Phương Tịch lại nhìn truyền thừa ngự thú, như có điều suy nghĩ:
- Địa Tiên Linh Cảnh, cuối cùng là phát triển hướng hoàn chỉnh... Không chỉ phải có linh thực, còn phải có linh thú... Thậm chí núi non sông ngòi, nhật nguyệt tinh thần, thậm chí hình thức ban đầu của Chư Thiên...
- Bởi vậy Ngự Thú Thuật này, có lẽ còn sẽ dùng tới...
Ở trong linh cảnh nuôi dưỡng một chút linh thú thực lực cường đại, còn có thể tiện thể hỗ trợ đối địch, cũng không tính vô dụng.
Sau một hồi lâu, Phương Tịch buông cổ thư xuống, lấy ra vòng trữ vật của lão long Phản Hư.
Thần thức tiến vào bên trong, lấy ra một bình ngọc đen kịt.
Bình ngọc này chất liệu đặc dị, tựa như đang không ngừng hấp thu nguồn sáng xung quanh, khiến cho ánh sáng ở phụ cận hơi lờ mờ.
Trong bình ngọc là mấy chục giọt chất lỏng thanh tịnh.
- Thiên Tâm Dịch... Bên trong tựa hồ còn xen lẫn Long Tiên Linh Hương.
- Chính là linh vật chống cự tâm ma.
Đây coi như Phương Tịch ở trong kho tàng của Ngự Long Tông, tìm được một vui mừng nho nhỏ.
Tốt xấu gì cũng là tông môn Phản Hư, chút nội tình này vẫn phải có.
- So sánh với đó mà nói, Địa Tiên kia thật nghèo... Ngay cả một viên tiên ngọc cũng không có.
Lúc trước đánh tan Địa Tiên Linh Cảnh, Phương Tịch từ trong trí nhớ của Trường Thanh Tử biết được, trân tàng của đối phương đại bộ phận không kịp di chuyển, rơi vào tay Nguyên Anh thứ hai.
Một số nhỏ mang đến hạ giới, thành lập Thanh Đế Sơn, cùng bản thân trong lúc chữa thương tiêu hao.
Thời điểm Phương Tịch tiến đến, đã dùng sạch sành sanh.
Bất quá mặc dù đối phương chỉ để lại Địa Tiên truyền thừa cùng Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm, giá trị cũng vượt qua mười cái trăm cái kho tàng Ngự Long Tông!
- Trong vòng trữ vật còn có một ít linh đan trân quý, phụ trợ tu luyện đến Hóa Thần viên mãn, vấn đề không lớn...
Phương Tịch thỏa mãn cất kỹ thiết hoàn, trong tay lóe lên quang mang, lại hiện ra Hỗn Nguyên Thiên La Tán cùng tàn phiến.
Mảnh vỡ này rơi vào trong tay hắn thời gian rất lâu, khí linh đã sớm bị dạy dỗ, không đúng, là thu phục hoàn tất, bây giờ rất nghe lời.
Dù sao nếu hắn không đáp ứng, khí linh này cả đời cũng đừng hòng trở lại bản thể Thiên La Tán.
Lúc này Phương Tịch phất tay, một bánh xe gỗ phát ra quang huy hai màu xanh vàng hiện lên ở giữa không trung.
Từng đạo pháp lực Khô Vinh Quyết, không ngừng chui vào trong Hỗn Nguyên Thiên La Tán, bắt đầu tế luyện.
Vù vù!
Trên mặt dù, năm màu đen, trắng, kim, đỏ, xanh luân chuyển, đối ứng ngũ hành, hiện ra từng đạo cấm chế ánh sáng lung linh.
Bỗng nhiên ánh sáng năm màu lại hóa thành một màu hỗn độn.
- Hỗn Nguyên Thiên La... Quả nhiên bất phàm.
Thần thức của Phương Tịch thả ra, có thể rõ ràng quan sát được dù này có vết tích tu bổ qua.
Mặc dù đối phương dùng rất nhiều vật trân quý như Vạn Niên Huyền Ti, cuối cùng lại không thể bù đắp, có hương vị bắt chước làm bừa.
Rất nhiều cấm chế Ngũ Hành cũng ở chỗ này vận chuyển không thuận.
Có thể đoán được, nếu dùng cái dù này đối địch, sau khi bị phát hiện sơ hở, tất nhiên sẽ rơi vào hạ phong.
- Đi thôi!
Phương Tịch đã sớm tế luyện tàn phiến cùng khí linh trong tay, lệnh nó nhận chủ, lúc này tiện tay ném ra.
Tàn phiến lập tức oanh minh, rơi vào trên Hỗn Nguyên Thiên La Tán, tu bổ vị trí kia.
Thủ quyết của Phương Tịch không ngừng biến hóa, trong động phủ nổi lên thanh âm oanh minh.
Đột nhiên, thân thể hắn lâm vào yên lặng, đỉnh đầu lóe lên quang mang.
Trong quang huy xanh biếc, thân ảnh Chủ Nguyên Anh hiện ra, há miệng nhỏ, anh hỏa bắt đầu tế luyện Hỗn Nguyên Thiên La Tán.
Ở trong quá trình tế luyện, hắn có thể rõ ràng cảm ứng được khí linh phối hợp mình, chấp chưởng cấm chế các nơi của Hỗn Nguyên Thiên La Tán, đồng thời khu trục lạc ấn pháp lực của chủ nhân trước.
- Không hổ là Thiên Yêu chi khí... Nếu để ta tự mình tới luyện hóa, còn không biết phiền phức cỡ nào.
Mấy ngày sau, Phương Tịch thu hồi pháp lực, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
Thiên Yêu chi khí mà Giao Long Phản Hư kia lưu ở trong Hỗn Nguyên Thiên La Tán, đã bị hắn khu trục.
Lúc này, nhìn Thiên Yêu chi khí vặn vẹo trong hư không, Phương Tịch trầm ngâm, cuối cùng lấy ra một bình ngọc, miệng lẩm bẩm.
Trong bình ngọc này ẩn giấu một cây Lưỡng Nghi Quản, thích hợp lấy ra thu nhận Thiên Yêu chi khí.
Vài tia khí tức màu xanh sẫm chui vào trong bình, bị Phương Tịch phong ấn.
- Muốn tam khí hợp nhất, cần Thiên Yêu chi khí cũng không phải vài tia mấy sợi... Tối thiểu cũng phải nguyên một bình!
Hắn thì thào, có chút u sầu.
Tiên Nguyên chi khí còn đơn giản, nhưng Thiên Yêu cùng Chân Ma chi khí lại rất phiền phức.
- Quả nhiên... Vẫn phải đi Tam Giới Sơn?
Phương Tịch cảm khái, mở hai mắt ra.
Oanh!
Lúc này Hỗn Nguyên Thiên La Tán đã bị hắn tế luyện, vận chuyển như ý, mặt dù mở ra, rơi vào đỉnh đầu hắn, từng tua cờ ngũ sắc từ cạnh dù buông xuống.
- Tầng phòng hộ này, tu sĩ Hóa Thần bình thường căn bản khó mà công phá... Huống chi ta còn chưa Phản Hư, không cách nào phát huy uy năng của nó.