- Bây giờ có thể quang minh chính đại chuộc thân....
- Có lực lượng Phản Hư, chỉ cần cẩn thận, ở trong Thiên Phạm Vực, vấn đề tự vệ không lớn....
Trong mắt Phương Tịch lóe lên quang mang nguy hiểm.
Hắn nghĩ tới hai con Tam Giác Nguyên Tê tập kích phường thị kia.
Trước đó hắn chỉ là Hóa Thần viên mãn, con Nguyên Cổ Hoang Thú kia lại không nói võ đức đánh lén.
Lần này phải trả thù lại!
Dù có hai con... Đánh không lại ta cùng lắm thì gọi bản tôn.
Ngoại Đạo Hóa Thân nhe răng cười, hóa thành ma quang xẹt qua chân trời....
...
Một đầm lầy nào đó.
Trong tầm mắt, bốn phía đều là đầm nước xanh biếc, từng cái bong bóng hiện lên, sau đó nổ tung, bên trong tràn ngập Địa Sát chi khí kịch độc.
- Lại là Cửu Tuyệt Diệt Nguyên Sát?!
Phù Vô Nhị nhìn đầm lầy, trên mặt hiện ra vẻ sợ hãi:
- Dịch đạo hữu, ngươi xác định vật kia ở chỗ này? Cửu Tuyệt Diệt Nguyên Sát ẩn chứa kỳ độc, tu sĩ Hóa Thần chúng ta dính dáng một chút không sao, nhưng nếu thời gian quá lâu, sát khí nhập thể, sẽ ô uế thần thức và pháp lực.
Ở bên cạnh hắn còn có một thư sinh trẻ tuổi, tay cầm sách cổ, nhìn ôn tồn lễ độ, cười nói:
- Ta làm sao lại lừa gạt Phù đạo hữu? Nơi đây đúng là có một gốc Thiên Nguyên Thánh Quả Thụ, loại thánh quả này chỉ cần chúng ta ăn một trái, là pháp lực có thể tiến nhanh, đồng thời có thể giải vạn độc...
- Ừm, xác thực, Thiên Nguyên Thánh Quả có thể giải vạn độc, bởi vậy sinh trưởng ở nơi chướng khí độc vật hội tụ.
Tựa hồ Phù Vô Nhị cực kỳ hiểu rõ tập tính của thiên địa linh căn này, nghe vậy gật đầu, nhìn về phía thư sinh họ Dịch:
- Đạo hữu tới tìm ta, hiển nhiên ứng phó không được hoang thú thủ hộ linh căn này?
- Đạo hữu thần cơ diệu toán...
Thư sinh họ Dịch cười khổ nói:
- Chỗ kia cũng là đêm đó thời điểm đào mệnh, ta hoảng hốt chạy bừa, muốn mượn độc chiểu này thoát khỏi hoang thú truy kích, mới cơ duyên xảo hợp gặp được.... Nếu không dùng đầm lầy này bao la ngàn vạn dặm, còn có sương độc che lấp thần thức, muốn tìm được vị trí của linh căn, là chuyện cực kỳ phiền toái.
- Hoang thú thủ hộ linh căn này, không biết là loại nào?
Phù Vô Nhị hỏi.
- Là một con Hỗn Lạc Xà.
Thư sinh họ Dịch thở dài trả lời.
- Cái gì?
Phù Vô Nhị giật mình:
- Chính là loại hoang thú lấy kịch độc nổi danh kia? Nghe đồn nó còn có thể thi triển Đông Khí, một môn thần thông ác độc ngay cả tu sĩ Phản Hư cũng phải nhượng bộ lui binh.... Chúng ta làm sao là đối thủ của nó?
Trên mặt thư sinh họ Dịch hiện ra nụ cười:
- Người khác không được, Phù đạo hữu chưa hẳn không được, đồng thời ta tu luyện Hạo Nhiên Quyển là công pháp Nho gia chính thống, thanh Hạo Nhiên Chính Khí kia vừa vặn khắc chế khí độc của Đông Khí, nếu không đêm đó cũng không dám xâm nhập đầm lầy, lại thêm kiện Thông Linh Chi Bảo của Chính Khí Cung, vây khốn Hỗn Lạc Xà không thành vấn đề, đến lúc đó, liền cần đạo hữu thi triển thần thông phù kiếm định càn khôn...
Phù Vô Nhị sầm mặt lại:
- Tốt, nguyên lai đạo hữu chú ý ta như thế?
Đây chính là lá bài tẩy của hắn, lại trong lúc vô tình tiết lộ, mặc cho vị tu sĩ nào biết, tâm tình cũng sẽ không quá tốt.
- Nếu không phải ngẫu nhiên biết đạo hữu tu luyện thành môn thần thông kia, lợi ích khổng lồ như vậy, ta cũng sẽ không tìm đạo hữu chia sẻ.
Da mặt của thư sinh họ Dịch rất dầy, lơ đễnh nói.
- Lời ấy cũng có mấy phần đạo lý...
Phù Vô Nhị vung tay, bảy thanh phù kiếm xuất hiện.
Mặt ngoài những phi kiếm này có từng đạo triện văn, có tựa hồ là dùng giấy phù tế luyện thành, có thì lấy tơ hồng xâu chuỗi đồng tiền, tất cả bảy thanh, bộ dáng đều không giống nhau, lại có khí tức tương liên.
- Thất Phù Kiếm Trận.... Này là đại thần thông nổi danh của Tam Thanh Phường, nếu cuối cùng có thể nhẫn tâm hủy tất cả phù lục, triệt để kích phát uy lực kiếm trận, nghe nói có thể phát huy một kích không thua tu sĩ Phản Hư sơ kỳ...
Thư sinh họ Dịch cực kỳ tinh thông tin tức, tán thán nói:
- Đến lúc đó tại hạ thi triển thần thông Nho Đạo vây khốn hoang thú kia, đạo hữu làm một kích cuối cùng, nhất định có thể giết chết, Thiên Nguyên Thánh Quả chính là vật trong túi hai người chúng ta.
- Hắc hắc... Nếu muốn tại hạ hủy kiếm trận, không biết đạo hữu lấy cái gì đền bù? Chẳng lẽ ở trên phân phối thánh quả, đạo hữu nguyện ý nhượng bộ?!
Phù Vô Nhị cười lạnh hỏi.
Thư sinh họ Dịch trầm ngâm một lát, hồi đáp:
- Vạn Dân Chỉ được không? Đây chính là vật liệu làm lá bùa có thể gánh chịu bùa chú tốt nhất, mặc dù ta muốn tế luyện mấy tấm, cũng cực kỳ không dễ...
- Vạn Dân Chỉ? Đây là vật liệu chế phù đỉnh cấp của Nho Đạo, cũng không tệ.... Nhưng ít nhất cũng phải mười cái....
Con mắt Phù Vô Nhị sáng lên, hắn tu luyện phù pháp, rất có nhu cầu với lá bùa đỉnh cấp, vì vậy cò kè mặc cả.
- Mười cái quá nhiều, luyện chế giấy này còn cần ta vĩnh cửu tổn thất một bộ phận công lực, mặc dù không phải không thể tu luyện trở về, nhưng cực kỳ phiền phức.... Bảy tấm được không?