Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1403 - Chương 1566 - Hiệp Nghị Thành Hôn

Chương 1566 - Hiệp nghị thành hôn
Chương 1566 - Hiệp nghị thành hôn

Sau bảy bảy bốn mươi chín ngày đêm.

Quỷ Phủ Tôn Giả và Đồ Ma Tôn Giả làm nhân viên phụ trợ, sắc mặt cũng có chút tái nhợt, bởi vì linh khí bốn phía đều bị hấp thu hầu như không còn, có vẻ hơi không đủ.

Ở hoàng hôn ngày thứ năm mươi. ‌

Ầm ầm!

Lò luyện sắt thép oanh minh, một mùi thuốc nồng nặc hiện lên.

Trên bầu trời, nhật nguyệt đồng huy.

Trong lò đan, hình như có một vòng thái dương và một vòng thái âm bay lên.

Hai vòng quang mang hợp lại, bỗng nhiên hóa thành một viên đan dược trong suốt, nhật nguyệt kết hợp.

- Lưỡng Nghi Phá Hư Đan!

- Vậy mà một lần liền thành!

Phương Tịch đánh ra pháp quyết thu đan, nắm đan dược trong tay, cảm giác bàn tay trầm xuống.

Viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan này, vậy mà vô cùng nặng nề.

- Không hổ là thượng cổ Kim Đan!

- Loại đan dược này, nếu để cho tu sĩ Nguyên Anh trở xuống ăn, chỉ sợ không ruột xuyên bụng nát, chính là bị linh khí khủng bố chấn nổ tung...

Cảm thụ được phân lượng trĩu nặng trong tay, Phương Tịch không khỏi cảm khái:

- Đồng thời... Đan độc cũng cực kỳ khủng bố.

Kim Đan vốn không phải cho phàm nhân dùng, chỉ có tu tiên giả cao cấp, lấy chân hỏa trong cơ thể dung luyện, mới có thể chậm chạp thu nạp dược tính.

Có viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan này, ta chuẩn bị đột phá Phản Hư, coi như tập hợp đủ....

Lúc đầu Phương Tịch muốn đến đây dừng tay, nhưng nhìn ánh mắt khao khát của Quỷ Phủ và Đồ Ma, không nhịn được cười lên:

- Thôi được... hai phần vật liệu còn lại, đều luyện chế ra đi!

Sau mấy tháng.

Địa Tiên giới, Yêu Nguyệt Tiên Thành.

Động phủ trên đảo giữa hồ.

Ánh bạc lóe lên, thân ảnh Phương Tịch xuất hiện ở trong mật thất.

- Lần này luyện đan, chỗ tốt không ít...

Nhớ lại quá trình luyện đan lần này, Phương Tịch cũng không nhịn được cảm khái.

Hắn xuất thủ ba lần, thành công luyện chế hai viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan!

Xác xuất thành công này đã coi như không tệ, đạt đến tiêu chuẩn Luyện Đan Sư cấp sáu.

Cái này tự nhiên không phải bởi vì kỹ nghệ luyện đan của hắn cao siêu, mà bởi vì có toàn bộ Cửu Châu giới làm hậu thuẫn, lại chia nhỏ trình tự luyện đan.

Phương Tịch tự nhiên lấy đi một viên đan độc ít nhất, còn lại một viên cho toàn bộ Cửu Châu giới làm thù lao.

Dù sao Quỷ Phủ và Đồ Ma cách Hóa Thần viên mãn còn có một đoạn đường rất xa, cũng không cần sốt ruột xác định viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan còn lại thuộc về ai.

Hắn trầm ngâm một phen, nhìn vài vật trước mặt: ‌

- Thiên Tâm Dịch... Có thể ở thời điểm Phản Hư hơi ứng phó tâm ma kiếp.

- Tam khí hợp nhất Tiên Nguyên, Chân Ma, Thiên Yêu chi khí cũng sưu tập đầy đủ!

- Trừ cái đó ra, còn có một viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan dự phòng...

- Về phần đại thiên kiếp sau khi đột phá... có Hỗn Nguyên Thiên La Tán ngăn cản.

- Đương nhiên, càng mấu chốt là, ta có Vạn Cổ Trường Thanh Thể, có thể trợ giúp đột phá Phản Hư!

Vạn Cổ Trường Thanh Thể ở hạ giới được vinh dự là thánh thể nhất định thành Tiên, tự nhiên có chỗ đặc biệt!

Cho dù đối với tu sĩ hạ giới, Phản Hư chính là Tiên Nhân rồi.

Nghĩ như vậy, Phương Tịch đi ra mật thất.

Hắn hóa thành bộ dáng lão tổ Vương gia, mặc trường bào màu xanh, trong tay vân vê phật châu, nhàn nhã dạo bước ở trên đảo.

Làm tu sĩ Hóa Thần, một lần bế quan mấy chục trên trăm năm, là sự tình bình thường.

Hắn chỉ “bế quan” một đoạn thời gian rất ngắn, trên đảo hết thảy như cũ.

Thậm chí Phương Tịch còn chứng kiến mấy Linh Dược Viên gần đây khai khẩn ra.

Đây đều là Vương Linh Ứng bận trước bận sau làm ra.

Dù sao làm động phủ của tu sĩ Hóa Thần, đảo giữa hồ linh khí dồi dào, ngay cả những linh mạch tràn lan ở xung quanh kia cũng coi như không tệ, nếu biết lợi dụng, có thể tạo ra không ít ích lợi.

Bây giờ Vương Linh Ứng cơ hồ biến thành quản gia của Phương Tịch, bận trước bận sau cho hắn.

Đương nhiên, Phương Tịch biết trong lòng người này đang suy nghĩ cái gì.

Thọ nguyên của lão tổ Vương gia không nhiều, tương lai sau khi tọa hóa, đảo giữa hồ không phải đều là đồ vật của hắn?

Quản lý sản nghiệp nhà mình, tự nhiên rất để bụng.

- Chủ nhân...

Trong hồ nước, một vòng xoáy hiện lên.

Thân ảnh Tiểu Huyền Quy từ trong nước xông ra.

Từ lần trước sau khi đi xa trở về, Phương Tịch tự nhiên không tiện mang theo Tiểu Huyền Quy đi Tam Giới Sơn hoặc hạ giới, liền nuôi thả nó ở trong hồ nước.

Bây giờ Tiểu Huyền Quy lại lớn hơn không ít, nhìn to bằng cái thớt, đường vân thần bí trên lưng càng thêm phức tạp.

Đầu của nó nhìn cũng càng dữ tợn, có chút giống đầu Giao Long.

Lúc này nó phát ra tiếng cười vui sướng:

- Chủ nhân... Trước đó Tiểu Vương tìm ngươi, nói là Tiểu Mã trở về....

- Tiểu Vương?

Phương Tịch hơi kinh ngạc, chợt hiểu được, đây là Tiểu Huyền Quy lấy ngoại hiệu cho Vương Linh Ứng.

Mà không hề nghi ngờ, Tiểu Mã tự nhiên là vị Mã tiên tử kia...

- Trước đó rất nhiều Hóa Thần của Mã gia ra ngoài, bây giờ rốt cục trở về rồi sao?

Phương Tịch trầm ngâm, đại sự như thế, hắn ít nhất phải viết phong thư thăm hỏi.

Bình Luận (0)
Comment