Mà lão tổ Vương gia xuất thân Huyền Minh Uyên, chính là địa đầu xà, phát hiện Nghiệt Long trọng thương, giết chết thu hoạch được tích lũy của Ngự Long Tông, mặc dù có chút gian nan, nhưng cũng không phải không thể... trong tu tiên giới, cơ duyên quý giá và bất ngờ hơn vậy còn nhiều lắm....
Thu hoạch được tích lũy vạn năm của Ngự Long Tông, lại đạt được Hỗn Nguyên Thiên La Tán, lão tổ Vương gia đột phá Phản Hư, cũng không phải là chuyện không thể.
Về phần ngấp nghé phía sau?
Làm tu sĩ Phản Hư, đã có năng lực giữ những tài phú này, bởi vậy Phương Tịch mới không sợ bại lộ.
Dù sao Hỗn Nguyên Thiên La Tán chỉ là bảo vật cấp sáu, căn bản vô dụng với thiên kiếp Hợp Thể, bởi vậy không hấp dẫn được tu sĩ Hợp Thể.
Mà tu sĩ Phản Hư?
Mặc dù là Phản Hư đỉnh phong, cũng chỉ đến đưa bảo vật và tiên ngọc cho Phương Tịch mà thôi!
- Nguyên lai đạo hữu lấy được trân tàng của Ngự Long Tông.... Khó trách tu vi đột nhiên tăng mạnh.
Xích Tùng Tử và Quảng Kiếm Tử liếc nhau, đều bán tín bán nghi.
Người này mỉm cười, lấy ra một cái hộp:
- Ta đại biểu Yêu Nguyệt Tiên Thành, chúc mừng đạo hữu đột phá Phản Hư, không biết đạo hữu có hứng thú gia nhập Trưởng Lão Hội không?
Đây là trực tiếp lôi kéo.
Lão tổ Vương gia thân thế trong sạch, lại là tu sĩ Phản Hư, hoàn toàn đáng giá lôi kéo.
- Cái này....
Phương Tịch nhất thời chần chờ.
- Yêu Nguyệt Tiên Thành chỉ có một đám đồng đạo Phản Hư, lẫn nhau dùng đạo hữu tương xứng, tuyệt đối không có sự tình áp bách, đồng thời nếu đạo hữu đáp ứng, còn có thể dời Vương gia đến... Có đạo hữu tọa trấn, Vương gia chính là thế lực Phản Hư trong tiên thành....
Quảng Thiên Kiếm không có biểu cảm gì nói ra chỗ tốt khi gia nhập Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Những chỗ tốt này, có lẽ Mã gia nghe được hai mắt sẽ tỏa sáng, nhưng Phương Tịch lại không có hứng lắm.
Bất quá vì hình tượng lão tổ Vương gia, còn phải lắng nghe.
Hắn trầm mặc một lát, mới nói:
- Nghe nói trong quý thành còn sắp đặt chức khách khanh, Tử Phong Linh Quân của Huyền U Thương Hội, chính là khách khanh của tiên thành?
Xích Tùng Tử gật đầu:
- Phải, bất quá khách khanh chỉ là trên danh nghĩa mà thôi... Không có quá nhiều chỗ tốt, bất quá nếu tiên thành muốn mời khách khanh xuất thủ, nhất định phải thương lượng thù lao trước, khách khanh cũng có quyền cự tuyệt.
- Đã như vậy, bản nhân nguyện làm khách khanh của tiên thành.
Phương Tịch mỉm cười.
- Khách khanh... Cũng được!
Một tu sĩ Phản Hư mới gia nhập Trưởng Lão Hội, còn không biết phải nhường ra bao nhiêu tài nguyên.
Trở thành khách khanh ngược lại cũng phù hợp chờ mong thấp nhất trong lòng Xích Tùng Tử.
Sau đó ba người lại luận đạo một chút, cuối cùng Xích Tùng Tử cáo từ rời đi.
Dù sao lão tổ Vương gia vừa mới đột phá Phản Hư, còn phải cho người ta thời gian bế quan củng cố tu vi....
Đưa tiễn hai người xong, Phương Tịch hơi tu bổ trận pháp bị Lôi Kiếp hư hao, nhìn Tiểu Huyền Quy phân phó một câu:
- Ta muốn bế quan, đừng cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy!
Nói xong tiến vào động phủ, đóng cửa mật thất.
Trong tĩnh thất, Phương Tịch ngồi xếp bằng, rốt cục có thời gian rảnh rỗi kiểm tra tình huống bản thân.
- Sau khi Phản Hư, pháp lực Khô Vinh Quyết trong cơ thể biến chất, hóa thành Tiên Nguyên chi khí! Khí này lấy ra tế luyện pháp bảo bản mệnh, hẳn có thể nhanh chóng đẩy Sinh Tử Ấn lên cấp sáu.... Trừ cái đó ra, còn có Huyền Minh Kỳ và Thần Anh Kiếm...
Trừ mấy thứ này, bảo vật cấp bốn, cấp năm trên người Phương Tịch cơ bản đều có thể ném.
Sinh Tử Ấn và Thần Anh Kiếm, tốt xấu gì cũng coi như pháp bảo bản mệnh, thăng cấp tương đối dễ dàng.
Mà Huyền Minh Kỳ là bởi vì chất liệu quá tốt, vốn đã nửa cấp sáu, mới có thể dễ dàng xông lên thành bảo vật Phản Hư kỳ.
Về phần mấy món bảo vật còn lại, mặc dù không phải không thể tăng lên, nhưng cái giá quá lớn, tốn thời gian dài, có thể trực tiếp từ bỏ.
Thần thức Phương Tịch ngoại phóng, phạm vi ngàn dặm có thể miễn cưỡng cảm ứng.
- Đột phá Phản Hư, phạm vi thần thức khuếch trương, từ Hóa Thần mấy trăm dặm, hiện tại tới ngàn dặm... Đương nhiên, trọng yếu nhất là thọ nguyên! Thọ nguyên của ta lại tăng trưởng thêm một vạn năm....
Hóa Thần viên mãn ở Địa Tiên giới có khoảng chừng năm ngàn năm thọ nguyên, nếu đột phá đại cảnh giới, thọ nguyên gấp bội, tương đương vạn năm.
Nói cách khác là diên thọ năm ngàn năm!
Bất quá Phương Tịch có Vạn Cổ Trường Thanh Thể, diên thọ tăng cường rất nhiều, lại diên thọ một vạn năm!
- Bây giờ thọ nguyên của ta, đã tới gần năm vạn năm... tu sĩ Hợp Thể bình thường, cũng không sống dai như ta...
Hắn giật mình, thiên linh cái lấp lóe quang hoa, Chủ Nguyên Anh xuất hiện.
Lúc này Chủ Nguyên Anh nhìn giống như Phương Tịch 13~14 tuổi, rất có một chút cảm giác thiếu niên.
Hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, từng đạo pháp lực không ngừng đánh vào Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm.
Thanh kiếm gãy kia oanh minh, có từng đạo ánh sáng màu xanh sẫm hiện lên, ngưng tụ thành lưỡi kiếm....