Một bóng người màu xanh tự nhiên hiện ra, đó chính là bản tôn Phương Tịch!
Hắn chắp hai tay lại trước ngực, một cổ giám bằng đồng hiện ra, tiếp theo có ánh sáng màu bạc đầy trời bao phủ cả tòa Long Văn Bích.
Không ngờ hắn lại vận dụng lực hư không của Chư Thiên Bảo Giám để thử di chuyển bức tường ngọc này.
Ầm ầm!
Long Văn Bích giống như mãi mãi không thể di chuyển đột nhiên phát ra một tầng hào quang màu bạc, tiếp theo biến mất.
Ở một nơi hoang dã trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Theo tiếng nổ lớn vang lên, một bức tường ngọc ầm ầm đập xuống, cắm sâu vào trong tầng đất.
- Dời đi rồi.
Phương Tịch mỉm cười và thu Ngoại Đạo Hóa Thân lại, cả người chớp mắt đã trở lại Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Trên đảo giữa hồ, lão tổ Vương gia cầm phật châu trong tay, ngồi nhàn nhã ở trên ghế, bắt đầu pha trà, tùy ý hưởng thụ.
Hắn còn chưa thoải mái được bao lâu, bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng chuông gấp gáp!
- Hả?
Sắc mặt Phương Tịch chợt biến đổi, đôi mắt hơi nheo lại:
- Đây không phải là Nguyệt Hồn Chung chỉ gõ vào thời khắc sinh tử tồn vong của tiên thành sao?
- Chẳng lẽ ta vừa trở về, sự việc đã bại lộ?
Hắn tất nhiên hiểu chuyện này không thể nào xảy ra được.
Phương Tịch có phần bất đắc dĩ, đi tới Minh Nguyệt Điện. Hắn lập tức nhìn thấy đại trưởng lão trong áo bào màu vàng và Đông Thu Tử đại sư.
Từng vị tu sĩ Phản Hư lần lượt đến, vẻ mặt bọn họ đều vô cùng nghiêm trọng.
- Các vị...
Đại trưởng lão nhìn thấy các tu sĩ Phản Hư đã đến đông đủ, hắn cũng không khách sáo, trực tiếp tiến vào vấn đề chính:
- Trong mấy ngày gần đây, Yêu tộc mượn một món bảo vật hư không chuẩn bị mở ra cánh cửa truyền tống ở trong cương vực Nhân tộc ta, truyền tống một đại quân Yêu tộc, thậm chí bao gồm cả tồn tại cấp Chân Linh...
- Cái gì?
- Không thể như vậy được...
Trưởng lão và khách khanh phía dưới lập tức bàn tán ầm ĩ.
Thần Tiên Tử còn nghi ngờ nói:
- Lấy trận pháp của Nhân tộc ta cùng với phạm vi rộng lớn và hiểm trở của Địa Tiên Giới... căn bản không có cách nào bố trí truyền tống trận kéo dài qua cương vực của Yêu tộc và Nhân tộc, phải là dị bảo hư không tới mức nào mới có thể làm được điểm này?
- Chắc hẳn là cấp Tiên Phủ Kỳ Trân...
Đại trưởng lão trả lời:
- Nói tóm lại, may là số mệnh của Nhân tộc ta tốt, có người chí sĩ đầy lòng nhân ái ở trong Yêu tộc mới thăm dò được âm mưu, đã truyền tin về Nhân tộc...
- Bây giờ có mấy vị tu sĩ Đại Thừa của Nhân tộc ta đã được điều động, đi vào bao vây tiêu diệt Thiên Yêu Hội Chủ. Chúng ta cũng nhận được nhiệm vụ phong tỏa Tinh Thần Vực và Lưu Tuyền Vực gần đây... Không thể để cho bất kỳ một vị thành viên cao cấp nào của Thiên Yêu Hội thoát đi!
- Không ngờ Đại Thừa Tán Tiên của tộc ta đích thân bố trí nhiệm vụ!
Thạch Tiên Tử kinh ngạc vô cùng.
Dựa theo lệ cũ lúc trước, không phải nên do Nhân Tộc Ngũ Tử phân công nhiệm vụ sao?
- Chuyện này...
Vẻ mặt đại trưởng lão nghiêm lại, tiếp theo phất tay đánh ra một hào quang.
Minh Nguyệt Điện nổ mạnh, hiện ra một tầng cấm chế.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Phương Tịch nghiêm nghị. Hắn biết đại trưởng lão muốn nói ra một vài tin tức mang tính bùng nổ.
- Chuyện này liên quan đến thân phận thật sự của Thiên Yêu Hội Chủ!
Đại trưởng lão nói:
- Thân phận thật sự của vị Thiên Yêu Hội Chủ kia chính là Phù Du Tử một trong Ngũ Tử Nhân Tộc!
- Cái gì?
Lời này vừa nói ra, tất cả tu sĩ đều vô cùng kinh ngạc.
- Một trong Ngũ Tử Nhân Tộc không ngờ lại làm gian tế của Yêu tộc?
Xích Tùng Tử hoảng sợ biến sắc.
Nhân Tộc Ngũ Tử là tầng lớp cao tầng của Nhân tộc, ngoại trừ Kim Cương Tử, Trường Thanh Tử, Ngũ Hành Tử, còn có Phù Du Tử và Ma Vân Tử. Bọn họ chính là đại biểu cho tu yêu giả và tu ma giả trong Nhân tộc.
Bây giờ Phù Du Tử xảy ra chuyện, nói không khách khí i, thậm chí có khả năng ảnh hưởng tới đãi ngộ chỉnh thể của tu yêu giả ở trong Nhân tộc!
Từ nay về sau, không chừng tu yêu giả ở trong Nhân tộc sẽ bị người người kêu đánh!
- Nhân tộc bại hoại như thế, người người được giết!
Đông Thu Tử hừ lạnh một tiếng và đưa ra kết luận.
Không quan tâm Phù Du Tử vì nguyên nhân gì phản bội Nhân tộc, hoặc vốn là gian tế của Yêu tộc, lúc này hai bên đã không thể cứu vãn, vừa gặp mặt sẽ nhất định liều sống chết với nhau!
Tuy... Phương Tịch rất nghi ngờ những tu sĩ của Yêu Nguyệt Tiên Thành này cùng tiến lên cũng không đủ cho một đầu ngón tay của Phù Du Tử nghiền chết!
- Khụ khụ!
Đại trưởng lão trừng mắt nhìn Đông Thu Tử, cảm thấy từ sau khi vị Đại Tông Sư khôi lỗi này luyện thành khôi lỗi long phượng tiêu chuẩn cấp bảy, tâm tính đã có phần thay đổi.
Cho dù chỉ nói suông, những lời như vậy tốt nhất không nên nói lung tung.
Nếu chẳng may thật sự đụng phải thì sao?
- Nói tóm lại... Bởi vì Phù Du Tử và Ma Vân Tử chịu trách nhiệm về việc phòng ngự của Nhân tộc, bây giờ chúng ta quả thật bất ngờ không kịp đề phòng... Ngoài ra, rất nhiều mật lệnh và bố trí đều cần thay đổi, những thủ lệnh của Ngũ Tử Nhân tộc trước đó đã không còn giá trị, đổi thành do Đại Thừa Tán Tiên đích thân hạ lệnh…