Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 142 - Chương 142 - Giết Rắn 2

Chương 142 - Giết Rắn 2
Chương 142 - Giết Rắn 2

Làm sao cũng có thể chặn được một hai vòng công kích!

Nếu một hai vòng công kích cũng không diệt được con xà giao này, vậy có thể cân nhắc vấn đề lui lại.

...

Săn bắt là sự tình cần kiên nhẫn.

Phương Tịch và Lệnh Hồ Sơn liên tiếp đợi bảy ngày, con xà giao kia cũng chưa từng xuất hiện.

Mãi đến buổi tối ngày thứ tám.

Tê tê!

Một cái đầu rắn từ Long Đàm hiện lên, một đường uốn lượn đi tới vị trí cạm bẫy.

Trong bóng tối, một con bò bị xà giao nuốt vào bụng.

Sau khi nó nuốt con bò này, còn chưa vừa lòng, lại bắt đầu nuốt dê ở bên cạnh, đều một ngụm một con, ăn vô cùng vui sướng.

Càng then chốt là, cho dù ăn nhiều dê bò có thuốc mê như vậy, nhưng hành động của nó vẫn như gió, tốc độ không có bao nhiêu biến hóa, để Phương Tịch một tưởng Lệnh Hồ Sơn mua phải thuốc giả.

Cũng may thị lực của hắn hơn người, sau khi cẩn thận quan sát, vẫn có thể phát hiện con xà giao này tựa hồ trở nên lười biếng.

- Chính là hiện tại!

Lệnh Hồ Sơn gào thét, nhấc theo một thanh đại khảm đao còn cao hơn hắn, trực tiếp xông tới.

- Ngự!

Cùng lúc đó, tướng lãnh trong Phong Lôi Quân quát to, một Võ Sư lập tức chém xuống, khởi động xe bắn tên do mười mấy Võ Giả hợp lực kéo ra!

Vèo!

Trong tiếng nổ chói tai, một tia sáng đen nhánh chớp mắt đã áp sát, ma sát ra tia lửa ở trên người xà giao!

Phương Tịch có thể rõ ràng nhìn thấy, ở dưới đòn đánh này, xà giao chỉ rơi mấy miếng lân phiến, trên người hiện ra một vết máu bé nhỏ không đáng kể.

- Súc sinh, nạp mạng đi!

Lúc này Lệnh Hồ Sơn cũng giết đến.

Đại khảm đao trên tay hắn ở trong đêm tối, đột nhiên bùng nổ ra một vòng huyết quang.

Cương khí của Tông Sư!

- Bí kỹ Thiên Trảm!

Khảm đao giống như tia chớp, bổ vào trên người xà giao.

Phốc!

Một vết thương sâu tới xương hiện lên!

Tê tê!

Lân phiến toàn thân xà giao run run, đuôi rắn quất ra!

Đùng!

Mặt đất lăn lộn, thật giống bị cày qua nhiều lần.

Lực lượng kinh khủng nện lên người Lệnh Hồ Sơn, cho dù hắn có áo giáp cùng chân cương phòng ngự, cũng bị đánh bay giống như con ruồi!

- Phong Tự Doanh, tiến lên!

Trong Phong Lôi Quân, đại tướng không chút do dự hạ lệnh.

Một tiểu đội trăm người lập tức cầm trường thương búa lớn tiến lên, bắt đầu dây dưa kéo xà giao lại!

- Lôi Tự Doanh, phong tỏa đường lui!

Nương theo mệnh lệnh, từng vị võ giả như tre già măng mọc, ở trên người xà giao chế tạo ra vết thương bé nhỏ không đáng kể, sau đó bị Yêu Thú dễ dàng xé rách, cắn nuốt...

Tổng thể mà nói, là dùng mạng người ngăn cản xà giao bỏ chạy!

- Tê tê!

Xà giao lại ăn thêm một đao của Lệnh Hồ Sơn, dưới sự tức giận mở miệng rắn, nuốt một tên binh sĩ Phong Lôi Quân vào hơn nửa, cao ngẩng cao đầu, phát ra âm thanh uy hiếp.

- Là lúc này...

Phương Tịch vẫn khoác Mê Thải Y, thờ ơ lạnh nhạt ở biên giới chiến trường.

Đến khi xà giao ngẩng nửa người trên lên uy hiếp, ánh mắt hắn sáng ngời, kích hoạt Kim Giao Kiếm!

Xèo!

Ánh kiếm màu vàng óng giống như sao băng, xé rách màn đêm, thẳng tắp đâm trúng nơi bảy tấc của xà giao!

Phốc!

Kim Giao Kiếm dù sao cũng là pháp khí thượng phẩm, vô cùng sắc bén, lân phiến của xà giao chỉ thoáng ngăn cản, liền bị hung mãnh đâm rách, lượng lớn máu rắn tuôn ra.

- Tê tê!

Xà giao bị đau, trực tiếp phun hơn nửa thi thể ra, lăn lộn một vòng.

Ầm ầm ầm!

Giống như động đất, binh sĩ Phong Lôi Quân người ngã ngựa đổ, kẻ xui xẻo còn bị ép thành thịt băm.

Mà xà giao nhân cơ hội này lao ra khỏi vòng vây, điên cuồng chạy trốn về phía Long Đàm!

Chỉ cần để nó chạy vào trong nước, vậy thì không có gì lo sợ!

- Ngăn cản con súc sinh này!

Lệnh Hồ Sơn gào thét, ngăn ở trước cự xà, trường đao chém liên tục.

Nhưng xà giao căn bản không để ý, mặc cho trên người nhiều vài vết máu, cũng liều mạng bò về phía Long Đàm!

Đối với nó mà nói, tuy con kiến nhỏ này có thể tạo thành tổn thương, nhưng yếu hơn kim quang kia rất nhiều.

- Đáng hận, lại như vậy, lại như vậy!

Lệnh Hồ Sơn muốn rách cả mí mắt.

Lần trước vây quét cũng thế, cho dù hắn có thể phá vỡ, nhưng thương thế này đối với hình thể khổng lồ của xà giao mà nói không đáng kể chút nào.

Lần này, chẳng lẽ lại phải giẫm lên vết xe đổ?

- Đi!

Thời khắc mấu chốt, Phương Tịch lại ra tay.

Lần này, Kim Giao Kiếm giống như một cây kim châm, xuyên qua Xà Giao Long ngăn cản, đâm vào mắt trái của nó.

- Tê tê!

Xà giao bị đau, đột nhiên hít một hơi, khói đen từ trong miệng rắn bay ra, lại ầm ầm nổ tung!

Khói đen giống như xiềng xích, khiến Phương Tịch ẩn nấp không thể không lộ ra chân thân:

- Yêu thuật?

Đối phó Yêu Thú ở Đại Lương Thế Giới nhiều, hắn suýt chút nữa quên Yêu Thú ở tu tiên giới biết yêu thuật!

Đương nhiên, Đại Lương khả năng bởi vì linh khí cằn cỗi, Yêu Thú trước kia đều không có năng lực này.

Nhưng hiển nhiên, con xà giao này huyết mạch tinh thuần, thiên phú dị bẩm, ở thời khắc nguy cấp thức tỉnh một loại yêu thuật nào đó!

Bình Luận (0)
Comment