Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1416 - Chương 1579 - Đột Phá Phản Hư 3

Chương 1579 - Đột phá Phản Hư 3
Chương 1579 - Đột phá Phản Hư 3

Lực lượng giới diện như thế, cho dù là Hợp Thể, Đại Thừa cũng phải bảo trì kính sợ!

Ầm ầm!

Tiếng sấm vang rền, vô số điện xà màu vàng bay múa, nương theo sóng pháp lực vượt xa tu sĩ Hóa Thần, không ngừng khuếch tán ra bốn phía...

...

Nơi nào đó trong Yêu Nguyệt Tiên Thành.

Trên một ngọn núi màu xanh biếc.

Thanh tùng như dù, ở dưới tán cây có một bàn đá, năm băng ghế đá, hiện ra hình hoa mai.

Một tu sĩ đầu rất lớn, đỉnh đầu trụi lủi, chỉ có bốn phía còn tóc trắng thưa thớt đang uống trà:

- Ai... lần trước Thái Âm Bí Cảnh mở ra, thu hoạch không như mong muốn, quả thực không liên quan tới lão phu.

Người này rõ ràng là Cảnh Xích lão quái trước đó phụ trách trông coi Thái Âm Bí, chẳng biết tại sao lại ở nơi đây.

Mà đối diện hắn, là một tu sĩ đeo kiếm, mặc dù ngồi, nhưng trường kiếm sau lưng chưa từng cởi xuống.

- Trong bí cảnh, hình như có vết tích bị khai quật... Xem ra tu sĩ thượng cổ có bố trí khác, có lẽ có thể từ nơi khác tiến vào? Chúng ta nắm giữ bí cảnh chưa sâu, rất khó phát hiện được.

Tu sĩ đeo kiếm họ Quảng thản nhiên nói.

- Nhất định phải nhanh chóng tìm được sơ hở này, đây là căn cơ của tiên thành ta, mặc dù đối phương là tông môn Phản Hư, cũng phải ngăn cản!

Xích lão quái trừng mắt, bỗng nhiên biểu lộ biến đổi, nhìn về phương hướng đảo giữa hồ:

- Đây là...

- Nguyên khí thiên địa trong phạm vi vạn dặm bị dẫn động, thiên kiếp thành mây... Còn có lôi đình thuần kim....

Trong mắt tu sĩ họ Quảng bộc phát tinh mang:

- Sẽ không sai, có tu sĩ đang đột phá bình cảnh Phản Hư!

- Không có khả năng, tu sĩ Hóa Thần trong tiên thành, mặc dù Hóa Thần viên mãn không dưới hai mươi, nhưng phần lớn đã hết tiềm lực, có hy vọng đột phá chỉ mấy cái... Nhưng bọn hắn còn chưa chuẩn bị kỹ càng.

Xích lão quái có chút hồ nghi.

- Xem ra là một đạo hữu thâm tàng bất lộ nào đó.

Tu sĩ họ Quảng nói:

- Nếu hắn thất bại, tự nhiên không có gì đáng nói, nhưng nếu thành, chính là đồng đạo của chúng ta...

Động phủ trên đảo giữa hồ. ‌

Bầu trời vỡ nát, kiếp lôi màu vàng lấp lóe.

Nó ngẫu nhiên tản ra một tia uy thế, cũng khiến cho Tiểu Huyền Quy co quắp ở dưới đáy hồ, làm rùa đen rút đầu.

- Ô ô.... Thật đáng sợ, thật đáng sợ....

- Người ta vẫn còn rất nhỏ.... Nếu bị loại kiếp lôi màu vàng này đánh trúng.... Nhất định sẽ chết?

Dù trước đó nó dám ngạnh kháng thiên kiếp hóa hình và Hóa Thần.

Nhưng ở trước mặt loại kiếp lôi màu vàng này, huyết mạch Tiểu Huyền Quy dị biến phản tổ, huyết mạch Huyền Vũ nồng đậm, lại cảm nhận được nguy cơ tử vong!

Nó không khỏi co thành một đoàn, toàn lực vận chuyển Quy Tức Thuật, giống như một tảng đá, miễn cho bị tai họa....

Chỗ sâu nhất trong động phủ. ‌

Thần sắc Phương Tịch hơi có chút hoảng hốt, bỗng nhiên mở mắt:

- Một ngày Phản Hư sao đủ nói, độ tận tâm ma mới là thật!

Khí chất của hắn càng thêm tang thương, hiển nhiên ở trong tâm ma kiếp, không biết đã trải qua bao nhiêu đời luân hồi.

Nhưng cũng may thần thức của Phương Tịch vốn cường đại, lại tu luyện bí thuật, còn có Chư Thiên Bảo Giám không ngừng tăng lên.

Lại thêm thường ngày niệm phật châu an dưỡng thức hải, thần thức của hắn cường đại, ở thời điểm Hóa Thần đã có thể so với Phản Hư.

Bởi vậy thời điểm độ tâm ma kiếp, bất luận chuyển thế bao nhiêu lần, hóa thân thành gì, cũng có thể bảo trì một tia thanh minh.

Lại thêm Thiên Tâm Dịch trợ giúp, sau khi luân hồi trăm ngàn đời, cuối cùng trảm phá kiếp số, thành công độ kiếp!

- Tu hành hơn một ngàn mấy trăm năm.... tâm tính của ta bây giờ, mặc dù không có bảo vật phụ trợ, vượt qua tâm ma kiếp cũng có năm sáu thành nắm chắc....

- Chỉ là.... Chỉ là năm sáu phần mười nắm chắc, căn bản không phải phong cách của ta.

- Không có hơn chín thành nắm chắc, mạo hiểm sẽ được không bù mất....

Phương Tịch thì thào, bên tai liền truyền đến tiếng sấm vang!

Đại thiên kiếp, đến rồi!

Vẻn vẹn chỉ là tiếng sấm vừa rồi, Nguyên Anh đã lộ ra vẻ chấn động, cảm giác thần hồn bất ổn.

Thần sắc của hắn kiên nghị, vẫy tay một cái. ‌

Hỗn Nguyên Thiên La Tán hóa thành lưu quang, bị Phương Tịch vững vàng nắm trong tay, cả người đi tới trên không của đảo giữa hồ.

Xoẹt xẹt!

Một đạo lôi đình màu vàng không kịp chờ đợi, ầm vang rơi xuống!

Quanh người Phương Tịch, nguyên khí thiên địa điên cuồng hội tụ, khiến cho hư không vặn vẹo, hóa thành từng quang thuẫn to lớn.

Ầm ầm!

Kiếp lôi màu vàng va chạm với tấm chắn do nguyên khí thiên địa biến thành, liên phá chín tấm chắn, mặc dù quang mang yếu bớt không ít, nhưng vẫn hung uy nghiêm nghị!

Phương Tịch gảy ngón tay, Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang bay ra.

Sau khi đột phá Phản Hư, uy lực của thần quang lại tăng trưởng.

Lúc này nó hóa thành mãng xà to lớn, ở giữa không trung dây dưa với Lôi Giao màu vàng.

Bỗng nhiên!

Kiếp lôi màu vàng ầm vang tản ra, từng tia hồ quang điện màu vàng bật lên ở trên người Phương Tịch, tựa hồ bị Tứ Thánh Thú Giáp hấp thu.

Bình Luận (0)
Comment