- Sấm sét tinh khí...
Phương Tịch mở miệng và hít sâu một hơi.
Hắn hít sâu thành gió, giống như hóa thành một mắt bão quét sạch mưa suốt, tiếp theo hài lòng ợ một cái.
- Bây giờ ta đã tu luyện Thiên Yêu Chân Thân nay tới tiểu thành, chẳng qua sức lực tinh thần và khí phách lại có thể có thể tương đương với tu sĩ Phản Hư hậu kỳ?
- Cũng chẳng biết tới bao giờ mới có thể thật sự đạt tới đại thành, khiến thể phách có thể tương đương với yêu thú Hợp Thể kỳ!
Phương Tịch thì thào một tiếng.
Trong đầu hắn vừa nghĩ, một tầng mộc linh lực hiện ra, hóa thành trang phục màu xanh che toàn thân. Lúc này, hắn mới nhìn ra xung quanh.
Tiểu Huyền Quy bay tới, nói cộc lốc:
- Chủ nhân... Rùa nhỏ giết rất nhiều, rất nhiều...
- Hả?
Thần thức của Phương Tịch đảo qua, không biết nên khóc hay cười.
Hóa ra ở xung quanh đầm lầy có không ít yêu thú cấp thấp, thậm chí là cá bình thường đã bị Tiểu Huyền Quy giết chết...
Có thể nhìn ra được nó đang rất nghiêm túc chấp hành nhiệm vụ, chẳng qua quá cứng nhắc thôi...
- Ừ, ngươi làm không tệ. Sau khi về, ta sẽ thưởng cho ngươi đan dược cấp sáu!
Phương Tịch xoa Tiểu đầu Huyền Quy, mỉm cười nói.
- Tốt tốt!
Tiểu Huyền Quy lập tức hưng phấn như muốn nhảy dựng lên, rất giống một đứa bé...
...
Thuật luyện đan của Phương Tịch bây giờ cũng coi như đạt tiêu chuẩn cấp sáu.
Trải qua năm trăm năm không ngừng nghiên cứu, hắn lục lọi ra một đan phương Khí Huyết Đan thích hợp cho luyện thể sĩ cấp Phản Hư thậm chí là yêu thú bổ sung khí huyết.
Thiên Yêu Chân Thân của hắn có thể nhập môn nhanh chóng, cũng có một phần quan hệ với việc thường dùng đan dược luyện thể cấp sáu này.
Tiểu Huyền Quy cũng rất thích ăn, coi Chân Huyết Đan như kẹo viên bản tiến hóa.
Thế nhưng đan dược cấp sáu vô cùng quý giá, cho dù là Phương Tịch cũng không thể thường dùng.
Về phần Tiểu Huyền Quy cũng chỉ có thể thỉnh thoảng ăn đồ còn sót lại của hắn.
Mỗi lần nó nhận được một viên đều vui như ăn tết.
Phương Tịch thi triển Quy Tức Bí Thuật vẫn duy trì tu vi ở Phản Hư sơ kỳ, khiêm tốn trở về Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Tu vi đột phá, tâm trạng của hắn cực tốt. Hắn lập tức gọi vũ nữ do Vương gia bồi dưỡng tới, trắng trợn ăn mừng mấy tháng...
...
Yêu Nguyệt Thương Hội là thương hội có bối cảnh Yêu Nguyệt Tiên Thành, chính là thương hộ lớn số một gần đây.
Thậm chí bọn họ kinh doanh trong mấy vực gần đây, thủ đoạn thông thiên, mạng lưới quan hệ khổng lồ.
Ngày này, một lão già tóc trắng chắp hai tay sau lưng, đi tới trước cửa Yêu Nguyệt Thương Hội.
Dáng vẻ hắn cao lớn, trên mặt còn có một vết sẹo, thoạt nhìn có vẻ hung ác.
Hai vị tu sĩ Kết Đan đứng gác cửa nhìn thấy người này lại biến sắc, lần lượt lộ vẻ lấy lòng:
- Phù lão tới rồi ạ? Phù lão, vẫn mời ngài đi tới phòng khách quý... Đại chưởng sự đã sớm căn dặn, nếu ngài tới nhất định phải lập tức thông báo với hắn...
- Đi trước dẫn đường đi.
Phương Tịch chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nói.
Phù lão tất nhiên là một thân phận giả để hắn tiêu thụ tang vật.
Có Thiên Ma Bí Thuật biến hóa và Quy Tức thuật che giấu, cho dù là tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ cũng chưa chắc có thể nhìn ra sơ hở gì.
Hơn nữa...
Trong Yêu Nguyệt Tiên Thành cũng chỉ có một đám Phản Hư... Cả Tinh Thần Vực không chừng chỉ có có một vị lão tổ Hợp Thể ở Tinh Thần Tông, đâu có dễ gặp như vậy?
Phương Tịch vẫn khá yên tâm khi tiêu thụ tang vật ở trong Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Hắn còn có vài địa điểm tương tự, tất cả đều là thế lực khá mạnh mẽ trong Phản Hư, phân bố trong chín mươi chín vực của Nhân tộc.
Bởi vì hắn lộ ra tài phú và kỹ nghệ quá mức mê người, không phải không có người muốn đen ăn đen.
Nhưng chỉ cần là tu sĩ Phản Hư, vậy chính là tới đưa tiên ngọc, Phương Tịch tất nhiên đều lần lượt vui lòng nhận lấy.
Phòng khách quý Yêu Nguyệt Thương Hội nằm ở trong đám mây, xung quanh đều là mây trắng, lại có bàn bằng ngọc.
Sau khi ngồi lên, sẽ có một lực lượng ôn hòa nâng toàn thân lên, khiến cho người ta cảm giác vô cùng thoải mái lại thư thái, thậm chí có cảm giác sướng như tiên.
- Phù lão, đã lâu không gặp.
Không lâu sau, một tia sáng bay tới, trong đó hiện ra một vị tu sĩ Phản Hư trung kỳ.
Hắn có dáng người trung bình, gương mặt tròn trịa, còn chưa nói đã cười. Đây chính là Đại chưởng sự của Yêu Nguyệt Thương Hội:
- Ôi, nhìn thấy Phù lão, trong lòng lão phu vừa mừng rỡ lại lo lắng bất an đấy...
- Ồ? Vì sao chứ?
Phương Tịch chậm rãi nhấp một hớp tiên trà, cười hỏi.
- Mừng rỡ dĩ nhiên là Phù lão ra mặt, tất nhiên sẽ có thứ tốt... Lo lắng bất an là tiên ngọc dự trữ trong thương hội lại sắp hết sạch rồi.
Đại chưởng sự nhăn mặt nhíu mày nói.
Tiên ngọc là tài nguyên chiến lược đối với bất kỳ thế lực Phản Hư nào trở lên, bởi vì nó không thể lại sinh ra, còn có trợ lực rất lớn đối với việc tu luyện và luyện bảo của các tu sĩ từ Phản Hư trở lên.