Dùng loại linh mễ đẳng cấp này, mấu chốt là coi trọng tác dụng tôi thể của nó.
Lúc này nương theo Phương Tịch dẫn đạo, đại bộ phận Ngọc Hư Mễ như dòng nước ấm từ lục phủ ngũ tạng khuếch tán đến toàn thân, khiến cho hắn giống như ngâm mình ở trong ôn tuyền, toàn thân thoải mái không gì sánh được.
Nếu là đan dược hay công pháp tôi thể bình thường, đại bộ phận quá trình tôi thể đều rất thống khổ, giống như thiên đao vạn quả.... Nhưng linh mễ tính chất ôn hòa, luyện thể ngược lại thành một loại hưởng thụ.
Đương nhiên, phương thức luyện thể này không phải mỗi một vị tu sĩ đều gánh nổi.
Theo Phương Tịch biết, mặc dù là tu sĩ Phản Hư trong Yêu Nguyệt Tiên Thành, cũng không phải mỗi một bữa đều ăn được Ngọc Hư Mễ.
Hắn nhanh chóng ăn Ngọc Hư Mễ, không bao lâu liền ăn sạch một nồi, không khỏi thỏa mãn sờ bụng.
Sau khi ăn uống no đủ, Phương Tịch thích ý tuần sát linh cảnh của mình.
Mặc dù một ý niệm, có thể biết linh cảnh biến hóa, dù sao linh cảnh và hắn giống như một thể.
Nhưng sinh hoạt nha, cũng nên có chút cảm giác nghi thức.
Hắn đi qua rất nhiều linh điền, gặp rất nhiều Đồng Đậu Giáp Sĩ, Ngân Đậu Đạo Binh... Còn cần cù chăm chỉ khai khẩn linh điền, khiến cho khu linh điền không ngừng khuếch trương.
- Bên Đại Thanh kia, có nó trông coi linh ngư, vấn đề không lớn... Ngẫu nhiên ăn vụng mấy con cũng không sao....
Phương Tịch nghĩ nghĩ, đi vào trên thảo nguyên ở phía nam.
- Bò....ò...
Hai con Mộc Ngạn dạo bước đến, dừng ở bên chân Phương Tịch, thần phục cúi thấp đầu.
Hắn tốt xấu gì cũng nắm giữ Ngự Thú Thuật cấp sáu của Ngự Long Tông, thuần phục hai Mộc Ngạn cấp năm, còn không có vấn đề.
Phương Tịch nhấc chân, liền tiến vào cặp sừng của Mộc Ngạn cái.
Vô số sừng hươu phân nhánh, tựa như tạo thành một mê cung, không ít địa phương còn bao trùm một tầng linh nhưỡng, có linh hoa và linh thảo mọc ra.
Trên những sừng hươu thật cao kia, còn quấn quanh từng dây leo màu xanh lá.
Bên trong linh mộc thấp thoáng, còn có một số linh thú cỡ nhỏ cư ngụ.
Có thể nói, lấy Mộc Ngạn khổng lồ, trong hai cái sừng hươu to lớn này, không khác gì một vòng sinh thái cỡ nhỏ.
Phương Tịch vươn tay, một con linh thú loài chim khí tức yếu ớt rơi vào trên cánh tay mình.
Hắn một tay bấm niệm pháp quyết, linh thú này phát ra thanh âm như chim quyên khấp huyết, phun ra một đạo tinh huyết.
Từng tia Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang phát ra, trực tiếp bổ khuyết sinh mệnh cho yêu điểu này.
Phương Tịch tiện tay thả nó rời đi, nhìn từng giọt huyết dịch lơ lửng giữa không trung.
Lúc này thầm vận huyền công, Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang hóa thành quang hoa, bao phủ huyết dịch của yêu điểu.
Một cỗ lực lượng huyết mạch kỳ dị hiện lên.
Dòng máu đỏ sẫm nổ tung, hóa thành phù văn màu đỏ, chui vào trong Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang.
Phương Tịch cảm giác uy lực của Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang lại có tăng lên.
- Lực lượng huyết mạch, lực lượng phù lục... đạo văn tự nhiên?!
Hắn thì thào, sờ nhẫn trữ vật trên tay.
Từng ngọc phù trống không bay ra, khiến cho Phương Tịch có thể tùy thời ghi chép nội dung mình cảm ngộ vào trên đó.
Mặc dù phù văn màu đỏ kia chính là lực lượng huyết mạch của yêu điểu.
Nhưng tu sĩ Nhân tộc am hiểu học tập, ngay cả thiên phú thần thông của yêu thú cũng có thể mô phỏng.
Bây giờ lấy phù lục bắt chước những phù văn huyết mạch kia, cũng có khả năng thành công nhất định....
Hôm nay Phương Tịch đã sớm là Phù Đạo tông sư, khi trầm mê vào trong vẽ học tập, thời gian trong lúc vô tình nhanh chóng trôi qua.
Bất quá đối với hắn mà nói, đây đương nhiên là sự tình không quan trọng.
Dù sao thọ nguyên của hắn dài dằng dặc....
Mặc dù ngàn vạn hạ giới, cùng linh vật trân quý trong đó đang kêu gọi mình, Phương Tịch cũng không vội.
…
Địa Tiên giới.
Tam Giới Sơn, quân doanh của Thiên Phạm Quân.
Phương Tịch từ trong động phủ của Bồ tiên tử bay ra, khóe môi nhếch lên nụ cười thản nhiên.
Bồ tiên tử không hổ là tu sĩ hạ giới phi thăng, mùi vị linh trà trân tàng thật không tệ.
Song phương phẩm trà luận đạo, tận hứng ba ngày, cuối cùng khai hoang tích lũy áp lực và tâm tình tiêu cực đều tiêu mất.
Lúc trước ở trong Tu Di Hành Sơn, mỗi ngày hắn bảo dưỡng tinh lực, ôn dưỡng pháp bảo còn không kịp, nơi nào có thời gian rãnh rỗi đi uống trà?
Bất quá sau khi trở lại Thiên Phạm Quân, chư vị Hóa Thần đều buông lỏng không ít.
Mặc dù nghe đồn tam tộc sắp nhấc lên đại chiến, nhưng còn chưa xác nhận không phải sao...
Mà cao thủ Yêu Ma tộc cấp độ kia, có thể chui vào Nhân tộc ám sát Phản Hư hậu kỳ, coi như muốn hành động lần nữa, mục tiêu cũng chỉ có thể là những tu sĩ đỉnh tiêm trong Phản Hư kỳ, thậm chí Hợp Thể kỳ!
Liên quan quái gì tới những tu sĩ Hóa Thần như bọn hắn?
Thậm chí Phương Tịch hoài nghi, Thiên Phạm Quân triệu hồi đội ngũ khai hoang, xác suất lớn là do Phi Tinh đạo nhân ra sức kiên trì.