Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1630 - Chương 1793 - Phù Du Ký Sinh

Chương 1793 - Phù du ký sinh
Chương 1793 - Phù du ký sinh

Cùng lúc đó, hắn còn âm thầm cảm ứng vị trí mảnh vỡ Chư Thiên Bảo Giám.

Khi hắn cảm ứng được một mảnh vỡ đang ở một vực gần đó, trong lòng hắn cuối cùng đã chắc chắn:

“Gì mà bảo vật hư không truyền tống không để ý tới sự ngăn cản... Quả nhiên chính là mảnh vỡ Chư Thiên Bảo Giám của ta...”

“Không đúng, xem ra trên tay Yêu tộc có hai mảnh!”

“Trước đây, mảnh trong Nhân tộc ở trong tay Phù Du Tử, hắn vẫn luôn chờ đợi cơ hội này!”

“Như vậy... Ta không phải có thể nhân cơ hội thu hồi mảnh vỡ bảo giám này trước?”

Nếu mảnh đồng kia còn ở trên tay Phù Du Tử, Phương Tịch chỉ có thể thôi, nhưng nếu là yêu tu khác...

Bất luận là ai mang theo mảnh vỡ bảo giám bên người lại giống như mang theo thiết bị định vị. Vào giờ phút này, quả thật giống như bùa đòi mạng vậy!

“Nếu Phù Du Tử kia mang theo mảnh vỡ bảo giám, lại tương đương với để lộ vị trí của bản thân... Nếu ta mở miệng chỉ dẫn cao tầng Nhân tộc đi tới bao vây tiêu diệt, đối phương cơ bản chắc chắn phải chết...”

“Nhưng ta cũng không có cách nào giải thích được... vẫn thôi đi.”

Trong tay Phương Tịch cầm một cái la bàn, đang giả vờ quan sát.

La bàn này màu xanh, phát ra một tầng ánh sáng mông lung, lại có liên hệ chặt chẽ với đại trận của Tinh Thần Vực

Nếu bên trong ngàn vạn dặm có sóng pháp lực cấp sáu không hề nằm trong đăng ký, nó sẽ lập tức hiện ra vị trí.

- Vương đạo hữu... Lần này tuần tra, ngươi nhất định phải chiếu cố tiểu muội đấy!

Thạch Tiên Tử cũng cầm la bàn trong tay, cười dịu dàng nói.

- Tiên tử nói đùa rồi. Lão phu vừa mới thăng cấp Phản Hư trung kỳ, sao có thể bằng được với tiên tử?

Phương Tịch thấy vậy thì buồn cười:

- Nhiệm vụ lần này gian khổ, chúng ta chỉ có thể làm hết sức mà thôi.

Nhắc tới chuyện chính, vẻ mặt Thạch Tiên Tử không khỏi trở nên nghiêm nghị:

- Lần này tất sẽ có cao tầng Nhân tộc ta đối phó với Thiên Yêu Hội Chủ và mấy vị tu sĩ Hợp Thể. Nếu từ trong Lưỡng Giới Môn có tồn tại cấp Chân Linh chạy ra, cũng có Đại Thừa Tán Tiên chống đỡ... Nhưng gần nửa yêu tu Phản Hư còn lại thoát đi, có lẽ sẽ chạy về phía tuyến phòng ngự do chúng ta canh giữ!

- Chúng ta trợ giúp lẫn nhau, có việc lập tức gọi đại trưởng lão và Đông Thu Tử đại sư tới trợ giúp, chắc hẳn không phải là vấn đề lớn.

Phương Tịch cười một tiếng, trong lòng lại thầm thở dài.

Hắn cảm giác vấn đề rất lớn!

Bởi vì ở trong cảm ứng của hắn, một mảnh vỡ Chư Thiên Bảo Giám kia đang không ngừng tới gần tuyến phòng ngự do Yêu Nguyệt Tiên Thành canh phòng!

- Lão phu có trách nhiệm trong người, ta đi trước dò xét đã.

Phương Tịch lập tức chắp tay và hóa thành một độn quang màu vàng, dưới chân từng bước sinh sen, bay về phía xa.

Hắn bay một hơi mấy trăm nghìn dặm, thần thức của hắn nhìn lướt qua từng nơi, xác nhận gần đó không có tu sĩ nào rình trộng.

Từ sau khi thăng cấp Phản Hư trung kỳ, thần thức của Phương Tịch lại được mở rộng, cộng thêm Chư Thiên Bảo Giám trợ giúp, bây giờ cho dù là thần thức của tu sĩ Phản Hư viên mãn cũng không thể bằng được hắn.

Lúc này, hắn khẽ cười một tiếng và vung tay lên.

Một đống trận kỳ tự động bay ra, tiếp theo hóa thành một đám mây mù mờ mịt, bên trong còn có vô số phù lục chữ triện lập lòe.

Trận này có công hiệu ngăn cách thần thức, hai bên phối hợp, cho dù là tu sĩ Hợp Thể cũng không có cách nào phát hiện ra Phương Tịch ở trong trận pháp làm gì.

Ở trong mây mù, ánh sáng màu bạc lóe lên, Ngoại Đạo Hóa Thân hiện ra. Hắn vận dụng Tha Hóa Vạn Vật Thuật hóa thành hình tượng của lão tổ Vương gia.

Phương Tịch tiện tay ném phật châu, Phạm Âm Kim Linh, túi linh thú cho hóa thân, bản tôn lập tức biến mất.

Trận chiến này có lẽ sẽ gặp phải Phù Du Tử, không phải thời điểm quan trọng, bản tôn vẫn không nên lộ diện thì tốt hơn.

Ngoại Đạo Hóa Thân lấy hình tượng của lão tổ Vương gia và cười hì hì khống chế mây mù, bắt đầu di chuyển có ý thức tới gần một mảnh vỡ.

Sắc mặt Phương Tịch thoáng biến đổi, nhìn một tấm lệnh bài trong tay.

Ở trên trận bàn, trong ánh sáng mông lung kia bỗng nhiên có một yêu tinh màu xanh sẫm lập lòe.

- Đã có đại yêu Phản Hư khác đến gần à?

- Như vậy xem ra, mình không cần tiếp viện nữa.

Ngoại Đạo Hóa Thân trầm ngâm một lúc lại mở túi linh thú thả Tiểu Huyền Quy ra.

- Lần này... Có lẽ ngươi phải ra tay rồi.

Hắn nói với Tiểu Huyền Quy.

Bây giờ hắn là Phản Hư trung kỳ, lại là Trận Pháp Đại Sư, miễn cưỡng đủ tư cách nắm giữ Huyền Quy cấp sáu.

Chỉ cần trình độ huyết mạch nồng đậm của Tiểu Huyền Quy không bị lộ ra, chắc hẳn không có vấn đề gì lớn.

- Kể từ đó, lại thêm những pháp bảo thường sử dụng cùng với phù lục... Miễn cưỡng có thể lừa gạt được.

Ngoại Đạo Hóa Thân thì thào một tiếng và đứng ở trên lưng Tiểu Huyền Quy.

- Chủ nhân... Nhớ phát đường!

Bình Luận (0)
Comment