Phương Tịch lấy từ trong túi trữ vật ra tảng hoá thạch xám trắng.
Phần hoá thạch này lớn bằng cái bàn, mặt ngoài đầy khe rãnh ngang dọc, còn dính không ít bùn đất.
Nhưng Tiểu Thanh nhìn thấy lại hoan hô một tiếng, gần như muốn nhào tới:
- Chính là vật này...
Nàng hé miệng và phun ra một Thanh Loan Chân Hỏa!
Bây giờ, Linh Hỏa màu xanh này đã được Tiểu Thanh bồi dưỡng đến mức đặc biệt linh động, nó thoáng cái bao quanh vật hóa thạch trắng xám.
Phần xương Thanh Loan cấp bảy hoá thạch này lập tức trở nên trong suốt lấp lánh, phát ra một tầng ánh sáng màu xanh mờ nhạt.
“Quả nhiên... truyền thừa Thanh Loan cấp bảy, hơn nữa chỉ có cùng tộc mới có khả năng kế thừa.”
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, trong đôi mắt có ánh sáng lóe lên.
Tiếp theo, hắn nhìn thấy trên mặt Tiểu Thanh thoáng hiện vẻ tàn nhẫn, cắn lưỡi và phun ra một ngụm tinh huyết.
Vù!
Máu của Thanh Loan rơi vào trong Thanh Loan Chân Hỏa, không ngờ khiến Thanh Loan Chân Hỏa mang theo từng sợi màu đỏ tươi.
Rắc, rắc!
Trên khối hoá thạch xám trắng kia hiện ra từng vết nứt che kín giống như mạng nhện.
Tiếp theo... là tiếng ầm ầm nổ tung!
Sóng pháp lực khủng khiếp tản ra bốn phía, lại bị trận pháp do Phương Tịch sớm bố trí loại bỏ.
Thu!
Một con Thanh Loan cỡ nhỏ hiện ra, trên mỏ hình như còn ngậm Thanh Loan Chân Huyết, nó chui vào trán Tiểu Thanh nhanh như chớp.
Tiểu Thanh lập tức biến sắc, hai mắt nhắm nghiền ngất đi.
Vút!
Thân thể mềm mại của nàng ngã vào trong lòng Phương Tịch, bị Phương Tịch ôm lấy.
- Đây là...
Hắn không hề khách sáo, cẩn thận kiểm tra một lúc mới cho ra kết luận:
- Bỗng chốc hấp thu quá nhiều lực huyết mạch và truyền thừa... phải ngủ say để tiêu hóa à?
Phương Tịch cảm nhận khí tức của Tiểu Thanh ổn định, không khỏi hài lòng nhét nàng vào trong túi linh thú.
- Chắc hẳn lần sau thức tỉnh có thể trực tiếp vượt qua kiếp số cấp sáu?
- Không gom đủ long phượng kéo xe, gom một phượng một rùa kéo xe cũng rất có thể diện ở Địa Tiên Giới rồi...
...
Yêu Nguyệt Tiên Thành.
- Gió thu chưa thổi, ve đã ngủ sớm...
Nhìn tiên thành và Phường thị có vẻ vẫn như thường ngày, trong lòng Phương Tịch thầm thở dài.
Lúc này, hắn vẫn là dáng vẻ của lão tổ Vương gia, trong tay cầm một vòng phật châu, bên thắt lưng treo chuông vàng. Hắn đi qua nơi nào, ở đó có sen vàng Phạm văn nở ra, trông rất tuyệt.
- Cũng không biết trong chiến tranh, cả thành phồn hoa này có hóa thành tro tàn không?
Phương Tịch vừa đi vừa âm thầm suy nghĩ.
Tuy nói một cách nghiêm khắc, Tinh Thần Vực được xem là hậu phương, trừ khi hơn nửa cương vực Nhân tộc rơi vào trong tay giặc, bằng không khói lửa chiến tranh sẽ không thiêu đốt tới đây.
Nhưng chống lại Yêu tộc không có khả năng là chuyện của riêng Tam Giới Sơn!
Dựa theo lệ cũ, một khi xảy ra đại chiến, Nhân Tộc Ngũ Tử có thể truyền ra lệnh chiêu mộ binh mã. Trong cương vực Nhân tộc, chỉ cần là thế lực Hóa Thần trở lên đều có thể bị chiêu mộ!
Đương nhiên, bây giờ quy trình đơn giản hóa rất nhiều, có khả năng lớn là Tinh Thần Tông bị chiêu mộ binh mã, sau đó Tinh Thần Tông tuyên bố pháp lệnh cho thế lực Phản Hư dưới quyền chiêu mộ binh mã từ, thế lực Phản Hư lại chiêu mộ binh mã từ thế lực Hóa Thần, từng tầng xuống như vậy, cơ bản ai cũng chạy không thoát!
Cho dù là tán tu cũng sẽ phải chịu hậu quả từ việc giá hàng tăng cao, cùng với trị an tệ đi!
Căn cứ theo ghi chép trong một số sách sử Phương Tịch xem qua, hai tộc yêu ma không chỉ chiến đấu ở trên chiến trường chính diện.
Lúc đại chiến, bọn họ sẽ phái tinh nhuệ lẻn vào trung tâm của Nhân tộc gây ra hỗn loạn, công kích các điểm tài nguyên lớn.
Thậm chí lôi kéo các tu sĩ Nhân tộc thối nát, trắng trợn ủng hộ đội phỉ tu và đám tội phạm… đó đều là thủ đoạn bình thường.
“Vào thời gian này, địa vị của ma tu và tu yêu giả trong Nhân tộc cũng có chút xấu hổ...”
“Nhưng ta là lão tổ Vương gia, xuất thân tu sĩ Tiên Nguyên Khí đàng hoàng... sẽ không đến mức lưu lạc tới tình trạng này.”
“Hơn nữa, Yêu Nguyệt Tiên Thành rất mạnh... Nếu Đông Thu Tử đại sư trở về, không bao lâu sẽ có thể xuất hiện thêm hai khôi lỗi tiêu chuẩn cấp bảy...”
Hắn trở lại tộc địa Vương gia trên đảo giữa hồ, tiện tay ném ra một viên linh đan cho con rùa trong hồ, trong đầu không ngừng suy nghĩ:
- Những năm gần đây Tinh Thần Tông bất lợi, ngay cả lão tổ Hợp Thể cũng bị thương... Chờ đến khi đại chiến phải điều động người, bọn họ tất nhiên sẽ trắng trợn điều động thế lực Phản Hư phía dưới...
- Sợ rằng Yêu Nguyệt Tiên Thành trốn không thoát được chuyện này... Cũng may ta vẫn chưa gia nhập Yêu Nguyệt Tiên Thành, chỉ là khách khanh thôi, nếu bảo ta lên chiến trường, ta có thể từ chối...
- Trưởng lão thực quyền thật sự giống như Xích Tùng Tử, Quảng Thiên Kiếm bình thường hưởng thụ các tiện lợi, lúc này mới khó có thể từ chối...
- Cũng không biết ba người Đông Thu Tử và Chu đại chưởng sự có thuận lợi trở về không?