Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1418 - Chương 1581 - Độ Kiếp 2

Chương 1581 - Độ kiếp 2
Chương 1581 - Độ kiếp 2

Dù chấn động, Hỗn Nguyên Nhất Khí bộc phát, vậy mà chủ động bay lên, nghênh tiếp Thiên Nhãn Chi Lôi !

Ầm ầm!

Một đạo lôi đình màu vàng to lớn rơi xuống, đập bay Hỗn Nguyên Thiên La Tán, khiến cho thân dù rên rỉ, hiện ra một vết nứt.

Kiếp lôi màu vàng yếu bớt non nửa, không còn trở ngại, trùng điệp đánh vào đỉnh đầu Phương Tịch.

Ngũ lôi oanh đỉnh!

Sau tiếng vang thật lớn, động phủ trên đảo giữa hồ bị gọt đi một tầng, trên đất hiện ra một cái hố cháy đen.

Mà ở dưới đáy hố.

Khôi giáp trên người Phương Tịch vỡ vụn, làn da lại nhiều một đường vân màu vàng.

Ở dưới đường vân này, toàn thân hắn xanh tươi như ngọc, tản mát ra sinh cơ bừng bừng, giống như không có bị thương dưới kiếp lôi!

- Vạn Cổ Trường Thanh Thể, ha ha....

Phương Tịch phát ra tiếng cười vui sướng.

Kỳ thật vừa rồi hắn đã bị kiếp lôi trọng thương!

Mặc dù Tứ Thánh Thú Giáp suy yếu uy năng thiên lôi nhất định, nhưng kiếp lôi còn sót lại xông vào trong cơ thể hắn, phá hư khí hải, thậm chí muốn diệt tuyệt Nguyên Anh!

Cũng may thời khắc mấu chốt, Vạn Cổ Trường Thanh Thể hiện ra uy năng.

Đường vân màu vàng không ngừng triệt tiêu kiếp lôi, còn tỏa ra lực lượng sinh cơ, khiến cho khí hải của Phương Tịch trong nháy mắt chữa trị, Nguyên Anh bình yên vô sự.

Nếu không, lần này hắn không chết cũng sẽ trọng thương!

- Cũng may ta chuẩn bị vạn toàn, cuối cùng còn một lá bài tẩy....

Phương Tịch cười vài tiếng, xoay người bò dậy.

Tâm niệm khẽ động, nguyên khí thiên địa hóa thành trường bào màu xanh, choàng ở trên người hắn.

Dưới đáy hồ nước, Tiểu Huyền Quy thò đầu ra nhìn.

Không bao lâu, lại nhanh chóng rụt trở về.

Bởi vì có hai đạo sóng pháp lực Phản Hư kỳ đang nhanh chóng tiếp cận...

...

Bích Căn Nguyên.

- Lôi qua cửu trọng.... vượt qua Phản Hư đại thiên kiếp, Yêu Nguyệt Tiên Thành ta lại nhiều một vị đại năng Phản Hư!

Một tu sĩ Hóa Thần nhìn kiếp vân tiêu tán, thiên âm vang lên, điềm lành xuất hiện, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ hâm mộ cùng đố kỵ.

Đây chính là đại năng Phản Hư!

Mặc dù ở trong Địa Tiên giới, cũng thuộc về thượng tầng.

- Vị trí kiếp lôi....

Mặt mũi Vương Linh Ứng lại tràn đầy rung động:

- Có vẻ giống như là đảo giữa hồ... Chẳng lẽ là... lão tổ nhà ta đột phá Phản Hư.... thành công?

Trong lòng hắn cực kỳ kinh ngạc, câu chuyện này sao có thể muốn nói ra miệng, lại cưỡng ép nhịn xuống.

Mà ở đối diện Vương Linh Ứng.

Mã tiên tử và Hoàng Mộc Tử liếc nhau, lại riêng phần mình lâm vào trong rung động thật sâu.

- Không có khả năng....

Mã tiên tử thốt ra, sớm đã không lo được dáng vẻ gì.

Phản Hư kỳ!

Đây là cảnh giới mà mấy đời Hóa Thần Mã gia các nàng thiết tha mơ ước!

Một khi thành tựu, liền đưa thân vào cao tầng Yêu Nguyệt Tiên Thành, có thể tùy ý lôi kéo các thế lực lớn!

Nếu lão tổ Vương gia đang mưu đồ đột phá Phản Hư, trước đó cự tuyệt đề nghị song tu, là hoàn toàn có thể lý giải.

Vừa nghĩ đến đây, Mã tiên tử nhìn về phía Hoàng Mộc Tử ở bên cạnh, thần sắc phức tạp không gì sánh được....

Động phủ trên đảo giữa hồ.

- Tiểu tử ngốc, sợ cái gì?

Thần niệm của Phương Tịch quét qua, liền nhìn thấy Tiểu Huyền Quy giả chết, không khỏi cười mắng.

Lúc này Tiểu Huyền Quy mới thò đầu ra nhìn, leo ra đáy hồ, chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, chạy tới đằng sau ống quần hắn.

Nó chớp chớp mắt to ngập nước, nhìn hai chùm sáng từ trên trời rơi xuống.

Ở trong chùm sáng, rõ ràng là hai tu sĩ Phản Hư kỳ!

Một người trong đó đầu rất lớn, chỉ có một vòng tóc trắng thưa thớt, chính là Xích lão quái.

Một người khác thần sắc lạnh lùng, lưng đeo trường kiếm, tựa hồ là một vị kiếm tu.

- Đạo hữu là lão tổ Vương gia?

Xích lão quái dẫn đầu chắp tay, thi lễ một cái:

- Bản nhân Xích Tùng Tử, cùng Quảng Thiên Kiếm Quảng đạo hữu, đều là trưởng lão trong Trưởng Lão Hội của Yêu Nguyệt Tiên Thành, chúc mừng Vương đạo hữu đột phá Phản Hư, trở thành đồng đạo của chúng ta!

Quảng Thiên Kiếm cũng thi lễ.

Ánh mắt Phương Tịch lập tức bị thanh kiếm trên lưng đối phương hấp dẫn.

Kiếm này tạo hình cổ xưa, mặc dù ở trong vỏ kiếm, lại có một cỗ kiếm ý ẩn mà không phát, khiến cho Phương Tịch ngầm sinh cảm giác nghiêm nghị.

Là một thanh kiếm cấp sáu...

Trong lòng hắn làm ra phán đoán.

Xích Tùng Tử nhìn thấy một màn này, cười nói:

- Quảng đạo hữu là một vị kiếm tu, Thiên Lôi Kiếm này được hắn coi như tính mệnh, một khi ra khỏi vỏ, kiếm quang kia thật xán lạn không gì sánh được....

- Nguyên lai đạo hữu là một vị kiếm tu, thật thất kính thất kính!

Phương Tịch khách khí cười nói.

Kiếm tu ở trong tu sĩ đồng cấp luôn lấy công phạt sắc bén nổi danh, kiếm tu Phản Hư kỳ, ở trong Địa Tiên giới đã có thể tung hoành.

Chỉ bất quá đối với hắn mà nói, cũng chỉ như vậy mà thôi.

Mặc dù hắn không phải kiếm tu thuần túy, nhưng Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm vung lên, mặc cho kiếm tu, kiếm tử gì cũng hóa thành tro bụi....

Ân, sau khi đến Phản Hư, hẳn miễn cưỡng có thể khu động thanh tàn kiếm Tiên Phủ Kỳ Trân kia…

Bình Luận (0)
Comment