Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 132 - Chương 132 - Phi Tang

Chương 132 - Phi Tang
Chương 132 - Phi Tang

Cát Hồng Đan đi tới, cười nói:

- Thanh Trúc Phường Thị vốn do Tư Đồ gia khống chế, sau đó bị lão tổ Long gia công phá... Nhưng thời điểm Long gia tấn công Hắc Thủy Đàm tổn thất nặng nề, không thể không phun ra phần lớn lợi ích, lúc trước Thanh Trúc Sơn nhiều lần thay chủ, trải qua một đoạn thời gian hỗn loạn, đâu đâu cũng có phỉ tu giết người đoạt bảo, bán vật phẩm phần lớn cũng là hàng giả... Dẫn đến tu sĩ ở phụ cận đi hết.

- Sau đó có mấy vị tán tu Luyện Khí đại viên mãn không nhìn nổi, thành lập một liên minh Thanh Trúc Hội, xem như tiếp nhận quyền quản lý phường thị, lại trải qua mấy lần thanh trừ, đả kích phỉ tu, miễn cưỡng để phường thị ổn định lại, nhưng tốt cũng hữu hạn, chỉ có thể bảo đảm trong phường thị không có đấu pháp, ra phường thị tất cả mặc kệ... Bất quá như thế ngược lại trở thành nơi phi tang hiếm thấy của Huyền quốc, tiếng tăm xem như đánh ra.

- Chợ đen trong tu tiên giới sao?

Phương Tịch lẩm bẩm, đã hiểu rõ ràng.

Sau khi rời Thiên Tiên Lâu, Phương Tịch trang bị đầy đủ, điều chỉnh tâm tính, trở lại Thanh Trúc Sơn.

Sơn mạch xanh um, bích trúc xanh biêng biếc, lại từ lâu cảnh còn người mất.

Phương Tịch đi tới khu lều gỗ của linh nông, chỉ thấy đâu đâu cũng có ngói vỡ tường đổ, tựa hồ nơi này đã bị hoang phế.

- Đúng vậy, bên ngoài phường thị đều không an toàn, càng không có tu sĩ Trúc Cơ kỳ uy hiếp... làm sao có linh nông đồng ý đến trồng trọt?

Hắn cảm khái một tiếng, tìm tới nhà gỗ của mình.

Nơi này cũng là một vùng phế tích, tựa hồ bởi vì đấu pháp, dẫn đến phòng ốc sụp đổ rất nhiều.

Đùng!

Phương Tịch nắm một cái xà nhà, đột nhiên hất lên.

Bây giờ lực lượng của hắn kinh người, lượng lớn ván gỗ, đá vụn bị nhấc lên, hiện ra bàn ghế vỡ nát, thậm chí còn có xương cốt.

- Ai... Nhà của ta không còn.

Phương Tịch tiếc hận, tìm tới vị trí tầng hầm.

Lối đi vào đã sớm bị lượng lớn bùn đất vùi lấp, thoạt nhìn giống những địa phương khác như đúc.

Phương Tịch lấy Quỷ Đầu Đao, sử dụng giống như cái cuốc, nhanh chóng đào ra đường hầm lúc trước.

- Lúc ấy đi gấp, những gia sản này đều không mang đi...

Hắn đi tới góc hầm, quen cửa quen nẻo đào ra một bình rượu nhỏ.

Sau khi mở ra, mùi chua tản mát.

- Đáng tiếc...

Phương Tịch nhìn lướt qua nhãn mác, đây là hắn viết lúc thử nghiệm cất rượu.

Bây giờ sau hai năm trở lại, đã có thể lấy ra xác thực thành bại.

Hắn tiếp tục đào rượu, phát hiện phần lớn linh tửu đều như vậy, không phải vò rượu vỡ nát thì mùi vị biến chất.

Nhưng khi một bình linh tửu nào đó mở ra, lại khiến ánh mắt Phương Tịch sáng lên.

Đùng!

Nắp đậy vỡ vụn, mùi rượu thơm ngát.

- Đây là... thành công?

Phương Tịch cảm khái, vội vã nhìn nhãn mác, ghi nhớ phương pháp phối chế lúc trước.

Hắn uống một hớp, lại nhíu mày:

- Mùi vị quá kém... hiệu quả của linh mễ còn lại không bao nhiêu.

Dựa theo ý tưởng lúc trước của Phương Tịch, Linh Mễ Tửu của hắn ít nhất mùi vị không kém mới đúng, còn có thể mang theo đặc tính của Ích Cốc Đan.

Sự thực chứng minh, hắn nghĩ cất rượu quá đơn giản.

- Ai...

Phương Tịch xoa xoa vách hầm, nhớ tới việc năm đó, biểu hiện không khỏi ngơ ngác.

Sau đó hắn giơ vò rượu lên, ùng ục ùng ục đổ vào trong miệng.

Rượu này mùi vị bình thường, thậm chí có chút cay đắng, lại vừa vặn phù hợp tâm cảnh của hắn lúc này.

Lách cách!

Sau khi uống xong, Phương Tịch vung vò rượu, mặc cho nó nện ở trên vách tường, nổ thành vô số mảnh vỡ.

- Chỗ này, về sau không dùng đến nữa.

Sau khi ra hầm, Phương Tịch liếc mắt nhìn lần cuối, xoay người nhanh chân rời đi.

...

Thanh Trúc Phường Thị.

Phương Tịch ngẩng đầu, nhìn cổng chào mới được dựng lại, thần sắc thổn thức.

Hắn dùng tướng mạo của Phương Lãnh, còn đội nón rộng vành, lấy trường bào màu xanh che lấp thân hình.

- Vị đạo hữu này, muốn vào Thanh Trúc Phường Thị, xin mời giao nộp một viên linh tinh!

Dưới cổng chào, còn có hai tu sĩ đang thu phí.

Hai tu sĩ kia tu vi không cao, mới Luyện Khí trung kỳ, mặc chế phục màu xanh, ngực có ký hiệu trúc xanh, đại biểu bọn họ là người của Thanh Trúc Hội.

- Lúc trước Thanh Trúc Phường Thị không có thu tiền...

Phương Tịch oán thầm, nhưng không có phản bác gì, nhập gia tùy tục, giao nộp một viên linh tinh, thu được một lệch bài bằng trúc.

- Lệnh bài này chỉ có thể ngưng lại ở trong trận pháp mười hai canh giờ, nếu vượt quá thời hạn, tất nhiên sẽ gây nên trận pháp phản kích!

Lúc giao lệch bài, tu sĩ Thanh Trúc Hội còn nhắc nhở một câu.

- Tại hạ hiểu được!

Phương Tịch ôm quyền, treo lệch bài ở bên hông, đi vào trong trận pháp.

- Trận pháp này... hẳn cũng là cấp hai, nhưng ta không nhận ra...

Tuy Phương Tịch khổ đọc Trận Đạo Sơ Giải, nhưng đáng tiếc bây giờ hắn ngay cả Trận Pháp Sư cấp một hạ phẩm cũng không tính, càng không nhận ra lai lịch của trận pháp bảo vệ phường thị.

Chỉ có thể xác định không phải là Thiên Thanh Như Thủy Trận lúc trước.

- Thanh Trúc Hội này có thể tìm được đại trận hộ sơn cấp hai, năng lượng cũng không nhỏ...

Bình Luận (0)
Comment