Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1398 - Chương 1561 - Khai Hoang 2

Chương 1561 - Khai hoang 2
Chương 1561 - Khai hoang 2

Tu Tình Tử ném xương linh cầm, lau vết mỡ bên miệng, thở dài một tiếng nói.

Rất nhiều tu sĩ Hóa Thần tề tụ một đường, cũng nên trò chuyện chút vấn đề đột phá Phản Hư.

Mà nghe đến đó, mọi người không khỏi trầm mặc.

Tu sĩ đột phá đại cảnh giới khó khăn bực nào?

Ở trong Địa Tiên giới, mặc dù Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần dễ dàng hơn hạ giới, nhưng Phản Hư lại là lạch trời!

Mặc dù những tu sĩ Hóa Thần phi thăng như bọn hắn, mỗi một cái đều là thiên kiêu hạ giới, lại trở ngại ánh mắt kiến thức, hoặc tình thế bức bách, phần lớn lựa chọn công pháp đơn thuộc tính, một đường tu hành đến Hóa Thần kỳ, căn bản khó mà bỏ qua, chỉ có thể lại trù tính bù đắp.

So sánh với đó, nếu có thể bắt đầu liền tu hành các loại công pháp Ngũ Hành đều đủ như Hỗn Nguyên Quyết, thành tựu của bọn hắn sẽ càng thêm bất khả hạn lượng.

Chỉ là công pháp thuộc tính đơn nhất tiến triển tương đối nhanh, nếu không tu luyện loại công pháp này, bọn hắn chưa hẳn có thể thuận lợi Hóa Thần phi thăng!

Phản Hư khó khăn, không chỉ ở chỗ bình cảnh khó mà đột phá, càng ở chỗ chư hành hợp nhất, đào thải không biết bao nhiêu tu sĩ Hóa Thần!

- Hắc hắc, Tu Tình Tử ngươi quá khen rồi, ta cũng chỉ là vận khí không tệ, được thượng cổ truyền thừa Thao Thiết Quyết mà thôi... Dù ở trong Địa Tiên giới, tu luyện công pháp đơn thuộc tính cũng không tính đi lạc lối, chỉ là sau khi Hóa Thần sẽ phiền toái một chút mà thôi.

Cuồng Thao cư sĩ nhìn lướt qua Phương Tịch:

- Tỉ như vị Phương đạo hữu này, một thân ma công tinh xảo thuần hậu, như lại tu hành một môn công pháp chính đạo đỉnh tiêm của Nhân tộc, Chính Ma hợp nhất, cũng có hi vọng đột phá Phản Hư.

Phương Tịch cười khổ, kính Cuồng Thao cư sĩ một chén, lúc này mới nói:

- Ta phi thăng Địa Tiên giới cực kỳ không dễ, chỉ muốn một lòng tu hành, dù bị ép ở trong Thiên Phạm Quân, cần chịu khổ ngàn năm cũng nhận, nhưng không nghĩ đến, Cổ đạo nhân kia lại khó xử bọn ta!

- Hừ!

Nữ tu họ Bồ hừ lạnh, hiển nhiên cũng ở chỗ Cổ đạo nhân bị thiệt thòi không ít.

- Phía sau người này, có thống lĩnh Thiên Chúng Doanh, đích thật là tiền bối Phản Hư.

Cuồng Thao cư sĩ thản nhiên nói:

- Đồng thời... ta đã dò thăm Dạ Xoa Doanh chuẩn bị an bài nhiệm vụ cho mấy tu sĩ phi thăng chúng ta.

- Ồ? Không biết là nhiệm vụ gì?

Phương Tịch hiếu kỳ hỏi.

Hắn cũng biết, những tu sĩ phi thăng tụ hội ở đây đều là loại không nghe lời!

Thậm chí có khả năng ở hạ giới phạm vào tội lớn ngập trời, tỉ như huyết tế một đại lục... Đương nhiên không nguyện ý nói rõ ràng xuất thân cùng lai lịch.

Bất quá những người này liên hợp chung một chỗ, lại ngay cả nhiệm vụ Dạ Xoa Doanh sắp an bài cũng có thể nghe ngóng rõ ràng, thật có chút ngoài ý muốn.

Quả nhiên mỗi một vị tu sĩ phi thăng đều không thể coi thường...

Ánh mắt Phương Tịch đảo qua mọi người ở đây, trong lòng thầm nghĩ.

- Khai hoang!

Trong thanh âm của Cuồng Thao cư sĩ mang theo chút bất đắc dĩ.

- Cái gì? Lại là khai hoang?

Dịch đạo hữu bộ dáng thư sinh kinh hô, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

- Khai hoang là gì?!

Phương Tịch nhìn thấy Vân Hi tiên tử và Liễu Tự cười khổ không nói, tự nhiên biết rõ hai nàng đã sớm hiểu nội tình, không khỏi hỏi một câu.

- Tu sĩ Thiên Phạm Quân chúng ta vốn không cần tham gia đại chiến, chỉ cần đảm nhiệm chức vụ đóng giữ và tuần tra... Không chỉ nhẹ nhõm, ngày thường còn có rất nhiều thời gian tu luyện, cách mỗi mười năm còn được một lần nghỉ phép...

Vân Hi tiên tử giải thích:

- Nhưng nhiệm vụ khai hoang lại khác biệt... Cái gọi là khai hoang, tự nhiên là khai khẩn những nơi hoang dã vốn không có người ở trong Địa Tiên giới...

Trải qua Vân Hi tiên tử giải thích, Phương Tịch mới bừng tỉnh đại ngộ.

Địa Tiên giới rộng rãi vô ngần, ban đầu Nhân tộc chỉ chiếm một địa bàn nhỏ, đến bây giờ trở thành một trong tam đại bá chủ, dựa vào là không ngừng khai hoang!

Phái ra rất nhiều tu sĩ, khu trục hoang thú, Nguyên Cổ Hoang Thú... Sau đó thành lập trận pháp, chống cự thiên tai... Hóa hoang dã thành đất màu mỡ, sau đó di chuyển tu sĩ cấp thấp, cuối cùng là phàm nhân...

Kể từ đó, chỉ cần qua trăm ngàn năm, sẽ thành một mảnh đất màu mỡ của Nhân tộc.

Chỉ là đối với tu sĩ khai hoang, nhóm đi ban đầu kia, tuyệt đối là gian khổ cùng nguy hiểm nhất!

Không nói thường ngày cần ứng phó các loại uy hiếp, khó mà an tâm tu luyện.

Chỉ nói trong Đại Hoang của Địa Tiên giới, hoang thú tầng tầng lớp lớp, thậm chí Nguyên Cổ Hoang Thú có thể so với tu sĩ Phản Hư, tùy tiện đụng phải, cũng đủ để đám tu sĩ Hóa Thần tê cả da đầu.

Lại càng không cần phải nói, còn có một số nguy hiểm quỷ dị khó mà miêu tả.

Tỉ như độc trùng có thể làm tu sĩ Hóa Thần trong nháy mắt tử vong, cuồng phong có thể đông kết thần hồn, thậm chí âm hồn không hiểu thấu làm tu sĩ Phản Hư bỏ mình…

Bình Luận (0)
Comment