Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 161 - Chương 161 - Nhẫn Nại

Chương 161 - Nhẫn Nại
Chương 161 - Nhẫn Nại

Dù sao đan dược có thể trợ giúp tu sĩ đột phá bình cảnh vốn vô cùng khan hiếm.

Đặc biệt là dưới tình huống Mộc Nguyên Đan cũng vô hiệu.

Chung Vạn Cốc đưa ra hai phương pháp, thứ nhất là dựa vào lực lượng bản thân tu sĩ, thông qua tĩnh tọa tu luyện, hoặc đấu pháp đốn ngộ đột phá bình cảnh.

Phương pháp thứ hai, là mua Tử Mộc Đan!

Loại đan dược này có thể trợ giúp tu sĩ Luyện Khí trung kỳ đột phá bình cảnh Luyện Khí hậu kỳ, có người nói tỷ lệ thành công khá cao.

Dùng đột phá Luyện Khí tầng bốn, quá mức đại tài tiểu dụng.

Đồng thời sau khi dùng một viên, ngày sau lại dùng lần nữa, hiệu quả sẽ hạ thấp không ít.

Phương Tịch giàu nứt đố đổ vách, nhưng bề ngoài lại ra vẻ người ngốc gan lớn hỏi giá cả.

Kết quả Chung Vạn Cốc nói, loại đan dược đột phá này rất quý trọng, cho dù ở Chung gia cũng cực kỳ quý giá.

Trong Long Môn Các không trữ hàng.

Bất quá hàng năm trong Bảo Chu Phường Thị cử hành buổi đấu giá đều sẽ xuất hiện một hai viên, nhưng giá cả...

- Hơi một tí là hai ba trăm viên linh thạch...

- Dù có linh thạch, thân phận như ta cũng không thể móc ra... Huống chi còn không mua được...

Phương Tịch bất đắc dĩ, chỉ có thể rời Long Môn Các.

Cho dù có linh thạch, cũng không mua được đồ vật mình muốn, tình huống như thế mới là bết bát nhất.

- Thôi... Đi chỗ Hủ Mộc lão đạo xem một chút.

Trong lòng hắn cảm khái, đi tới phòng trà.

- Phương đạo hữu, lão đạo chờ ngươi đã lâu!

Hủ Mộc lão đạo nhìn thấy Phương Tịch, lập tức cười hì hì đứng dậy đón:

- Quy tắc cũ?

- Ừm!

Phương Tịch mở bao sương, nhìn Hủ Mộc lão đạo phát ra Truyền Âm Phù.

Hai người ngồi chừng nửa canh giờ, cửa phòng khách mở ra, một lão đạo người mặc pháp bào màu xanh, đầu đội ô mộc quan, thoạt nhìn chừng năm mươi tuổi, khuôn mặt hơi có chút uy nghiêm đi vào:

- Quy Diệp gặp qua hai vị đạo hữu!

- Đến, ta giới thiệu cho đạo hữu, vị này là Phương Tịch Phương đạo hữu, phương diện linh thực khá tốt...

Hủ Mộc Đạo Nhân đứng dậy, cười rạng rỡ:

- Vị này là Quy Diệp Thượng Nhân, tông chủ Quy Diệp Thần Tông!

- Thần Tông?

Phương Tịch nhìn Quy Diệp Thượng Nhân chỉ có Luyện Khí tầng sáu, trong lòng hơi im lặng, bất quá vẫn đứng dậy khách khí nói:

- Uy danh của Quy Diệp Thượng Nhân, như sấm bên tai!

- Ha ha, Phương đạo hữu khách khí!

Quy Diệp Thượng Nhân lẫm lẫm liệt liệt ngồi xuống, cũng mặc kệ là nước trà thế gian hay linh trà, ùng ục ùng ục uống một hớp:

- Gần đây linh mễ ở Bảo Chu Phường Thị giảm giá... Lần này thật đúng là hố thảm, vì mấy viên linh thạch, nước miếng cũng sắp khô rồi...

