Rắc!
Sau thần lôi này, từng thần lôi không ngừng lan tràn ở trên lưới lớn màu xanh đánh ra, giống như thiên kiếp vậy.
Vô số thần lôi hóa thành một tấm lưới lớn không ngừng ép Vạn Hồn Phiên vào bên trong.
Rắc!
Trên cột cờ xương trắng của Vạn Hồn Phiên hiện ra từng vết nứt, cuối cùng ầm ầm gãy xuống.
- Không!
Chiêm lão ma mất đi Vạn Hồn Phiên che chở, hắn hét lên một tiếng và bị tấm lưới sấm sét do Thái Ất Thần Lôi biến thành nhấn chìm.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ma quang hộ thể của hắn gặp phải Thái Ất Thần Lôi, lập tức hóa thành làn khói trắng.
Ngay sau đó, vô số sấm sét màu xanh lóe lên, pháp thể của lão ma này không ngờ lại chia năm xẻ bảy...
Vèo!
Ánh sáng lóe lên, một Nguyên Anh tối đen hiện ra, lảo đảo trốn ra khỏi tấm lưới lớn.
Hắn vừa thuấn di đã đi tới sát ngoài tấm lưới lớn màu xanh, mở miệng phun ra.
Một hạt châu đen hiện ra, rơi lên trên tấm lưới lớn do Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang biến thành, lập tức phát ra hào quang chói lòa.
Chờ đến ánh sáng tan hết, trên tấm lưới lớn màu xanh kia thình lình xuất hiện thêm một lỗ thủng cực lớn màu đen.
Nguyên Anh của Chiêm lão ma thấy thế thì mừng rỡ, đang muốn bay qua lỗ thủng ra ngoài.
Nhưng ở chỗ lỗ thủng trên tấm lưới lớn màu xanh bỗng nhiên hiện ra từng sương mù màu xanh ngọc bích.
Sương mù này giống như có sinh mạng, quấn lấy Nguyên Anh của Chiêm lão ma.
Gương mặt nhỏ nhắn của Nguyên Anh này vô cùng nặng nề, nhìn thân thể của mình.
Rắc!
Rắc!
Chỉ thấy động tác của hắn dần dần trở nên cứng đờ, trên hai tay, hai chân cũng hiện ra hoa văn giống như bằng gỗ vậy.
Hình như thân thể nguyên khí của Nguyên Anh hóa thành búp bê gỗ.
... Vạn Mộc Mẫu Khí!
Từ khi Vạn Cổ Trường Thanh Thể đại thành, Phương Tịch nhận được bí thuật thần thông này từ trong ký ức của Trường Thanh Tử, đã lập tức biết.
Dù sao nói trắng ra Bản Nguyên Chi Khí hệ mộc như thế chẳng qua chỉ vận dụng chút Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang mà thôi.
Năm ngón tay của hắn chộp một cái, từng chùm Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang hạ xuống, quấn lấy con búp bê gỗ này, không ngờ lại bắt sống Chiêm lão ma!
Sau khi lão ma này bị bắt, thân thể Thần Ma ba đầu sáu tay kia không biết xuất hiện biến cố nào đó, tự nhiên vỡ ra từng tấc, hóa thành từng ma khí tinh thuần khuếch tán ra xung quanh...
“Xem ra thể ma này vẫn bị bản tôn khống chế...”
Phương Tịch thì thào một tiếng.
Hắn thấy, Chiêm lão ma này còn mạnh hơn ba vị Hóa Thần còn lại.
Sau khi xử lý xong người này, hai vị tu sĩ Hóa Thần của Thái Thanh Tông căn bản không thể chạy thoát được nữa.
Hắn vừa nghĩ đến đây lại tay vung lên.
Ầm!
Trong thiên địa hiện ra từng điểm sáng màu xanh và không ngừng bị chuyển hóa thành Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang, kèm theo uy năng có thể địch nổi Thông Linh Chi Bảo ầm ầm rơi xuống thân thể hai đại tu sĩ Hóa Thần của Thái Thanh Tông!
...
Ly Câu Tiên Thành.
Mấy vị tu sĩ Hóa Thần giao đấu đã khuấy động linh lực thiên địa, hình thành thủy triều. Áp lực kia khiến rất nhiều tu sĩ Luyện Khí, Trúc Cơ cảm giác như có tảng đá lớn nện xuống ngực, gần như không thở nổi, thậm chí khó có thể điều động pháp lực trong cơ thể, sắc mặt hoàn toàn tái nhợt.
- A di đà phật!
Theo tiếng phật hiệu vang lên, Truy Nguyệt Thiện Sư khống chế Tâm Quang Độn Pháp xuất hiện ở trên cổng thành lâu, hai tay chắp lại.
Một phù văn chữ Vạn màu vàng bay lên giữa không trung, kèm theo hào quang mười nghìn trượng dồn sức kích hoạt trận pháp hộ sơn của Ly Câu Tiên Thành, lúc này mới có thể bảo vệ được toàn thành.
Cho dù là vậy, từng đợt linh lực thiên địa hóa thành thủy triều công kích mãnh liệt vào trận pháp, khiến cho ánh sáng đủ mọi màu sắc bùng lên.
- Thiền sư...
Từng vị Nguyên Anh Chân Quân đi tới trên cổng thành lâu, hành lễ cảm kích Truy Nguyệt Thiện Sư, sau đó mới nhìn về phía chiến trường.
- Trong lúc giơ tay nhấc chân cũng có uy lực thiên địa. Đây cũng là tu sĩ Hóa Thần sao?
Vị nam tử vạm vỡ minh chủ Tiêu Diêu Minh mặc áo bào tím thở dài. Trong lòng hắn biết, cho dù mình là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng chống lại tu sĩ Hóa Thần như thế, chỉ sợ trong vòng ba chiêu hai thức đã bị chém đầu!
Vạn Bảo Chân Quân trà trộn ở trong một đám tu sĩ Nguyên Anh, có vẻ không đáng chú ý.
Nhưng trong phút chốc hắn nhìn thấy tu sĩ đang đấu pháp kia, hắn bỗng chốc trợn tròn mắt:
- Không ngờ là vị... tiền bối này...
Ban đầu, hắn thấy đối phương là Kết Đan kỳ còn gọi đối phương một tiếng đạo hữu, chính là có ý thân cận.
Lúc này xem ra, mình vẫn quá sơ suất...
Khi thấy Phương Tịch thi triển thần thông Vạn Mộc Mẫu Khí khống chế Nguyên Anh của một lão ma Hóa Thần, trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ:
“Cái đầu này của ta vẫn còn, quả nhiên là cực kỳ may mắn...”
...
Phương Tịch căn bản lười để ý tới một đám tán tu trong Ly Câu Tiên Thành.
Bọn họ nghĩ thế nào thì liên quan gì tới mình chứ?