- Ngày ấy sau khi tách ra, tuy lão phu và Thạch Tiên Tử gặp phải Phản Hư của kẻ địch chặn giết, nhưng vẫn có thể bỏ rơi kẻ địch trở về Yêu Nguyệt Tiên Thành...
Nhắc tới chuyện này, vẻ mặt Xích Tùng Tử lại bỗng nhiên nặng nề:
- Về phần Đồng Bách Đồng trưởng lão, hắn bị con Côn Bằng kia để mắt tới, thân chết đạo tiêu... Ngay cả Nguyên Anh cũng không chạy ra.
- Không ngờ có chuyện như vậy à?
Nghe được điều này, Phương Tịch không khỏi xúc động:
- Kể từ đó, nhiệm vụ của chúng ta xem như thất bại à?
- Vậy thì không phải. Lúc đầu gặp mặt Đồng trưởng lão, hắn đã âm thầm giao túi trữ vật cho lão phu bảo quản, bây giờ mấy thứ vật tư kia đã thuận lợi vận chuyển tới Yêu Nguyệt Tiên Thành!
Trên mặt Xích Tùng Tử lóe lên sự thù hận:
- Thiên Yêu Hội còn có Kiều lão quái... tiên thành ta nhất định sẽ không giải hòa với bọn họ!
“Xem ra... Rất có thể nhóm vật tư này chính là nguyên vật liệu chế luyện khôi lỗi đỉnh cấp...”
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng xuất hiện một suy đoán.
Lúc này, Xích Tùng Tử lại chủ động nói:
- Đạo hữu và Thạch Tiên Tử cao thượng, tiên thành không thể báo đáp, đây là thù lao được bàn bạc lần trước.
Hắn nói xong lại đưa qua một bình ngọc và một túi gấm.
Phương Tịch nhận lấy bình ngọc, chỉ thấy trong đó có một viên đan dược màu trắng như tuyết, giống như một mặt trăng sáng chìm nổi.
Trong túi gấm lại chứa số tiên ngọc gấp đôi so với dự định. Chắc hẳn Xích Tùng Tử thực hiện lời hứa lúc trước.
- Phi Hư Đan này quả nhiên không tệ!
Phương Tịch mỉm cười và thu đan dược.
Xích Tùng Tử sửng sốt, bất chợt nghiêm mặt nói:
- Ta đây, bản tọa còn hứa, bất luận đạo hữu thi triển ra thủ đoạn nào, tiên thành đều thanh toán chi phí ban đầu. Không biết ba tờ trận phù và Phá Trận Trùy có giá bao nhiêu?
- Hóa ra là chuyện này...
Phương Tịch mỉm cười và báo ra một con số làm cho Xích Tùng Tử kinh hồn bạt vía.
- Cái này... Vẫn mong đạo hữu chờ, lão phu trở về bàn bạc với các vị trưởng lão đã.
Một lát sau, Xích Tùng Tử lau mồ hôi lạnh trên trán, chạy trối chết.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, lại không khỏi cười.
Chỉ cần cao tầng của tiên thành không ngốc, cơ bản đều có thể đoán được hắn am hiểu trận pháp, thậm chí lão tổ Vương gia có khả năng ra tay chế luyện trận phù và Phá Trận Trùy.
Càng như vậy, trong lúc nguy hiểm và tai họa, bọn họ càng muốn giữ lại nhân tài cao cấp là hắn.
Chẳng qua chỉ là chút tiên ngọc mà thôi, bọn họ cuối cùng chắc chắn vẫn phải cho.
- Có Phi Hư Đan này, sau này mình để lộ ra tu vi Phản Hư trung kỳ cũng là chuyện đương nhiên.
Phương Tịch tung bình ngọc và ngẫm nghĩ.
Thậm chí Ngoại Đạo Hóa Thân cũng chưa sử dụng qua viên đan dược này.
Nhưng sau này bất luận cầm đi giao dịch với đồng đạo hay bán đi đều cực tốt, cũng không uổng công hắn vất vả một chuyến như vậy.
...
Thời gian trôi mau.
Ba mươi năm giống như một cái búng tay.
Trong vùng đất Man Hoang ở Thiên Phạm Vực.
.
Xoẹt!
Một tia chớp màu đen cắt qua màn trời, kèm theo tiếng rít chói tai.
Ở trong tia chớp tối đen không ngờ là một vị ma tu Hóa Thần.
Ở trong Thiên Phạm Vực, tu vi ma đạo của hắn đã miễn cưỡng có thể xem là cao thủ một phương.
Lúc này, hắn lại chật vật chạy trốn, dường như đang bị ác thú truy đuổi phía sau vậy.
Oa!
Ở phía sau ma tu Hóa Thần bỗng nhiên truyền đến một tiếng chim khổng tước kêu.
Hào quang năm màu hóa thành đuôi lửa, mơ hồ có thể thấy được trong đó có một con Ngũ Ngục Khổng Tước cực lớn.
Thần quang năm màu do nó khống chế chỉ vừa quét qua, vị ma tu Hóa Thần kia đã kêu thảm một tiếng, rơi xuống mặt đất.
- Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công!
Trong mắt ma tu kia hiện ra vẻ kiêng kỵ.
- Chính là công pháp này!
Ánh sáng màu đen lóe lên, chim khổng tước cực lớn biến mất, hóa thành bóng dáng của Ngoại Đạo Hóa Thân.
Gương mặt Phương Tịch không cảm xúc, toàn thân được bao phủ một tầng ma giáp đen xì, một tay bấm pháp quyết.
Hai cánh tay Thiên Ma hiện ra, một trái một phải nắm lấy vị ma tu này, còn âm thầm khống chế tất cả phản kháng ma công của hắn.
- Đừng... Đừng cắn nuốt ta.
Ma tu kia nhìn thấy Phương Tịch chậm rãi bước tới, trong mắt hiện ra vẻ cực kỳ khiếp sợ.
Bị người của Đồng Nguyên Ma Công bắt được, hắn đã hiểu rõ số phận cuối cùng thế nào.
Bởi vì hắn đã thử qua loại phương thức này, đồng thời mê mẩn trong đó.
- Thời khắc nhân yêu đại chiến, các loại yêu ma quỷ quái đều chạy ra ngoài...
Phương Tịch lại xúc động than:
- Chân Ma Tông... tổ chức gian tà của Ma tộc lại có thể đều thẩm thấu đến Thiên Phạm Vực sao?
- Ngươi là thủ hạ của Kim Cương Tử?
Vẻ mặt ma tu này càng khủng hoảng hơn.
- Không, ta chỉ là một người có hứng thú với ma tu mà thôi...
Trong nháy mắt, hai mắt Phương Tịch đầy ma ý lẫm liệt, hắn vận chuyển Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công, sau hai cánh tay Thiên Ma kia lại hiện ra hoàn chỉnh ngực, thân ma... cùng với đầu ma dữ tợn.