- Khách quý thật hào phóng.
Tám cánh tay của chưởng quỹ Bát Thủ tộc hoạt động linh hoạt xuyên tới xuyên lui, thỉnh thoảng đánh ra từng cấm pháp, giải trừ cấm chế trên vách tường nào đó, lấy từ trong đó ra bảo vật trân quý.
Sau khi hắn thi triển ra, động tác phức tạp hơn nữa lại có một cảm giác giống như nước chảy mây trôi, khiến cho người ta gần như không kịp nhìn.
Không lâu sau, trước mặt Phương Tịch đã xếp đầy một đống hộp ngọc.
Hắn nhẹ nhàng thổi một hơi, mở ra hộp ngọc thứ nhất và cẩn thận kiểm tra.
Trong hộp ngọc này có một gốc linh dược màu xanh lá đang nằm, linh dược này hình phiến lá, mặt ngoài có một giọt sương phát ra ánh sáng năm màu màu.
Phiến lá kia thật ra chỉ để chứa vật, giọt sương phía trên mới thật sự là thứ tốt.
- Cửu Thiên Cam Lộ này là đặc sản chỉ có ở bản địa, chính là lấy được từ trong di tích Tiên phủ...
Chưởng quỹ Bát Thủ tộc vừa cười làm lành vừa nói:
- Chỉ cần một trăm viên tiên ngọc, thật sự không đắt...
Phần lớn tu sĩ bày sạp ở bên ngoài có thể kiếm lời một ít linh thạch cực phẩm đã vô cùng thỏa mãn.
Chẳng qua đến trong Hắc Thiên Các, chi tiêu phải dùng tới tiên ngọc, đủ để thấy rõ sự xa xỉ của nó.
Cũng may Phương Tịch không thiếu tiên ngọc.
Bất luận là hóa thân của Phù Du Tử tặng lúc trước, hay Ngoại Đạo Hóa Thân thỉnh thoảng đi vào trong Tinh Thần Tiên Phủ làm thợ mỏ, đều còn lại không ít.
Hắn lần lượt kiểm tra hàng hóa thật hay giả và ưu khuyết điểm, cuối cùng ném ra một túi trữ vật.
Chưởng quỹ Bát Thủ tộc dùng thần thức đảo qua, trên mặt thoáng hiện vẻ kinh hãi.
Tiếp theo, tám cánh tay của hắn đồng thời bấm pháp quyết.
Bùm bùm!
Từng cấm chế kỳ lạ nổi lên trên các hộp ngọc đột nhiên biến mất.
- Ồ?
Phương Tịch hình như thoáng giật mình.
- Ha ha... Đây là thiên phú đặc biệt của bản tộc, phối hợp với trận pháp hình thành cấm chế... Bây giờ, những hàng hóa này đều thuộc về quý khách.
Chưởng quỹ Bát Thủ tộc cười hì hì nói.
- Rất tốt.
Phương Tịch mỉm cười và phất tay thu những hộp ngọc kia:
- Chuyện thứ ba... Ta muốn mua một ít tin tức liên quan tới hai vị tu sĩ Phản Hư Nhân tộc này, ở đây ngươi có thể có tài liệu liên quan không?
Hắn bắn ra hai miếng ngọc giản, bên trong là tướng mạo của Thạch Tiên Tử và vị Kiếm Tử kia.
Thạch Tiên Tử thì khó nói, nhưng với sự cao ngạo và tâm tính kiếm tu của Kiếm Tử, mười phần có bảy tám phần chắc chắn sẽ không cân nhắc tới vấn đề dịch dung, thay đổi trang phục.
Chưởng quỹ Bát Thủ tộc nhận lấy, dùng thần thức đảo qua và nói:
- Hắc Thiên Các ta tạm không tin tức gì về nữ tu Nhân tộc này. Về phần vị kiếm tu này... Ha ha, thật sự ngại quá.
- Ngươi cũng không biết à?
Phương Tịch nhíu mày.
- Không, chỉ cần là thế lực lớn trên Hãm Không Đảo cơ bản đều biết... Vị kiếm tu này không tốt, liên tiếp khiêu chiến rất nhiều tu sĩ, trước mắt đã đánh ngã mấy thế lực có tồn tại cấp sáu trấn giữ, bây giờ hình như hắn vẫn muốn khiêu chiến tồn tại cấp bảy...
Chưởng quỹ Bát Thủ tộc lắc đầu nói:
- Mục tiêu kế tiếp của hắn chính là Huyết Thủ Phong Chủ... Đây xem như tin tức bản các tặng.
“Quả nhiên bất luận ở đâu, vị Kiếm Tử này luôn quấy đảo phong vân.”
“So sánh ra, cách làm của Thạch Tiên Tử chỉ là một tu sĩ bình thường, tạm thời che giấu tung tích, cẩn thận đề phòng tìm hiểu tình hình...”
Phương Tịch cảm thấy bất đắc dĩ. Chẳng qua hắn vẫn nói lời cảm ơn, lại lộ vẻ ngẫm nghĩ đi ra khỏi Hắc Thiên Các.
...
Rất lâu sau, chưởng quỹ Bát Thủ tộc quay đầu lại.
Chỉ thấy ở trong góc khuất có từng trận văn hiện ra, hội tụ thành một trận pháp kỳ lạ.
Trận này trước đây không hề dao động, mãi đến bây giờ mới hiện ra một phần uy năng.
Ở trong trận pháp còn có một con mắt đen đang chuyển động qua lại.
Chưởng quỹ Bát Thủ tộc nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng chợt lạnh, vội vàng đóng cửa và đi tới sâu bên trong Hắc Thiên Các.
Ở trong mật thất nào đó.
- Ra mắt Ám Ảnh đại nhân!
Vị chưởng quỹ này đi vào bên trong, nhìn thấy một bóng ma, không khỏi vội vàng hành lễ.
- Không ngờ được... trong tu sĩ lần này đi từ bên ngoài vào còn có tồn tại mạnh mẽ như vậy...
Bóng ma kia mơ hồ không rõ, cũng không có hình thái cố định, chỉ có một con mắt màu đỏ tươi chìm nổi trong đó.
- Ám Ảnh đại nhân...
Chưởng quỹ Bát Thủ tộc vô cùng kinh ngạc:
- Chẳng lẽ tu sĩ Nhân tộc này phát hiện ra bí trận theo dõi được bố trí trong cửa hàng ta?
- Người kia là tồn tại cấp sáu thượng phẩm... Thậm chí còn không chỉ đơn giản là vậy.
Bóng đen hừ lạnh một tiếng:
- Ta lấy trình độ Trận Pháp Sư cấp sáu bố trí trận này, lại thi triển thiên phú bí thuật che giấu khí tức của bản tộc... Tự nghĩ ngoại trừ tồn tại cấp bảy ra, không người nào có thể nhìn thấu, nhưng không ngờ được...
- Chẳng lẽ người này là tồn tại cấp bảy che giấu?
Chưởng quỹ Bát Thủ tộc giật mình khiếp sợ:
- Dựa theo các chủ phân phó... Chú ý mật thiết tới tu sĩ từ bên ngoài đến, nhất là tồn tại cấp bảy!