Nhưng sau khi thực tế bái phỏng, Phương Tịch lại phát hiện thái độ của vị thủ trưởng này với mình không khác những tu sĩ Hóa Thần khác, đều lãnh đạm giống nhau.
Cổ đạo nhân nói tới vận dụng quan hệ của một vị thống lĩnh ở Thiên Chúng Doanh, liền có chút vi diệu.
Có lẽ, Phi Tinh đạo nhân này thật có quan hệ không tệ với thống lĩnh Thiên Chúng Doanh...
- Hoặc là... Hắn trừ nhận ám chỉ của hảo hữu ở Thiên Chúng Doanh, càng mấu chốt là thu được mệnh lệnh của thượng cấp?
Xưa nay Phương Tịch không dùng góc độ xấu nhất phỏng đoán địch nhân.
Lúc này trong lòng liền có liên tưởng vi diệu.
Cũng may Phi Tinh đạo nhân không có làm khó hắn, sau khi bố trí xong nhiệm vụ, liền thả Phương Tịch rời đi...
Sau một tháng.
Nơi nào đó cách Tu Di Hành Sơn ngoài ngàn dặm.
Thần niệm của Phương Tịch ngoại phóng, đảo qua từng tấc từng tấc thảo nguyên ở dưới chân.
Cái gọi là khai hoang... Đối với phàm nhân mà nói, là phóng hỏa thiêu hủy một mảnh đất hoang, sau đó cày đất, dời tảng đá lớn, chặt cây, sau đó bón phân, gieo hạt... mới đầu đất đai cằn cỗi, còn không cách nào trồng trọt lương thực, chỉ có thể trồng vài thứ dễ nuôi.
Đối với tu tiên giả mà nói, khai hoang lại có chút khác biệt.
Đầu tiên cần tu sĩ cấp cao dùng thần thức từng tấc từng tấc đảo qua đại địa, xác nhận không có yêu thú cùng tà túy ẩn tàng.
Sau đó là giáp sĩ Nguyên Anh cày đại địa một lần, làm kiểm tra sau cùng, còn có thể vơ vét linh dược và vật liệu còn xót.
Về phần những cỏ dại phổ thông kia?
Là sự tình mà tu sĩ cấp thấp, thậm chí phàm nhân mới cần nhức đầu.
Tu sĩ Hóa Thần ở trong Địa Tiên giới, phạm vi thần thức có mấy trăm dặm, bởi vậy khu vực phân phối cho Phương Tịch khoảng chừng mấy vạn dặm!
Vận dụng thần thức rải thảm hơn trăm lần, đối với tu sĩ Hóa Thần cũng là gánh nặng cực lớn.
Lại càng không cần phải nói có chút yêu thú và tà túy có thiên phú miễn trừ thần thức tra xét.
Vạn nhất không chú ý, cuối cùng không may vẫn là mình.
Mà trên thực tế, chỉ cần phạm vi đủ lớn, trong đó khẳng định có một hai con ẩn nấp, thần thức không cách nào phát hiện.
Lúc này, tu sĩ Nguyên Anh kéo lưới loại bỏ, kỳ thật chính là đưa hàng tới cửa.
Dùng tính mạng của bọn hắn, nhắc nhở tu sĩ Hóa Thần có nguy hiểm giáng lâm!
Đây chính là tàn khốc của khai hoang!
Thậm chí mặc dù tàn khốc như vậy, nhưng đến cuối cùng không nhất định có thể thành công.
Đương nhiên, khai hoang nguy hiểm như thế, thu hoạch cũng rất lớn.
Loại địa phương ít ai lui tới này, sản xuất sinh ra các loại thiên tài địa bảo tăng lên cực nhiều.
Lại càng không cần phải nói, một khi thành công khai hoang, sẽ trở thành một mảnh đất màu mỡ của Nhân tộc, đợi phàm nhân sinh sôi, làm không tốt chính là Vực thứ một trăm của Nhân tộc, mà đám tu sĩ đầu tiên khai hoang, sẽ thu hoạch được rất nhiều cơ duyên, liên tiếp đột phá cảnh giới, cuối cùng thành lập tông môn như Tinh Thần Tông, truyền thừa mấy chục vạn năm, uy chấn tứ phương… trên lịch sử cũng có ghi chép.
Dù sao mới đầu Nhân tộc ở Địa Tiên giới, chỉ chiếm một nơi hẻo lánh mà thôi.
Có thể phát triển tới 99 vực bây giờ, dựa vào là khai hoang!
Hoặc nói... là cướp đoạt địa bàn của dị tộc!
Trong Địa Tiên giới, dị tộc còn không ít, chỉ là về sau không ngừng bị diệt tuyệt.
Còn lại hoặc trốn xa chân trời góc biển, hoặc thành nô lệ cho đại năng, tỉ như Dực tộc dưới trướng Trường Thanh Tử...
Phương Tịch đang mơ màng, bỗng nhiên sắc mặt biến đổi.
Trong tay hắn hiện ra một lệnh bài, trên đó ánh sao lấp lánh, cực kỳ sáng chói.
Nhưng ngay vừa rồi, một hạt tinh quang trong đó bỗng nhiên băng diệt!
Sau hạt tinh quang này, lại có liên tiếp tinh thần dập tắt...
- Là tiểu đội của Càn Nguyên!
Phương Tịch nhướn mày, vội vàng bay về phương vị của đội tu sĩ Nguyên Anh này.
- Ráng, chịu đựng...
- Hóa Thần tiền bối lập tức tới ngay!
Một Nguyên Anh hậu kỳ toàn thân bao trùm hắc giáp, chỉ lộ ra một đôi mắt quát lớn.
Ở quanh người hắn, từng cờ xí đen kịt phát ra hắc vụ.
Trong hắc vụ còn có từng cái đầu lâu, đang không ngừng phun ra thi khí cực hàn, hóa thành phòng ngự nghiêm mật.
Mà trong mảnh hoang dã này, đang có một bóng dáng màu xám trắng di động mau lẹ.
Khi đến trước mặt một tu sĩ Nguyên Anh, sẽ bổ nhào về phía trước!
Tu sĩ Nguyên Anh kia ngay cả kêu thảm cũng không có phát ra, bảo quang hộ thể lấp lóe, sau đó băng diệt, thi thể trong hắc giáp hóa thành thây khô.
- Quả nhiên... Trong đồng hoang còn rất nhiều loại quỷ dị này.
Tu sĩ Nguyên Anh còn lại vừa móc ra Chính Dương Phù, Khu Tà Phù… vừa không ngừng chạy trốn.
Vừa rồi bọn hắn ở trong quá trình thanh lý, lại xui xẻo gặp bóng dáng trắng xám này.
Nó đã sát hại mấy đồng đạo Nguyên Anh!
Càng làm cho người sợ hãi là, bóng dáng xám trắng vốn nửa người nửa thú, lúc này đã dần dần có hình người!
Ở trên thân thể nó, bỗng nhiên thêm ra vài gương mặt thống khổ, chính là mấy Nguyên Anh trước đó bị hấp thu tinh huyết tử vong!