Địa Tiên?
- Trong Chân Tiên Giới, tiên được phân ra ba cấp... Ngươi không cần thiết biết nhiều hơn, cứ dẫn theo những điều đó hồn bay phách lạc là được rồi.
Thiếu niên Địa Tiên chỉ ngón tay.
Ầm ầm!
Một nguyên khí thiên địa hạ xuống, hóa thành bàn tay khổng lồ khủng khiếp.
Một tay Phương Tịch bấm pháp quyết, trường kích màu đen hiện ra, từng luồng ánh sáng máu lan tràn, biến hắn hóa thành một con Giao Long đen đỏ.
Giao Long nhe nanh múa vuốt, bỗng nhiên vẫy đuôi, rơi vào trên bàn tay khổng lồ.
Mặt ngoài bàn tay khổng lồ có ánh sáng lóe lên, không ngờ không hề bị tổn hại, một tay nắm lấy Giao Long.
Ầm ầm!
Trong phút chốc, Thông Linh Chi Bảo cấp năm này ầm ầm nổ tung, khiến bàn tay khổng lồ do nguyên khí thiên địa biến thành hóa thành tro tàn.
- Tự nổ Thông Linh Chi Bảo?
Thiếu niên Địa Tiên hơi kinh ngạc, bất chợt cười:
- Ta muốn xem thử ngươi có thể tự nổ mấy cái?
Ở trong Linh vực, tu vi của hắn được tăng lên vô hạn, mơ hồ vượt qua cực hạn của Nhân Gian Giới.
Ngay cả như vậy, từng sợi dây xích năm màu trong hư không cũng bị bài xích ở ngoài Linh vực, khiến hắn có thể hoàn toàn phát huy thực lực trên Phản Hư!
Lực Linh vực này không ngờ có thể bài xích pháp tắc của Nhân Gian Giới, làm cho lực áp chế này tạm thời biến mất!
Trong tay Thiếu niên Địa Tiên xoa một phiến lá màu xanh đậm, trong miệng lẩm bẩm vài từ.
Hắn bỗng nhiên bấm tay bắn ra.
Sắc mặt Phương Tịch biến đổi, liên tiếp bấm pháp quyết, thân thể của hắn di chuyển với tốc độ không thể tưởng tượng nổi.
Không chỉ có vậy, hắn còn làm ra các loại động tác lẩn tránh vượt qua cực hạn của tu sĩ.
Nếu không phải thể phách hắn vô cùng mạnh mẽ, thật sự khó có thể làm được điều này.
Vèo!
Một tia sáng màu xanh lục thoáng hiện, liên tiếp phá bốn ảo ảnh Chân Linh lớn Thiên Phượng, Ngũ Hành Kỳ Lân, Huyền Quy, Giao Long, rơi vào Tứ Thánh Thú Giáp trên thân Phương Tịch.
Lần này, trên thân Phương Tịch bỗng nhiên truyền đến một tiếng rên rỉ, Tứ Thánh Thú Giáp ầm ầm vỡ nát.
- Phụt!
Phương Tịch rên lên một tiếng và phun ra một ngụm tinh huyết.
Bí thuật Vạn Yêu Giáp bị phá, sợ rằng hắn phải tu luyện lại một lần nữa mới có khả năng hồi phục được uy năng lúc trước.
Nhưng hắn nhìn thiếu niên Địa Tiên kia, trong lòng lại chấn động.
Ban đầu, đối phương quả thật là mặt ngọc, tiêu sái đón gió.
Nhưng sau khi hắn thi triển ra Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang, tóc đã biến thành hoa râm.
Đến khi hắn đưa mình tiến vào trong linh cảnh, trải qua vài lần công kích, trông hắn càng thêm già nua.
“Quả nhiên... Ký ức của Thiên Nữ trước đó không sai, vị Địa Tiên này bị thương nặng, không có cách nào ra tay nhiều...”
“Thậm chí, hắn chỉ là một hồn phách, thân thể này chẳng qua mới tạm thành, sử dụng càng nhiều càng tiếp cận với tan vỡ...”
“Vậy ta đại khái còn có một cơ hội thắng duy nhất!”
Ánh mắt Phương Tịch nóng như lửa.
Nhìn thấy con chuột nhỏ này còn vui vẻ, chân mày của thiếu niên Địa Tiên nhíu lại rồi bỗng nhiên giãn ra, trong tay hắn hiện ra một thanh kiếm gãy màu xanh.
Kiếm này chẳng qua dài một thước rưỡi, chỉ có chuôi kiếm và một phần nhỏ thân kiếm, phần mũi kiếm đã sớm biến mất.
Ở trên thân kiếm còn có hoa văn xanh biếc giống như vòng tuổi của cây cổ thụ.
Một khí tức cực đoan khủng khiếp lập tức bao phủ Phương Tịch.
- Đây là...
Trong lòng Phương Tịch bỗng nhiên kinh ngạc, cảm nhận được uy hiếp chưa từng thấy.
Kiếm này cho hắn cảm giác còn hơn cả Phương Tiên Đạo Cung sau khi giải phong!
- Đây là... bảo vật Hợp Thể? Hay là Bán Tiên Khí Đại Thừa? Thậm chí là... Tiên Phủ Kỳ Trân?
Phương Tịch mở miệng hỏi.
- Ngươi có thể nhận ra Tiên Phủ Kỳ Trân, vẫn tính là có chút kiến thức...
Thiếu niên Địa Tiên giơ thanh kiếm gãy màu xanh lên.
Hắn có vẻ hơi tốn sức, khí tức trên người nhanh chóng giảm sút, gương mặt càng trở nên già nua hơn.
Lúc này, trong miệng hắn lẩm bẩm vài từ, trên kiếm gãy màu xanh này bỗng nhiên xuất hiện một trận kiếm quang màu xanh.
Kiếm quang này trong suốt như nước, lại kèm theo một sự dao động khó hiểu.
Vô số phù văn giống như nòng nọc xoay quanh kiếm gãy màu xanh, nguyên khí thiên địa cuộn trào mãnh liệt, cả đời Phương Tịch cũng hiếm thấy mức độ kịch liệt như vậy!
Thiếu niên Địa Tiên cố hết sức chỉ thanh kiếm gãy về phía Phương Tịch, hắn tự nhận mình đã nhìn thấy rõ tất cả nội tình của Phương Tịch.
Dưới một kiếm này, hắn nhất định có thể giết chết được người này!
Trước đó, bởi vì muốn bắt sống người này, hắn mới nhiều lần giơ cao đánh khẽ, gần như đã đạt tới cực hạn của thân thể này.
Lúc này, hắn đã từ bỏ ý định bắt sống, muốn giết chết!