Hắn lại nhìn về phía Phương Tịch:

- Đạo hữu là Luyện Khí trung kỳ, không kém... nếu gia nhập Quy Diệp Thần Tông ta, sẽ như hổ thêm cánh... Lão đạo ở đây đảm bảo, chỉ cần đạo hữu gia nhập, liền giao Bộ Linh Thực cho ngươi!

- Không biết Bộ Linh Thực của quý tông có bao nhiêu nhân thủ?

Phương Tịch cũng không phải trẻ con miệng còn hôi sữa, hỏi một câu.

- Ha ha...

Quy Diệp Thượng Nhân đánh cái ha ha:

- Tuy Bộ Linh Thực này mới thiết lập, nhưng tiềm lực rất lớn... chuyện bổ nhiệm, đạo hữu có thể một lời quyết định, tiền đồ quang minh nha!

- Sao ta cảm giác, đây là quan can tư lệnh thế?

- Quy Diệp Thượng Nhân này nhìn như phóng khoáng, trên thực tế miệng thổi da trâu... Luôn cảm giác không quá đáng tin.

Phương Tịch ôm vạn nhất hi vọng, lại hỏi một câu:

- Không biết trong Quy Diệp Thần Tông này, đãi ngộ của tu sĩ như thế nào? Một năm phát mấy viên linh thạch, bình thường có nhiệm vụ cưỡng chế gì không?

Vừa nhắc tới cái này, Quy Diệp Thượng Nhân hơi đổi sắc mặt:

- Cái này... Bản môn mới lập, hết thảy đều ở giai đoạn đầu, còn chưa phân cấp tỉ mỉ, nhưng lấy tài tình của đạo hữu, hẳn luôn có thể bộc lộ tài năng... Huống chi bản tông đồng ý cho đạo hữu mười mẫu linh điền, đây chính là mười mẫu!

Nụ cười của Phương Tịch cứng ngắc, nhưng vẫn duy trì lễ nghi cuối cùng:

- Nhận được thượng nhân ưu ái... Nhưng việc này quan hệ trọng đại, tại hạ cần suy nghĩ thật kỹ.

- Cũng được...

Quy Diệp Thượng Nhân đứng dậy:

- Đạo hữu phải suy nghĩ cho kỹ... Ở trong Vạn Đảo Hồ, điều kiện của ta đã cực kỳ hậu đãi.

Nhìn bóng lưng người này rời đi, Phương Tịch nhìn về phía Hủ Mộc lão đạo.

Hủ Mộc lão đạo biết Phương Tịch muốn hỏi chuyện gì, gật đầu nói:

- Mặc dù Quy Diệp Thượng Nhân háo danh, nhưng điều kiện này thực không kém, thả ra ngoài không biết bao nhiêu người động tâm...

- Đạo hữu nói bao nhiêu người, là chỉ linh nông ngoài Bảo Chu Phường Thị đi?

Phương Tịch liếc đối phương một cái.

- Phải...

Hủ Mộc lão đạo không chút lúng túng trả lời:

- Thế lực Luyện Khí kỳ còn lại, đạo hữu muốn gia nhập, còn đạt được điều kiện hậu đãi, phần lớn đều cần trước thủ tín với người, tỷ như liên hợp săn giết kẻ thù, hoặc xông một ít hiểm địa...

- Nói cách khác... Đầu danh trạng sao?

Phương Tịch gật đầu.

Xem ra tuy tu tiên giới ở Vạn Đảo Hồ ổn định, nhưng không thoát được các loại ngươi lừa ta gạt cùng báo thù.

- Nhưng ta mới hai mươi tuổi, không cần phải gấp gáp... Có thể dùng mấy năm chậm rãi khảo sát, chờ đợi cơ hội tốt nhất.

Bình Luận (0)
Comment