Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1392 - Chương 1555 - Gặp Lại

Chương 1555 - Gặp lại
Chương 1555 - Gặp lại

Quanh người chủ quán kia bao phủ ở trong sương mù màu xanh, chỉ có một đôi huyết đồng xuyên thấu qua sương mù, cảm giác tà ác khó mà diễn tả bằng lời.

Nhìn thấy Phương Tịch dừng chân, lúc này phát ra tiếng cười khàn khàn khó nghe:

- Vị khách nhân này, những vật liệu yêu thú này của ta, đều là tươi mới nhất... Đặc biệt là mấy cây linh vũ Thiên Phượng kia, đây là tốn hao công phu rất lớn, mới từ trên thân một Thiên Phượng Hóa Thần lấy xuống...

Tin ngươi mới có quỷ.

Đa Bảo Đồng Thuật trong mắt Phương Tịch lóe lên, liền cảm giác linh vũ Thiên Phượng có chút không đúng.

Lại liên tưởng đến những cái mình thường xuyên thưởng thức, liền biết đây là hàng giả.

Nhưng không biết chủ sạp này thi triển loại thủ đoạn nào, liếc mắt nhìn qua, đơn giản có thể dĩ giả loạn chân.

Trong chợ đen này, hàng giả rất nhiều, cần khảo nghiệm nhãn lực... Đa Bảo Đồng Thuật vẫn có chút tác dụng.

Phương Tịch cười lạnh, đứng dậy muốn rời khỏi.

- Chậm đã... Xem ra đạo hữu cũng là người trong nghề, lão phu có đồ tốt chân chính, muốn nhìn một chút hay không?

Tu sĩ trong sương mù màu xanh mở miệng.

- Người bán trong chợ đen này, còn muốn sàng chọn khách hàng?

Phương Tịch có chút im lặng:

- Có vật gì?

Tu sĩ mắt đỏ cười lạnh một tiếng, ném qua một hộp ngọc.

Thần thức Phương Tịch quét qua, xác nhận không có bẫy rập, lúc này mới nhẹ nhàng thổi ra một hơi.

Hộp ngọc này lơ lửng ở giữa không trung, bị một đoàn ánh sáng màu đen bao phủ.

Một bàn tay pháp lực từ từ mở ra một cái khe, khiến cho mùi máu tươi nồng đậm truyền ra.

- A? Đúng là vật này?

Trong mắt Phương Tịch lóe lên tinh quang, lập tức khép nắp lại.

- Hắc hắc, đạo hữu là người biết hàng, hẳn biết vật này trân quý chứ?

Tu sĩ mắt đỏ cười nhạt nói.

- Xác thực...

Phương Tịch trầm mặc một phen:

- Không biết đạo hữu muốn vật gì?

- Có đan dược trợ giúp tu sĩ Hóa Thần chúng ta tăng tiến tu vi... Nếu không có, chỉ tiếp nhận linh thạch cực phẩm. Đương nhiên, nếu ngươi có tiên ngọc, vậy tốt nhất.

Tu sĩ mắt đỏ cười ha ha nói.

Phương Tịch trầm ngâm một lát, ném qua một cái túi trữ vật:

- Trong này hẳn đầy đủ.

Tu sĩ mắt đỏ duỗi tay tiếp nhận, thần thức đảo qua, không khỏi truyền ra thanh âm hài lòng:

- Có thể!

Phương Tịch cầm hộp rời đi.

Trong hộp này, chứa một cái Phượng Hoàng Đảm, nói trắng ra là gan của Thiên Phượng cấp năm!

Có thể nói, là vật trân quý nhất trên thân nó trừ yêu đan.

Có thể luyện chế nhiều loại linh đan giải độc, hoặc phương pháp trái ngược, tu luyện độc công!

Phượng Hoàng Đảm này lại có lực lượng huyết mạch nồng đậm, nếu không phải hắn luyện hóa tinh huyết Thiên Phượng, tu hành Thiên Yêu Lục Tiên Sách, còn thật nhìn không ra.

Phương Tịch rất vui vẻ vì mua được của hời, lại đi dạo quầy hàng khác, lúc này mới giả bộ như hững hờ đi vào một tiểu điếm ven đường.

- Dựa theo ấn ký ở góc tường, chính là chỗ này?

Tiêu ký kia, dùng phong cách mật mã của Cửu Châu giới, thậm chí Phương Tịch cảm thấy hết sức quen thuộc.

Mà căn cứ tin tức cất giấu trong đó, chỉ hướng không phải cửa hàng ở góc tường kia, mà là nơi đây.

- Trân Bảo Trai?

Loại tên tiệm này ở Địa Tiên giới có thể nói thông dụng, trong Yêu Nguyệt Tiên Thành cũng có mười nhà tám nhà, còn không lệ thuộc lẫn nhau, chia làm Lý thị Trân Bảo Trai, Vương gia Trân Bảo Trai, Tam Hoa Phái Trân Bảo Trai...

Trân Bảo Trai này cho Phương Tịch cảm giác là một cửa hàng phổ thông, chủ yếu mua bán các loại vật liệu phù lục, ngẫu nhiên cũng bán ra một chút phù lục trân phẩm.

- Vị tiền bối này, không biết có nhu cầu gì?

Phương Tịch vừa mới đi vào Trân Bảo Trai, liền có một chưởng quỹ mập mạp tiến lên đón.

- Ta tới mua một nhóm vật liệu phù lục.

Hắn tiện tay ném ra một ngọc giản, trong ngọc giản cũng có tiêu ký lúc trước.

Thần thức chưởng quỹ tiến vào bên trong, lập tức giật mình:

- Nguyên lai là quý khách, mời vào bao sương dâng trà!

Lúc này liền mang theo Phương Tịch tiến vào phòng sau.

Sau khi đóng bao sương lại, liền có từng đạo cấm chế hiện lên, ngăn cách trong ngoài.

- Quý khách là một vị phù sư?

Chưởng quỹ bưng linh trà tới, mịt mờ đánh ra mấy thủ thế.

- Phải... Bỉ nhân bất tài, trình độ phù lục cũng coi như miễn cưỡng sờ đến bậc cửa cấp năm mà thôi...

Phương Tịch cười nói.

Bây giờ bản thể của hắn nghiên cứu khôi lỗi cùng Ngự Thú Thuật, mà ở tạo nghệ phù lục, trận pháp, luyện đan, lại đều có cao có thấp.

Trong đó cao nhất là trận pháp, có thể xưng nhất kỵ tuyệt trần, luyện đan thứ hai, phù lục xem như kém cỏi nhất, đồng thời còn chỉ tinh thông Phượng Triện Văn, về phần Long Chương Văn thì xa xa không tính là tinh thông.

- Bản nhân có một đạo tàn phù, còn xin đạo hữu nếm thử tu bổ... Nếu có thể thành, ngày sau tất hậu báo.

Chưởng quỹ mang tới một nhóm vật liệu, giao dịch với Phương Tịch, sau đó nói.

- Ồ? Mang tới nhìn xem.

Phương Tịch tựa hồ hứng thú.

Chưởng quỹ này hành lễ lui ra, không bao lâu bưng lấy một hộp gỗ tới.

Mở hộp ra, chỉ thấy bên trong lẳng lặng nằm một tấm phù lục vàng sáng, trên đó bút pháp đan sa giăng khắp nơi, nhưng ở mấy chỗ mấu chốt bị đứt gãy.

Bình Luận (0)
Comment