- Cái này...
Hải lão đại ngốc ở nơi đó, bỗng nhiên quỳ xuống, liên tục dập đầu:
- Tiên sư đại từ đại bi... Tiên sư chớ trách, tiên sư chớ trách!
Khi đứng dậy, nhìn thấy lão bà vui mừng cất vàng vào trong ngực, lại có chút buồn bực:
- Ai... Nếu tiên sư đại nhân để ý ngươi thì tốt rồi...
Nói không chắc có thể được tiên chủng, để hậu nhân đi lên con đường tu tiên.
...
Bảo Chu Phường Thị ở trên Bảo Chu Đảo.
Đảo này vuông vức, giống như một chiếc bảo thuyền, bởi vậy mới có tên như thế. (*chu là thuyền)
Trên đảo có linh mạch cấp một, sau đó bị Long Ngư Chung thị chiếm, cải tạo thành phường thị, ở xung quanh phường thị còn có từng mảng ruộng bậc thang, bên trong trồng đầy linh mễ.
Phương Tịch đổi hình dạng, lại che nửa bên mặt, điều động Hắc Vân Đâu, chỉ nửa canh giờ liền đến Bảo Chu Đảo.
Trên không hòn đảo không có cấm chế cấm bay, hắn liền một đường bay lượn qua ruộng bậc thang, đi tới lối vào phường thị.
Nhìn những linh nông trên mặt đất cần cù trồng trọt, tình cờ ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy vẻ hâm mộ, trong lòng Phương Tịch nhất thời hoài niệm.
Nếu không phải nắm giữ ngón tay vàng, hắn có khả năng vẫn ở Thanh Trúc Sơn làm linh nông, sau đó theo Tư Đồ gia bị diệt mà tan biến...
- Vị tiên sư đại nhân này, tiểu nhân hữu lễ, ngài là lần đầu tiên đến phường thị sao?
Ngoài cửa phường thị, đang ngồi xổm mấy phàm nhân, nhìn thấy pháp khí của Phương Tịch hạ xuống, lập tức xông tới:
- Chúng ta là dân bản địa dẫn đường, rõ bên trong phường thị như lòng bàn tay...
- Hừm, ngươi đi!
Phương Tịch chỉ một người mặc áo xanh.
Người kia mặt mày hớn hở, xua tan đồng bạn khác, ở phía trước dẫn đường cho Phương Tịch:
- Đi vào Bảo Chu Phường Thị không cần lệnh bài, cũng không cần giao nộp linh thạch... Nhưng nếu buổi tối còn không rời đi, bị tu sĩ tuần tra bắt được, thì sẽ nếm mùi đau khổ... Vị tiên sư này, thuê tại hạ, một ngày chỉ cần một viên linh tinh! Tại hạ Mạc Thanh Y, hôm nay may mắn gặp gỡ tiên sư...
- Ngươi... Tựa hồ chỉ là phàm nhân?
Phương Tịch để Mạc Thanh Y ở phía trước dẫn đường, thuận miệng nói.
Nhắc tới việc này, Mạc Thanh Y nhất thời có chút ủ dột:
- Tại hạ ngu dốt, không kế thừa được tư chất linh căn của tổ phụ...
Lại hàn huyên vài câu, Phương Tịch mới biết Vạn Đảo Hồ này không giống Thanh Trúc Sơn, có lượng lớn tu sĩ sinh sôi dòng dõi hậu duệ, trong đó rất nhiều người không có linh căn, nhưng đều sống trên đảo, hình thành từng thôn xóm và thành trấn.
Phàm nhân có thể sống ở phụ cận phường thị, còn tìm được việc làm, thì đều là trực hệ trong vòng ba đời của tu sĩ.
- Từng hòn đảo đều tương đương với từng quốc gia nhỏ?
- Ân... nói là đảo, kỳ thực cũng rất lớn, thả ở kiếp trước, có thể sinh sống mấy trăm ngàn, thậm chí trên triệu nhân khẩu...
Phương Tịch cười nói:
- Ngươi cẩn thận làm việc, chỗ tốt không thiếu được... Ta chuẩn bị bán một ít tài liệu Yêu Thú, đồng thời chọn mua một bộ công pháp luyện thể, một ít khôi lỗi cùng truyền thừa Ngự Thú Thuật...
Trước ở Đại Lương tu luyện võ đạo, hoàn toàn là bởi vì võ đạo của Đại Lương học nhanh, đồng thời không cần tài liệu gì, lại có trợ giúp đột phá Trúc Cơ.
Đổi thành công pháp luyện thể của tu tiên giới, hắn muốn tu luyện tới Luyện Thể tầng ba như bây giờ, tiêu tốn linh thạch sẽ nhiều lắm.
Ít nhất phải bữa bữa ăn linh mễ, lại phối hợp các loại linh dược luyện thành thuốc tắm, còn có đan dược...
Tổng thể mà nói, vẫn là võ đạo Đại Lương có lời.
Nhưng bây giờ, sau Tông Sư đã không đường, Phương Tịch cũng làm tốt chuẩn bị nhảy thuyền.
Mạc Thanh Y suy nghĩ:
- Bán tài liệu Yêu Thú, khu bày sạp có các vị tiền bối vẫn thu mua lâu dài, uy tín tốt nhất là Long Môn Các do Chung gia mở!
- Còn Khôi Lỗi Thuật? Xin thứ cho tiểu nhân kiến thức nông cạn, vẫn chưa nghe nói nơi nào có bán truyền thừa tương quan... về phần Ngự Thú Thuật, có một Miêu tiên sư, bên người chăn nuôi ba con linh sủng, hẳn biết truyền thừa tương quan, có thể đi hỏi thử.
- Dẫn đường, đi Long Môn Các trước!
Phương Tịch gật gù, vẫn tương đối thỏa mãn với người dẫn đường này.
Đổi thành hắn đến, muốn thăm dò rõ ràng những tình huống này, còn không biết phải tốn bao nhiêu thời gian.
Long Môn Các.
Long Ngư Chung thị lấy chăn nuôi linh ngư làm chủ nghiệp, nghe nói linh ngư kia tên Thanh Ngọc Lý, mùi vị ngon, ẩn chứa linh khí ôn hòa, cực kỳ thích hợp tu sĩ Thủy linh căn dùng, ăn lâu dài cũng tương đương với dùng đan dược tu luyện, đồng thời không có đan độc.
Nghe đồn trong ngàn vạn Thanh Ngọc Lý, còn có khả năng sinh ra ngư vương, ngư vương này thức tỉnh huyết mạch Giao Long, biệt hiệu Tiểu Thanh Long !
Tiểu Thanh Long này lại gia nhập mấy vị linh dược quý trọng, có thể làm thành Thanh Long Thang (*canh), cho dù là Trúc Cơ kỳ dùng cũng bổ ích.
Đáng tiếc, phần lớn tán tu cả đời cũng ngửi không được Thanh Long Thang là mùi vị gì.
Loại linh vật này, ngoại trừ phần nhỏ Chung thị tự dùng, thì phần lớn đều phải cống lên cho Huyền Thiên Tông, đổi lấy các loại tài nguyên quý trọng như Trúc Cơ Đan