Một khi bị kẻ địch phát hiện nhược điểm này, rất có khả năng sẽ bị vây chết!
- Tình huống tốt nhất là tìm một linh mạch không người, tích trữ lượng lớn lương thực, phù lục, linh thạch... Sau đó một hơi tu luyện Trường Sinh Thuật đến đại thành!
- Ít nhất... Cũng phải tu luyện ra hậu thiên Thanh Mộc Linh Thể chứ?
Trường Sinh Thuật này khẩu khí rất lớn, cái gì Ất Mộc Pháp Thân, Trường Sinh Đạo Thể chỉ ở trong truyền thuyết.
Nhưng Thanh Mộc Linh Thân còn gọi là tư chất Thanh Mộc Linh Thể, Phương Tịch vẫn nghe nói.
Có người nói mấy chục năm trước, Tầm Linh Sứ của Thanh Mộc Tông, thuộc Mộc quốc ở bên cạnh Huyền quốc, tại Huyền quốc phát hiện một thiên tài có Huyền Thủy Linh Thể!
Tuy chỉ là Thủy linh căn trung phẩm, nhưng phối hợp Huyền Thủy Linh Thể, tốc độ tu luyện không kém Thủy linh căn Địa phẩm, tại chỗ liền bị mang đi, gia tộc gà chó lên trời, cùng nhau dời về Mộc quốc.
Sau khi Huyền Thiên Tông biết được việc này thì giận dữ, thậm chí suýt chút nữa phát động chiến tranh với Thanh Mộc Tông!
Bởi vì đây là sự kiện trọng đại suýt chút nữa làm hai nước đại chiến, bởi vậy bị nói say sưa mấy chục năm, cho dù là Phương Tịch cũng nghe đến quen tai.
Huyền Thủy Linh Thể này, chính là thể chất tương đương Thanh Mộc Linh Thân.
- Ta cũng không tham, có thể tu luyện thành hậu thiên Thanh Mộc Linh Thể, phối hợp lại tương đương linh căn thượng phẩm là đủ rồi...
Phương Tịch lẩm bẩm:
- Nếu muốn khốn thủ lâu dài, tốt nhất là dùng trận pháp... Trận đạo truyền thừa vẫn không thể bỏ qua! Thực sự không được, chỉ có thể đi mua trận bàn...
Còn mời Trận Pháp Sư bày trận? Bất lợi cho việc riêng tư, Phương Tịch không có cân nhắc.
- Ai... Vẫn quá mức bị động.
Phương Tịch không thích bị động, dù bị phát hiện điểm yếu, có đại địch vây công, thời khắc mấu chốt hắn cũng có thể bỏ qua Yêu Ma Thụ, xuyên việt bảo mệnh.
Nhưng Trường Sinh Thuật tất nhiên sẽ dã tràng xe cát!
Thời điểm Phương Tịch quy hoạch tương lai, đột nhiên hắn nghĩ đến lúc trước, Yêu Ma Thụ điều động rất nhiều ma phó, tàn phá bừa bãi thành Hắc Thạch.
Sau đó trong con ngươi hắn lóe lên quang mang:
- Ừm... Ta không thể rời Bản Mệnh Linh Thực quá xa, nhưng khôi lỗi hẳn có thể... Đây là bổ sung thuận tiện nhất, Khôi Lỗi Thuật sao?
Sau khi tư duy mở ra, Phương Tịch phát hiện Ngự Thú Thuật cũng tương đối khá, có thể giúp mình làm rất nhiều chuyện không tiện.
Đây chính là tiện lợi của tu tiên giả, bởi vì sở học toàn diện, nên phần lớn vấn đề đều có cách giải quyết.
- Khôi Lỗi Thuật, Ngự Thú Thuật không bằng tu tiên tứ nghệ truyền bá rộng khắp, tìm kiếm truyền thừa có lẽ khá phiền phức... Nhưng đập linh thạch, không cầu cấp bậc, tổng có thể tìm được một ít chứ?
Nói đến Ngự Thú Thuật, Phương Tịch liền nghĩ tới tài nguyên Yêu Thú phong phú ở Đại Lương Thế Giới, con mắt không khỏi nheo lại.
Lúc trước hắn có chút bận tâm, mang theo sinh linh qua lại hai giới sẽ dẫn đến bí mật của mình bại lộ.
Nhưng nếu có thể hoàn toàn khống chế sinh tử của Yêu Thú, vậy thì không còn vấn đề.
- Ừm... trước mang Thái Tuế tới, tốt nhất là ký kết khế ước chủ tớ...
- Như thế có thể hoàn toàn ngăn cản khả năng nó phản bội.
Nghĩ tới đây, Phương Tịch nhìn hạt giống Yêu Ma Thụ trên tay, trong nháy mắt cảm giác không còn thơm.
Để cho ổn thoả, trước khi luyện hóa hạt giống, nên dùng pháp môn trong Trường Sinh Thuật tẩy luyện nhiều lần, xác thực không có vấn đề đã...
Đại Lương Thế Giới.
Nguyên Hợp Sơn.
Bất luận là mua trận pháp, hay vơ vét truyền thừa Khôi Lỗi Thuật, Ngự Thú Thuật, đều cần lượng lớn linh thạch!
Trong túi Phương Tịch ngượng ngùng, tự nhiên cần xuyên qua, tìm Bát Đại Yêu Vương xử lý.
Tuy bên Đại Lương Thế Giới còn có vài chuyện hư hỏng, nhưng đối với hắn hôm nay mà nói, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Dù sao Tông Sư chính là cực hạn ở bên đó!
Lại thêm thủ đoạn tu tiên giả, cho dù bị mấy vạn đại quân vây nhốt, Phương Tịch cũng có thể nhẹ nhàng rời đi.
Cũng sẽ không quan tâm vấn đề bại lộ hay không bại lộ.
- Người tới là người phương nào?
Trước Huyết Môn, đệ tử thủ sơn nhìn thấy một thiếu niên bồng bềnh đi tới, đường núi gập ghềnh ở dưới chân đối phương như giẫm trên đất bằng, không khỏi cẩn thận hỏi.
- Phương Lãnh!
Phương Tịch lộ ra nụ cười hòa ái:
- Đến đây bái sơn! Mời Lệnh Hồ Sơn Tông Sư gặp mặt!
Ân, dù sao sau khi trở thành Tông Sư, lần thứ nhất tới cửa, vẫn nên chính thức một chút.
Tên đệ tử Nguyên Hợp Sơn kia run rẩy, lui về phía sau ngồi bệch xuống, lại liên tục lăn lộn chạy đi.
Vừa chạy vừa phát ra tiếng la giống như chiêng vỡ:
- Không tốt... Đại ma đầu Quỷ Kiến Sầu đến bái sơn rồi! ! !
Phương Tịch:
- ...
...
- Ha ha ha ha!
Sau một canh giờ, trên Lôi Cực Phong.
Lệnh Hồ Sơn không chút phong độ cười to, vừa cười vừa đánh bắp đùi của mình.
- Cái gì Định Châu đệ nhất thế lực, từng người nhát như chuột... Ta xem Nguyên Hợp Sơn các ngươi giáo dục rất có vấn đề!