Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1464 - Chương 1627 - Hoang Thú Đột Kích 2

Chương 1627 - Hoang thú đột kích 2
Chương 1627 - Hoang thú đột kích 2

Ở trong phường thị đột phá động tĩnh quá lớn, cũng không phải lựa chọn tốt....

Vẫn dựa theo kế hoạch nguyên bản, đi dã ngoại tìm nơi an tĩnh... Có bản thể hộ pháp, vấn đề không lớn...

Về phần quân lệnh?

Mặc dù Thiên Phạm Quân ở thời kỳ đỉnh phong, Phương Tịch cũng không có để ở trong mắt, thì càng không cần phải nói hiện tại trật tự sụp đổ....

Một đêm này, chắc hẳn rất nhiều tu sĩ khó mà ngủ an ổn được.

Rống!

Phương Tịch đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa, bỗng nhiên bên tai truyền đến tiếng thú rống!

Tiếng rống này to rõ mà khát máu, kích thích ma công trong cơ thể hắn rục rịch, xém chút khí huyết cuồn cuộn.

- Hừ!

Hắn hừ lạnh một tiếng, quanh người hiện ra áo giáp đen kịt, bỗng nhiên đứng lên, đi ra ngoài động phủ.

Mặc dù trận pháp thủ hộ động phủ của Phương Tịch là lâm thời bố trí, nhưng cũng không kém.

Huống chi ngoài Hắc Nham Phường Thị còn có một trận pháp cấp sáu thủ hộ!

Thú rống có thể xuyên qua hai tầng phòng hộ, tự nhiên sẽ không đơn giản.

- Thú rống như vậy, sẽ không phải... Nguyên Cổ Hoang Thú chứ?!

Phương Tịch bay lên giữa không trung, liền thấy được tu sĩ Hóa Thần như mình còn không ít, thần sắc từng người ngưng trọng đến cực điểm.

Mà lúc này Hắc Nham Phường Thị đang bị một tầng quang hoa màu xanh biếc bao phủ.

Ở trên lồng ánh sáng, còn có từng phù văn lấp lóe, như ẩn như hiện....

Chính là đại trận thủ hộ phường thị... Lục Phạm Thủy Môn Trận!

- Đây là...

Trong mắt Phương Tịch quang mang lấp lóe, nhìn thấy ở bên ngoài lồng ánh sáng màu xanh biếc, lại có một quái vật khổng lồ!

Hình thể con Nguyên Cổ Hoang Thú này to gần phân nửa phường thị, giống như một dãy núi cỡ nhỏ.

Nó tương tự tê giác, làn da như áo giáp màu đen, bốn chân không phải hình vó, mà là hình lợi trảo màu ám kim.

Càng làm cho người ta hoảng sợ là, trên đầu nó thình lình có ba cây sừng nhọn dữ tợn sắp xếp theo thứ tự.

Cây sừng cao nhất màu vàng, cây thứ hai màu ám kim mang theo vô số hoa văn, cây sừng nhỏ cuối cùng lấp lóe hào quang năm màu, khiến cho người không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

- Quả nhiên là Nguyên Cổ Hoang Thú!

Phương Tịch cảm khái:

- Vận khí của chúng ta, quả thực không tốt....

Bò....ò...!

Con Nguyên Cổ Hoang Thú kia hiển nhiên bị nhân khí trong phường thị hấp dẫn, trong mắt nhỏ không tương xứng với hình thể khổng lồ tràn ngập hồng quang.

Bỗng nhiên, nó phát ra một tiếng rống to tựa như trâu điên, cái sừng màu vàng thứ nhất lóe ra một đạo hào quang rực rỡ.

Xùy!

Một tia sáng màu vàng óng lóe lên, hóa thành quang trụ màu vàng, va chạm với Lục Phạm Thủy Môn Trận.

Vô số khí tức màu xanh biếc lưu chuyển, phù văn trên màn sáng nhanh chóng hòa tan ở dưới kim quang này.

Kim quang trực tiếp phá giải non nửa cấm chế vòng ngoài của Lục Phạm Thủy Môn Trận, khiến cho trận pháp hiện ra một vết rách to lớn, hiện ra sơ hở kinh khủng!

- Đây là Nguyên Cổ Hoang Thú ... Tam Giác Nguyên Tê!

Một đạo lưu quang bay ra, hóa thành thân hình của Nguyên Âm thượng nhân.

Vị tu sĩ Phản Hư này nhìn con Nguyên Cổ Hoang Thú kia, biểu lộ hết sức khó coi:

- Ba cây sừng của con thú này, mỗi một cây đều có uy năng phá trận, sừng của nó chính là vật liệu luyện chế bảo vật phá trận tốt nhất...

Lục Phạm Thủy Môn Trận, chỉ sợ ngăn không được con Nguyên Cổ Hoang Thú kia!

Trong lòng tất cả tu sĩ Hóa Thần đều hiện ra một ý niệm.

- Sao lại vừa lúc gặp được một Nguyên Cổ Hoang Thú am hiểu phá trận?

Mặt mũi Cuồng Thao cư sĩ tràn đầy hối hận.

Đại khái là tiếc nuối trước đó không nghe Vân Hi tiên tử và Liễu Tự nói, trực tiếp rời đi....

Bây giờ gặp Nguyên Cổ Hoang Thú công thành, lại vô cùng nguy hiểm.

Trong bóng đêm mênh mông kia, cũng không biết đến tột cùng còn cất giấu bao nhiêu hoang thú....

- Bò....ò...!

Nguyên Cổ Hoang Thú cậy mạnh xông vào trong khe hở trận pháp, kẹt ở giữa từng đạo cấm chế, quang hoa đủ mọi màu sắc hóa thành lôi hỏa, rơi vào trên làn da, nhưng chỉ có thể lưu lại từng dấu vết mờ mờ.

Mà nương theo mỗi một lần nó va chạm, Hắc Nham Phường Thị đều đất rung núi chuyển.

- Không tốt!

- Là hoang thú!

- Cứu mạng, đại nhân vật của Thiên Phạm Quân ở đâu?

- Con mẹ nó đám trọc quân.... Lão tử sớm đã nhìn ra, những tên trọc kia chính là muốn chúng ta đi chết!

Khu ngoại thành gặp tai hoạ nghiêm trọng nhất, sớm lâm vào hỗn loạn.

Vô số tán tu bị thú rống làm cho tẩu hỏa nhập ma, hoặc sợ vỡ mật, tinh thần sụp đổ chạy loạn gọi bậy....

Ngẫu nhiên tinh thần cứng cỏi, tu vi cao thâm, hoặc có bảo vật thủ hộ thần thức, thì sau khi một phen đại loạn, bắt đầu ăn ý hóa thân phỉ tu, cướp bóc cửa hàng cùng động phủ tu sĩ....

Nếu vận khí tốt, cướp xong có thể còn sống, khả năng rất nhiều người trong bọn họ, tu vi đều đột phá đại cảnh giới!

Lợi lớn như thế, đã đủ khiến tán tu không để ý sinh tử mà mạo hiểm!

- Các ngươi thao túng trận pháp, ta tự mình xuất thủ kiềm chế Tam Giác Nguyên Tê!

Bình Luận (0)
Comment