Đôi mắt đẹp của Phượng Hoàng đảo qua, bỗng nhiên nói:
- Xem ra... vị đứng đầu sáu Đại Ma Vương trong tộc ngươi lần này đột phá bình cảnh Đại Thừa kỳ cũng có kết quả không ổn...
- Đã khiến cho hàng xóm tốt bụng phải chê cười rồi... Tuy Tự Tại Thiên Ma Vương kia thu được truyền thừa Thiên Ma, lúc đầu tu hành nhanh chóng, nhưng cũng rơi vào trong lưới mà không tự biết. Nếu truyền thừa Thiên Ma thật sự tốt như vậy, lão phu đã sớm cướp của hắn rồi...
Thanh Diện Ma Tổ cười lạnh:
- Tiểu bối kia vẫn tính là thông minh. Lần này hắn đột phá bình cảnh Đại Thừa, cuối cùng phát hiện có điểm không đúng. Hắn tự chém một đao, chủ động khiến cho việc đột phá cảnh giới thất bại, nhưng cũng tránh gặp phải chuyện vô cùng khủng khiếp... Chỉ là bây giờ thực lực của hắn chợt giảm xuống, chỉ sợ chỉ có thể ngồi ghế hạng bét trong Lục Vương mà thôi... Lần này lựa chọn chủ soái tấn công Nhân tộc chính là tiểu bối này, cũng coi như lợi dụng thứ vô dụng...
- Ha ha...
Tiếng cười có phần sung sướng của Phượng Hoàng vang lên:
- Nếu hạt giống của hai tộc chúng ta đều thăng cấp Đại Thừa thành công, chỉ sợ lúc này khai chiến chính là hai bên chúng ta?
- Đúng là như vậy... Nhưng bây giờ đang đối mặt với Nhân tộc, chúng ta có thể hợp tác.
Thanh Diện Ma Tổ thở dài:
- Nhân Tộc Ngũ Tử thế hệ này, mỗi người đều có số mệnh thâm hậu, tương lai chưa chắc đã không có hy vọng tiến vào Đại Thừa... Lúc trước, hậu bối của đạo hữu không thể một đòn đập chết Kim Cương Tử, thực sự khiến lão phu thấy đáng tiếc.
- Nếu hắn có thể mất mạng vì một đòn tiện tay của chúng ta, sẽ không thể đảm nhiệm Nhân Tộc Ngũ Tử, khiến chúng ta kiêng kỵ như vậy...
Chân Linh Phượng Hoàng gào to một tiếng, trực tiếp lao vào trong không trung, ánh sáng năm màu lóe lên rồi lại biến mất.
- Hì hì...
Thanh Diện Ma Tổ nhìn chằm chằm vào hướng Phượng Hoàng rời đi, lại cười lạnh mấy tiếng:
- Lão Phượng Hoàng này còn có nhiều điều che giấu bản Ma tổ... Ít nhất sẽ không nói tới chuyện vị tiểu bối Nhân tộc nào đó. Hì hì... bản thân là Phản Hư lại nắm giữ một món Tiên Phủ Kỳ Trân hoàn chỉnh, lần này quả nhiên là để Yêu tộc kiếm được rồi.
Từng Thiên Ma Khí tản ra, hóa thân của vị Ma tộc mặt xanh này cũng thình lình biến mất không thấy bóng dáng...
Thành Thiên Tuyệt.
- Phía trước... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lương Như Long khống chế một luồng ánh sáng liều mạng chạy trốn về phía cương vực Nhân tộc.
Mãi đến lúc này, trong đầu hắn vẫn không hiểu.
Trong ký ức cuối cùng của hắn chính lại là cảnh tượng vị Xa tiền bối Đại Thừa kỳ kia và Chân Linh Phượng Hoàng của Yêu tộc đại chiến.
Tiếp theo... có vô số Tiên Lôi đập xuống!
Nếu không phải có Tam Thập Lục Thiên Cương Bắc Đấu Đại Trận tiêu chuẩn tiên trận này che chở, có lẽ tu sĩ trong cả thành Thiên Tuyệt đều phải chết hết vào lúc đó!
Cho dù là vậy, tòa tiêu chuẩn tiên trận kia cuối cùng vẫn bị những Tiên Lôi công kích liên hoàn phá vỡ.
Số lượng lớn tu sĩ cao cấp tranh đoạt truyền tống trận siêu cấp chạy trốn mà không tiếc hãm hại lẫn nhau, dùng binh đao với nhau...
Đại quân yêu thú khủng khiếp giống như thủy triều vọt tới...
Lương Như Long làm tu sĩ Nguyên Anh, hắn tự biết mình không có bản lĩnh tranh đoạt Truyền Tống trận, bởi vậy trực tiếp từ bỏ, lựa chọn chạy thoát thân về phía nơi dã ngoại.
Cũng coi như hắn may mắn, lại chỉ là một Nguyên Anh kỳ nên không thu hút sự chú ý của người nào, cộng thêm số người chạy thoát thân quá nhiều, không ngờ thật sự gặp may chạy thoát khỏi chiến trường máu thịt kia.
Tiếp theo, hắn lại liều mạng chạy về phía khu vực trung tâm của Nhân tộc.
- Thành Thiên Tuyệt bị phá, đại biểu Tam Thập Lục Thiên Cương Bắc Đấu Đại Trận bị hoàn toàn phá vỡ... Cương vực Nhân tộc hoàn toàn mở ra đối với đại quân Yêu tộc... Tiếp theo, mấy chỗ vực lớn gần chiến trường Tam Giới Sơn nhất định sẽ gặp tai ương ngập đầu... Ma tộc... không biết bên phía Ma tộc có thể nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của không?
Tuy lúc trước Lương Như Long không biết, nhưng sau khi đạt tới Nguyên Anh, hắn còn đọc không ít sách cổ.
Hắn biết chuyện như vậy đã từng xảy ra mấy lần trong lịch sử Nhân tộc.
Mỗi lần đều là sinh linh đồ thán, Nhân tộc không thể không trả giá đắt mới có khả năng đẩy lùi kẻ địch trở lại, đánh cho chiến tuyến một lần nữa quay về gần Tam Giới Sơn.
- Ôi... Muôn dân trăm họ trong thiên hạ sẽ phải chịu một lần tai kiếp nữa sao?
Toàn thân Lương Như Long có đông khí bay lên, giống như một con rắn màu xám trắng.
Bỗng nhiên, thân hình hắn chợt đờ ra. Hắn nhìn thấy ở chân trời phía xa có độn quang của Yêu tộc lập lòe, hình như đang truy kích một đội tu sĩ nhỏ.
Trong đội ngũ kia, một tu sĩ Hóa Thần trở tay không kịp, bị một Yêu tộc vảy giáp chặn đường và chém đứt.
Từ trong thi thể không còn nguyên vẹn bay ra một Nguyên Anh, hai tay lập tức bấm pháp quyết và phá không lao đi.