Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1424 - Chương 1587 - Địa Tiên Một Phương

Chương 1587 - Địa Tiên một phương
Chương 1587 - Địa Tiên một phương

Đại phòng, nhị phòng, tam phòng...

Tộc nhân Vương gia từ sau khi phân gia, kỳ thật trải qua cũng không tốt.

Bây giờ xuất hiện đùi vàng, tự nhiên phải ôm thật chặt.

Vương Linh Ứng để bọn hắn nhận tổ quy tông, lại tuyển bạt một nhóm tu sĩ tuổi tác, thiên phú, tướng mạo đều coi như không tệ, mượn con đường của Huyền U Thương Hội, cùng một chỗ đưa đến Yêu Nguyệt Tiên Thành, chờ đợi lão tổ phân công.

Trong bất tri bất giác, Vương gia liền khôi phục cực thịnh, thậm chí còn phát triển.

Một ngày này.

Lại một chi phân tông của Vương gia đến nhận tổ quy tông. ‌

- Lão tổ, Vương gia chúng ta là chi nhánh của thất phòng, lót chữ Sơn, đến đây bái kiến.

Một nhóm mấy chục đạo quang hoa hạ xuống ở trước mặt Vương Linh Ứng, cung kính hành lễ.

Vương Linh Ứng nhìn Huyết Mạch Bàn, đánh ra một đạo pháp quyết.

Trên ngọc bàn, từng điểm sáng hiện lên, không ngừng lấp lóe quang huy.

- Đích thật là huyết mạch nhà ta....

Hắn mỉm cười gật đầu, lại nhìn mấy người khác, trong đó còn có một lão giả Nguyên Anh:

- Mấy vị này là....

Huyết Mạch Bàn không cảm ứng được những người này, hiển nhiên đối phương không phải huyết mạch Vương gia.

Nhưng trong một gia tộc, luôn có rất nhiều thê thiếp quan hệ thông gia, Vương Linh Ứng cũng lơ đễnh.

- Khởi bẩm lão tổ…

Một lão giả Vương gia tóc trắng xoá vội vàng nói:

- Chi của ta từ thất phòng phân gia, tiến vào Lạc Nhật Bình Nguyên phát triển.... Cùng đại tộc Nguyên Anh Lý gia ở nơi đó kết làm quan hệ thông gia, vị này là Lý gia Thái Thượng ... Lý Như Lệnh!

Hôm nay Lý Như Lệnh đã là Nguyên Anh trung kỳ, lúc này cười ha hả tiến lên chào:

- Lý Như Lệnh bái kiến tiền bối....

Mặc dù trước đó hắn chứng kiến Không Tang Phường Thị hủy diệt cùng tai ương Hắc Triều, liền chuẩn bị bế quan mấy trăm năm.

Nhưng trên thực tế, sau khi trở lại Lạc Nhật Bình Nguyên, Lý gia ở dưới Lý Như Lệnh dẫn dắt, chân chính hùng cứ một phương.

Sau đó lại trải qua trên trăm năm phát triển, cơ hồ muốn thành lập một quốc gia phàm nhân hoàn toàn mới.

Đúng lúc này, lại gặp tộc nhân Vương gia di chuyển đến, song phương thông gia rất nhiều, sau đó hóa thành một nhà.

Thời thế hiện nay, muốn tu vi tinh tiến, là phải tranh!

Bây giờ Ngự Long Tông hủy diệt, Hắc Triều cũng bình ổn, không người nhắc lại sự tình Thành Cơ Quan cùng Không Tang Phường Thị năm đó, Lý gia ta rốt cục có thể vô ưu vô lo phát triển.

Trong lòng Lý Như Lệnh có chút kích động.

- Nếu là thân gia, đó chính là nửa cái người một nhà, không cần đa lễ.

Đối mặt một vị Nguyên Anh, Vương Linh Ứng vốn không muốn cho sắc mặt tốt gì.

Bất quá nghĩ lại, nhớ tới lão tổ nhắn nhủ nhiệm vụ, vừa vặn cần rất nhiều pháo hôi.

Nếu pháo hôi không đủ, liền phải tu sĩ Vương gia tới lấp.

Bởi vậy đám người Lý gia này, lưu lại thì tốt hơn.

Vương Linh Ứng vừa nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt càng thêm chân tâm thật ý....

...

Cùng lúc đó.

Phản Hư khánh điển của Phương Tịch cuối cùng cũng kết thúc.

Hắn dù sao cũng là khách khanh trưởng lão của Yêu Nguyệt Tiên Thành, trong khánh điển lần này, tu sĩ Phản Hư không bế quan hay ra ngoài làm nhiệm vụ của Yêu Nguyệt Tiên Thành đều đến gặp.

Hết thảy mười ba vị....

Xem ra nhân số Phản Hư của Yêu Nguyệt Tiên Thành, không khác ta dự đoán bao nhiêu....

Sau một phen bận rộn, Phương Tịch trở lại động phủ trên đảo giữa hồ, bắt đầu kiểm kê thu hoạch.

Tu sĩ Phản Hư đã là thượng tầng của Địa Tiên giới, cố kỵ mặt mũi, hạ lễ ít nhất cũng là một viên tiên ngọc, khiến cho Phương Tịch phát một món tiền nhỏ.

Đáng tiếc.... cách vạn tiên triều bái trong tưởng tượng vẫn có chút chênh lệch.

Phương Tịch hơi có chút tiếc hận.

Mà lúc này, hắn bỗng nhiên giật mình, để Tiểu Huyền Quy ra ngoài tiếp người.

Không bao lâu, Tiểu Huyền Quy dẫn một nữ tu đi vào đảo giữa hồ.

- Mã Tô Diệp xin ra mắt tiền bối.

Mã tiên tử mặc cung trang, nhẹ nhàng cúi đầu, dâng lên một hộp quà:

- Chúc mừng tiền bối đột phá Phản Hư, đặc biệt dâng lên dị bảo Phạm Âm Kim Linh.

- Ồ?

Phương Tịch tiếp nhận hộp quà, thần thức quét qua, lúc này phẩy tay áo một cái.

Cấm chế trong nháy mắt sụp đổ, nắp hộp tự động mở, hiện ra một linh đang màu vàng trong đó.

Trên linh đang còn có một vòng phạn văn tinh mịn.

Đinh linh linh!

Phương Tịch cầm linh đang màu vàng, hơi rót một tia pháp lực vào, liền có tiếng chuông thanh thúy êm tai vang lên.

Âm này mang theo thiện ý của Phật môn, gột rửa lòng người, khiến cho hắn không khỏi hơi động dung:

- Quả nhiên là một Phật bảo tốt, thời điểm đột phá Phản Hư, hơi có hiệu quả ngăn cản tâm ma kiếp....

Vẻn vẹn chỉ thử một lần, hắn liền xác nhận hiệu quả của Phạm Âm Kim Linh này còn tốt hơn chuỗi hạt trong tay mình, tương đương Thiên Tâm Dịch.

Hơn nữa nó có thể lặp đi lặp lại sử dụng, giá trị còn trên Thiên Tâm Dịch.

- Có câu người dâng hạ lễ, tất có sở cầu...

Phương Tịch vuốt vuốt chuông vàng trong tay, nhìn Mã tiên tử tựa hồ cố ý ăn mặc xinh đẹp, mỉm cười:

- Ngươi lại có yêu cầu gì?

Bình Luận (0)
Comment