Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1364 - Chương 1527 - Chấm Dứt Ân Oán 4

Chương 1527 - Chấm dứt ân oán 4
Chương 1527 - Chấm dứt ân oán 4

Phương Tịch cũng không lập tức tế luyện bảo vật Phản Hư, mà thần thức ngoại phóng, từng tấc từng tấc tìm kiếm ở trên người Tử Ngọc Giao Long.

Rốt cục, hắn ở trên chân phải trước của Tử Ngọc Giao Long, phát hiện một chỗ không đúng.

- Vảy rồng này hơi nhô lên...

Phương Tịch nâng chân trước, bắt lấy vảy rồng, lực lượng kinh khủng bộc phát.

Thể phách của hắn vốn không tệ, nội tình rất tốt, lại trải qua tinh huyết Yêu tộc rèn luyện, thành tựu luyện thể không thể coi thường.

Lúc này toàn lực xuất thủ, quanh thân ẩn ẩn hiện ra hư ảnh tứ đại Chân Linh, còn có thanh âm vạn thú gào thét!

Phốc!

Nếu lão long Phản Hư còn sống, Phương Tịch muốn rút lân phiến sẽ rất phiền phức, nhưng lão long này đã chết, thân thể chỉ là tử vật.

Hắn hơi dùng sức, lập tức rút ra một vảy rồng màu tím.

Dưới vảy rồng không phải da thịt huyết nhục, mà là một vòng kim loại lạnh lẽo cứng rắn, trên đó có từng đoàn hoa văn thần bí phức tạp.

Phương Tịch nhìn thấy một màn này, ánh mắt sáng lên, lập tức nhổ vảy rồng ở phụ cận, liền thấy một vòng sắt đeo ở trên vuốt rồng.

Cái này tự nhiên không phải xiềng xích gì, mà là vòng tay trữ vật của lão long!

- Phòng ngự còn rất nghiêm mật...

Thần thức hơi thăm dò vào, liền cảm nhận được phòng ngự kiên cố, không khỏi mỉm cười.

Làm sao phá giải túi trữ vật, vòng tay trữ vật... Hắn đã có kinh nghiệm phong phú.

Dù sao thần thức của Phương Tịch luôn vượt xa cùng giai, lại là Trận Pháp đại tông sư.

Mà túi trữ vật, bình thường đều lấy cấm chế thần thức làm chủ.

Hắn am hiểu cả hai loại, đồng thời lại có nhiều kinh nghiệm thực chiến, phá giải hết sức nhanh chóng.

Lúc này cảm nhận được lực cản, liền bắt đầu nếm thử phân tích.

- Thần thức của Yêu thú xem như điểm yếu, lực lượng thần thức của Giao Long Phản Hư, tựa hồ còn không bằng ta...

Trong lòng Phương Tịch dần dần hiện ra một ý niệm.

Không bao lâu, ở dưới Thái Nhất trợ giúp, hắn tìm ra mấy sơ hở, thần thức hóa thành dùi nhọn, hung hăng đâm vào một tiết điểm yếu kém.

Rầm rầm!

Thiết hoàn truyền ra tiếng vang giòn, tựa hồ có đồ vật gì trực tiếp vỡ vụn.

Phương Tịch vui mừng, vẫy tay một cái.

Thiết hoàn không còn kháng cự, bộc phát ra quang huy đen kịt, hình thể không ngừng thu nhỏ, cuối cùng rơi vào trong tay hắn.

Thần thức của Phương Tịch dò vào, liền thấy được các loại linh thạch, vật liệu...chồng chất như núi.

- Một tông môn Phản Hư tích lũy tài phú... Quả nhiên không thể coi thường.

Hắn cảm khái nói.

Thần thức đảo qua rất nhiều đan dược, bảo vật, ánh mắt Phương Tịch sáng lên, một vật phẩm xuất hiện ở trong tay, là một mộc bài màu máu, phía trên mây khói lượn lờ, bên trong ẩn ẩn hiện ra một bóng người mờ ảo.

Thân ảnh này Phương Tịch rất quen thuộc, chính là Mặc Ngân Thu!

- Vị Môn chủ Mặc môn này, quả nhiên làm nhân sủng của lão long Phản Hư... thật bi thảm?

Phương Tịch thì thào.

Bất quá bây giờ hắn nắm giữ Huyết Hồn Bài của người này, coi như nắm mạng nhỏ của đối phương ở trong lòng bàn tay, trên lý luận mà nói, hoàn toàn có thể thao túng người này, thậm chí thông qua người này thao túng toàn bộ Mặc môn làm việc cho mình!

Nhưng Phương Tịch biết, làm như vậy tai hoạ ngầm rất lớn!

Dù sao Thanh Hòa Tử làm sao từ trên tay lão long Phản Hư lấy được Huyết Hồn Bài, căn bản khó mà giải thích!

Nếu bại lộ Thanh Hòa Tử có thể giết Phản Hư, danh khí kia quá lớn, cực kỳ không thỏa đáng.

Đồng thời Mặc Ngân Thu còn bán hắn!

- Mặc dù là do tính mệnh bức bách... nhưng lấy người này cừu hận Ngự Long Tông, vốn không đến mức làm chó săn... nhưng có một số việc làm chính là làm.

Phương Tịch luôn luận việc không luận tâm.

Mặc kệ Mặc Ngân Thu như thế nào, hắn chung quy đã bán rẻ mình.

Bởi vậy...

Soạt!

Trên hải vực Huyền Minh Uyên, thân ảnh Phương Tịch xuất hiện, một đạo pháp quyết đánh vào trên Huyết Hồn Bài.

Trong lệnh bài này, có bộ phận tinh huyết và thần hồn của Mặc Ngân Thu, có thể tùy ý khống chế tính mạng đối phương.

Mà căn cứ khí tức, tìm kiếm bản thể càng tiện tay mà thôi.

Huyết Hồn Bài oanh minh, hóa thành quang cầu màu máu phi độn ở phía trước.

Phương Tịch theo sát phía sau.

Mấy canh giờ sau, chùm sáng này dừng lại ở trên mặt biển.

Trong mắt Phương Tịch lóe lên quang huy, mặc dù không phát hiện cái gì, nhưng ẩn ẩn phát giác được tung tích trận pháp.

- Xem ra, nơi đây chính là hang ổ của Mặc môn ở Huyền Minh Uyên?

Hắn thì thào một tiếng.

Răng rắc!

Đột nhiên năm ngón tay của Phương Tịch dùng sức, một tay bóp nát Huyết Hồn Bài.

Cấm chế hiện lên, thần hồn trong đó kêu thảm, cứ như vậy hóa thành tro tàn...

Dưới hải vực, trong một bí phủ.

- Thanh Hòa Tử kia... Đại khái đã bỏ mạng?

Trong tay Mặc Ngân Thu hiện ra một khôi lỗi không trọn vẹn, thở dài một tiếng:

- Đạo hữu... Không phải ta muốn giết ngươi, mà là không có biện pháp....

Lúc trước vận khí của hắn không tốt, ở trong Huyền Minh Uyên gặp phải lão long Phản Hư, sau đó liền bị khống chế.

Bình Luận (0)
Comment