Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1466 - Chương 1629 - Hóa Thân Đột Phá

Chương 1629 - Hóa thân đột phá
Chương 1629 - Hóa thân đột phá

- Mê Thần Nga.... Lại còn có loại hoang thú này đồng hành, khó trách ta cũng không phát hiện phường thị đã sớm bị hoang thú vây quanh....

Phương Tịch thở dài, mặc dù loại hoang thú này chiến lực bình thường, nhưng gieo rắc bột phấn có năng lực mê huyễn, mặc dù là thần thức của Hóa Thần thậm chí tu sĩ Phản Hư, cũng sẽ bị lừa gạt.

Mà khi hắn xông vào trong đó, mới nhìn thấy cách đó không xa hiện ra một đám hoang thú loài sói, từng con hai mắt toát ra bạch quang, trong miệng không ngừng nhỏ xuống nước bọt.

Chỉ là hoang thú phổ thông, đáng tiếc không phải Mộc Lang!

Trong lòng hắn thở dài, trong tay bấm niệm pháp quyết.

Huyền Minh Kỳ điên cuồng phát ra hắc thủy, từng hạt Huyền Minh Thần Sa tung bay.

Vài con hoang thú loài sói còn chưa kịp phát uy, đã bị Cửu U Minh Hà Huyền Sa Đại Trận nuốt hết, ở dưới vô số thần sa cọ rửa, yêu lực nhanh chóng tiêu tán, lập tức cụp đuôi làm tù binh của Phương Tịch, bị trấn áp đến chỗ sâu nhất của hắc thủy.

Hưu!

Đúng lúc này, một con Tam Giác Nguyên Tê tựa hồ chú ý tới Phương Tịch, trên độc giác lóe lên quang mang.

Một đạo lôi đình màu vàng hoành không đánh tới!

Phương Tịch thấy thế thầm mắng một tiếng, pháp lực tuôn trào. ‌

Rầm rầm!

Trong hắc thủy, hư ảnh một con Giao Long Phản Hư hiện lên, miệng không ngừng phun ra sương độc.

Loại sương mù này cực kỳ lợi hại, từng con Mê Thần Nga ở trên bầu trời không ngừng hóa thành thi thể rơi xuống.

Xoẹt xẹt!

Điện quang lóe lên, vô số hồ quang điện kích xạ, nhanh chóng luyện hóa nọc độc Giao Long.

Nhưng đạo lôi đình màu vàng này cũng không ngừng thu nhỏ, cuối cùng biến mất không còn tăm tích.

Phương Tịch chỉ một ngón tay, long hồn Phản Hư quấn quanh thân, giống như một tầng phòng ngự kiên cố nhất.

Hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, thân thể hóa thành huyết quang, độn tốc ở trong đám tu sĩ Hóa Thần kinh người không gì sánh được, chớp mắt đã biến mất ở chân trời.

Tam Giác Nguyên Tê thấy vậy, không khỏi đưa mắt nhìn một vị tu sĩ Hóa Thần khác.

- Bò....ò...!

Một tia chớp hiện lên, vị tu sĩ Hóa Thần này kêu thảm, bảo vật hộ thể nổ thành mảnh vỡ, thi thể bị cắt đứt giữa trời.

Sau đó một đạo hà quang ngũ sắc quét qua, bắt một Nguyên Anh trở về.

Tam Giác Nguyên Tê ngậm Nguyên Anh kia, đi đến bên người đồng bạn bị thương, tựa hồ muốn đối phương nuốt Nguyên Anh Hóa Thần này bồi bổ....

...

- Móa!

Phương Tịch ỷ vào bảo vật Phản Hư kỳ phòng thân, một hơi phi độn mấy chục vạn dặm, mới ghìm độn quang xuống.

Cũng may là hắn, đổi thành tu sĩ Hóa Thần khác bị Nguyên Cổ Hoang Thú tập kích, tỉ như Cuồng Thao cư sĩ, chỉ sợ không chết cũng lột da.

- Sừng Tam Giác Nguyên Tê là vật liệu chế tạo bảo vật phá trận tốt nhất.... Chờ đó cho ta.

Phương Tịch hung dữ mắng, phân biệt phương hướng một chút, sau đó lựa chọn một chỗ bay đi. ‌

Trước đó thời điểm khai hoang, hắn nhớ kỹ địa đồ đại thể của Thiên Phạm Vực, hết sức quen thuộc phụ cận Hắc Nham Phường Thị.

Bây giờ phương hướng phi độn, là tuyệt đối không phải Thiên Phạm thành.

Mà chuẩn bị trước chiếm một linh mạch, nếm thử đột phá Phản Hư!

Phương Tịch nhìn rất rõ ràng, bây giờ đi Thiên Phạm thành, làm không tốt vừa vào thành sẽ bị chiêu mộ, làm pháo hôi cao cấp đánh sống đánh chết.

Còn không bằng trước tăng cao tu vi, tu sĩ Phản Hư ở trong Địa Tiên giới cũng tính là cao tầng.

Đến lúc đó dù lấy ra 1000 viên linh thạch cực phẩm chuộc thân, cũng không có người dám ngấp nghé.

Quả nhiên như Phản Hư của Thiên Mị Tông, trốn vào hoang dã mới là lựa chọn tốt nhất... Mục tiêu quá lớn, cuối cùng khó mà chống cự công kích.

Nghĩ đến Thiên Mị Tông, Phương Tịch liền nghĩ đến hai người Vân Hi tiên tử, ban ngày các nàng lựa chọn rời đi, ngược lại hoàn mỹ tránh thoát tai ương Nguyên Cổ Hoang Thú.

Mấy ngày sau, Phương Tịch một đường vừa đi vừa nghỉ, tránh né vài khu vực nguy hiểm, rốt cục đi vào một vùng núi.

Vùng núi này không lớn, phương viên chỉ mấy vạn dặm, toàn thân màu vàng xanh, hiển nhiên ẩn chứa một khoáng mạch đặc thù nào đó.

Lúc này hắn đi lên ngọn núi, khí tức Hóa Thần viên mãn tùy ý bộc phát.

- Rống rống!

Từ trong lòng núi, lập tức nhảy ra một hoang thú to lớn.

Thân thể nó giống như sư tử, lại hiện ra màu sắc kim loại, mấu chốt là còn mọc ra một đầu lâu nhân loại.

- Thanh Sư Nhân Diện Thú.... Am hiểu Kim Độn, tu vi Hóa Thần viên mãn, mặc dù mấy vị Hóa Thần viên mãn liên thủ cũng khó có thể tiêu diệt, đồng thời am hiểu cảm ứng khí tức.... Một khi phát giác Phản Hư mai phục, sẽ thi triển Kim Độn Thuật đào mệnh... Ngọn núi này có chút kỳ dị, mặc dù tu sĩ Phản Hư cũng khó có thể đuổi kịp nó...

Muốn giết chết con Thanh Sư Nhân Diện Thú này, trả giá có chút cao.

Mà nó tạo thành phá hư không lớn, bởi vậy bị đám người Hắc Nham Phường Thị làm như không thấy.

Con thú này cảm ứng được khí tức Phản Hư sẽ trốn xa ngàn dặm, bây giờ ta mới Hóa Thần viên mãn, nó vẫn dám đấu một trận…

Bình Luận (0)
Comment