Thế nhưng tin tức Phá Giới Hương truyền lại có hạn, Thượng Giới hình như có chỗ cố kỵ, cũng không nói rõ về thần thông Khô Vinh Quyết, chỉ căn dặn bọn họ theo dõi mình từ phía xa là được rồi.
Kết quả bọn họ không ngờ được phạm vi thần thức của mình xa như vậy, mình vừa tìm được manh mối đã một đường xông qua.
- Nói một cách nghiêm khắc, Mẫn Lão Quỷ và Cung Lão Ma mới là hai người chết thảm nhất... Rõ ràng toàn thân có thần thông pháp lực, có thể dùng tới sát chiêu đấu pháp với ta rất lâu, nhưng vừa gặp mặt đã phải chết...
Đây vẫn luôn là cách làm của Phương Tịch. Khi đối mặt với kẻ địch, đương nhiên phải lấy ra đòn sát thủ, đánh chết ngay từ lúc đầu!
Nhưng đối mặt với kẻ địch Phản Hư, ví dụ như sứ giả hàng giới lần này, vậy hắn có thể dứt áo ra đi.
Dù sao hắn mới chỉ là Hóa Thần, cần gì phải vượt cấp đấu pháp với Phản Hư chứ?
Chờ đến tương lai hắn trở thành Phản Hư, thậm chí Hợp Thể, hắn tới đòi lại cũng không muộn!
- Ngược lại kho báu của hai tông môn này... không thể lãng phí.
Phương Tịch cầm lên một thanh phi kiếm Thông Linh Chi Bảo, không ngờ đó là thanh Thái Thanh Thần Tiêu Kiếm kia. Ở trong cấp này, kiếm này cũng được xem là nhóm cực kỳ xuất sắc.
Ngoài ra, hắn còn tìm được một chiếc Thái Thanh Thần Lôi Hạm cùng với các nhiều tài nguyên và linh dược quý hiếm ở trong động phủ tùy thân của Mẫn Hồng Nho.
Pháp bảo trữ vật của một vị Cung Lão Ma khác cũng không kém hơn bao nhiêu, khiến Phương Tịch lại phát tài được một khoản.
Ít nhất hắn không chỉ bù lại số linh thạch tiêu trong hội đấu giá lớn lần này, còn kiếm thêm được rất nhiều...
- Linh thạch càng tiêu càng nhiều, cũng là một nỗi khổ...
Phương Tịch than một câu, sau đó lấy ra một nắm linh thạch thượng phẩm ném cho Tiểu Huyền Quy dưới chân.
Tiểu Huyền Quy há miệng rùa chớp vài cái đã nhai gần hết số linh thạch thượng phẩm. Cuối cùng nó còn gật gù đắc ý đưa ra lời bình:
-... Ăn không ngon bằng Chân Huyết Đan, chủ nhân...
- Ừ, lần sau ta cho ngươi ăn no!
Hắn nói qua loa vài câu rồi đi ra khỏi động phủ của Sơn Hải Châu.
...
Không lâu sau, một tin tức rất chấn động được truyền khắp Minh Hoàn Giới.
Ba vị lão tổ Hóa Thần của Thái Thanh Tông không ngờ đều đã chết trong cùng một ngày!
Không chỉ có vậy, có người nói vào đêm hôm đó còn có vô số thần lôi tập kích đại trận hộ sơn của Thái Thanh Tông.
Căn cứ theo lời người sống sót nhớ lại, một đêm đó có ba trăm sáu mươi lăm Thái Thanh Thần Lôi cùng phát, đánh thủng một lỗ trên đại trận trấn tông của Thái Thanh Tông. Các đệ tử của Thái Thanh Tông tử thương nặng nề, kho báu và Linh Dược Viên của tông môn bị cướp sạch...
Tuy người xâm nhập kia không giết bao nhiêu tu sĩ, chỉ đánh những kẻ ngăn cản thành tro bụi, nhưng Thái Thanh Tông vẫn không tránh khỏi suy yếu, thậm chí nghe đồn sắp phân tông...
Nguyên Thủy Ma Môn.
Một chỗ trận pháp với sát khí ngút trời được mở ra hết sức. Qua sương mù màu đen dày đặc có thể nhìn thấy từng con quỷ vương, thần ma... đang không ngừng tuần tra ở trong trận pháp.
Tin tức Thái Thanh Tông gần như hủy diệt được truyền đến, Nguyên Thủy Ma Môn tất nhiên căng thẳng muốn đối đầu tới chết.
Cũng may bây giờ trong Nguyên Thủy Ma Môn còn có một vị thái thượng trưởng lão cấp Hóa Thần đang xử lý sự vụ, mới không tới mức lập tức giải tán.
Ngày này, một chiếc linh hạm màu xanh mang theo uy thế trấn áp muôn dân trăm họ ầm ầm hạ xuống Nguyên Thủy Ma Môn!
- Nguyên Thủy Ma Môn còn thức thời hơn Thái Thanh Tông, ít nhất còn biết giữ lại một vị Hóa Thần giữ nhà...
Phương Tịch khoanh hai tay, đứng ở trên sàn thuyền của Thái Thanh Thần Lôi Hạm với vẻ mặt lãnh đạm.
Mà lúc này, trong Nguyên Thủy Ma Môn đang hỗn loạn.
- Thái thượng trưởng lão ở đâu?
- Chân Ma Điện! Thái thượng trưởng lão đi Chân Ma Điện!
- Chẳng lẽ nàng muốn thả đại ma kia ra à? Có phải quá mạo hiểm không?
- Có gì mà mạo hiểm chứ? Ta nghe đồn đại ma kia đã từng là một vị tổ sư của chúng ta!
...
Rất nhiều ma đầu Nguyên Anh bàn tán ầm ĩ, cuối cùng tập trung ở trước một tòa thạch điện cổ xưa.
Thạch điện phát ra ánh sáng màu xám trắng, trên đó có từng chữ triện được khắc sâu vào trong nham thạch tạo thành vô số phù chú, hình như phong ấn cả thạch điện.
Đây cũng là một chỗ cấm địa của Nguyên Thủy Ma Môn... Chân Ma Điện.
Lúc này, cửa lớn của Chân Ma Điện mở rộng, từ bên trong cửa điện không ngừng truyền ra tiếng chú ngữ khàn khàn.
Chóp mũi rất nhiều lão ma khẽ động đậy, lại ngửi được mùi máu nồng nặc.
Người tương đối lành nghề còn có thể lập tức phân biệt được chỗ này đã sử dụng bao nhiêu tinh huyết tu sĩ, thậm chí trong đó có khả năng còn có mấy vị linh thể hiếm thấy...
Ầm!
Đỉnh của Chân Ma Điện đột nhiên vỡ nát, một ma quang tối tăm xông thẳng lên trời.
- Tới chào hỏi trước đã...
Trên Thái Thanh Thần Lôi Hạm, Phương Tịch khẽ giơ tay lên.