Bọn họ là người cũ theo Phương Tiên Đạo Chủ năm đó, biết rõ nếu không có Phương Tiên Đạo Chủ, chỉ sợ Cửu Châu Giới đã bị ma tai phá hủy từ lâu.
Bây giờ đạo chủ rơi xuống mức này, ngay cả chí bảo cũng đưa xuống giới, chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít.
Thù này... phải báo!
Thậm chí, đây là thù nước hận nhà của cả Cửu Châu Giới!
Phương Tịch trở lại trong động phủ, hai tay ôm Phương Tiên Đạo Cung, bỗng nhiên thở dài.
Bóng sáng lóe lên, hắn đã tiến vào trong Tiên Phủ Kỳ Trân này.
Không gian ở đây khá lớn, còn từng có một tòa thành thị, đây chính là mồi lửa cuối cùng trong kế hoạch của Phương Tiên Đạo.
Chỉ là về sau người phàm và tu sĩ ở đó đều bị Phương Tiên Đạo Chủ chuyển ra.
Phương Tịch đi lại ở trong một tòa thành trống trải, không khỏi xúc động:
- Lấy uy năng của Tiên Phủ Kỳ Trân bây giờ, có lẽ có thể che giấu tu sĩ nhập cư trái phép thượng giới sao?
Sau khi luyện hóa Phương Tiên Đạo Cung, hắn đã biết rõ giá trị của Phương Tiên Đạo Cung này.
Nói một cách đơn giản, nếu tu sĩ Phản Hư cứ ở trong Đạo Cung, thậm chí có thể không sợ quy tắc thiên địa hạ giới ép phi thăng!
- Phương Tiên Đạo Chủ để bảo vật này lại cho cả Cửu Châu Giới, quả nhiên có thâm ý...
- Kể từ đó, tu sĩ có thể ở hạ giới tu luyện tới Phản Hư... Đương nhiên... Lôi kiếp lại là một vấn đề lớn. Dù sao trước đây ta cũng không dám độ kiếp ở hạ giới...
- Nếu giải quyết vấn đề lôi kiếp, lấy Phương Tiên Đạo Cung làm cơ sở, Cửu Châu Giới làm căn cơ, phối hợp với cánh cửa của Chư Thiên Vạn Giới... Thật sự có khả năng phát triển ra một văn minh càng huy hoàng chói lòa hơn.
Phương Tịch thì thào một tiếng:
- Chẳng qua điều này thật sự gian nan, còn không bằng lợi dụng Phương Tiên Đạo Cung làm lý do, đưa tu sĩ cao cấp của Cửu Châu Giới nhập cư trái phép tới Địa Tiên Giới. Không đúng, là lên Hãm Không Đảo?
Hắn đã sử dụng kinh nghiệm bản thân thăng cấp Phản Hư hậu kỳ và Kiếm Tử đột phá Hợp Thể, xác nhận trên Hãm Không Đảo hoàn toàn có thể tu hành, thậm chí có thể một đường tu hành tới cảnh giới Hợp Thể!
Đến lúc đó, hoàn toàn có thể cải tạo Hãm Không Đảo thành Cửu Châu Giới mới!
Thậm chí còn có thể giữ bí mật và an toàn!
Dù sao, chỉ cần chờ hắn đột phá Hợp Thể, quét ngang Hãm Không Đảo chắc hẳn không thành vấn đề. Người mạnh nhất Hãm Không Đảo chỉ có cấp bảy...
Trong lúc hắn đang suy ngẫm, một loạt tiếng bước chân truyền đến.
Phương Tịch ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy một người máy Hoàng Cân Lực Sĩ cũ đi tới trước mặt mình, hành lễ một cách tao nhã, lấy giọng nói tiêu chuẩn của Cửu Châu nói:
- Đạo chủ tôn kính, ta là quản gia trí năng của bản thành, xin cho ta dẫn ngươi đi tham quan đồ chủ nhân trước cất giữ.
- Ừ.
Phương Tịch đi theo sau con rối này, trong lòng vẫn rất chờ mong.
Lấy Phương Tiên Đạo Chủ ở Địa Tiên Giới một đường làm màu vả mặt thu hoạch, chắc hẳn cất giữ không ít đồ, còn có rất nhiều kỳ trân của Yêu tộc mới đúng...
Nhưng chờ sau khi đến nơi, hắn mới phát hiện ra mình sai hoàn toàn.
- Một gốc Nhân Tham Quả Thụ này chính là tất cả di sản của chủ nhân trước.
Quản gia trí năng chỉ vào một gốc cây xanh không có kết quả, nói với Phương Tịch.
- Cây này... dường như là linh căn thiên địa, không, đẳng cấp càng cao hơn...
Phương Tịch nhìn cây đại thụ này, cảm nhận từng luồng tiên khí đồng nguyên với tiên ngọc!
- Tuy chủ nhân trước từng thu được rất nhiều bảo vật, nhưng đều tiêu hao hết trong lúc thăng cấp. Gốc Nhân Tham Quả Thụ này thu được từ trong Hải Ngoại Tiên Phủ, là bảo vật quý nhất trong Tiên phủ...
Quản gia trí năng nói tiếp.
- Ta biết...
Phương Tịch không biết mình nên khóc hay nên cười, phất tay một cái.
Địa Tiên Linh Cảnh mở ra, chuyển Nhân Tham Quả Thụ vào trồng...
Trong một vườn thuốc ở Địa Tiên Linh Cảnh, hư không xanh biếc có ánh sáng lóe lên, từng cái rễ đâm vào mặt đất.
Một gốc Nhân Tham Quả Thụ xanh tươi tự nhiên hiện ra, nhánh cây củ nó giống như rồng, phiến lá như phỉ thúy, đứng sừng sững ở trên linh địa.
Từng Vạn Mộc Mẫu Khí hiện ra, chui vào bộ rễ của Nhân Tham Quả Thụ, bắt đầu trợ giúp linh thực củng cố và trưởng thành...
Lấy trình độ Linh Thực Phu của Phương Tịch bây giờ phối hợp với Vạn Mộc Mẫu Khí, trên lý thuyết cho dù là linh căn cấp bảy, tám cũng có thể cấy ghép được.
Nhưng một gốc Nhân Tham Quả Thụ này lại khác.
Phương Tịch mơ hồ cảm giác nó đã vượt qua cấp bậc của Địa Tiên Giới.
Dù sao nó cũng là bảo vật trân quý nhất trong Hải Ngoại Tiên Phủ, chính là linh căn của Tiên Giới!
Cũng may linh căn này không yêu cầu hà khắc về hoàn cảnh sống.
Phương Tịch lấy kinh nghiệm Linh Thực Phu của bản thân, cảm ứng sức sống sức Nhân Tham Quả Thụ, tiếp theo lại bóp nát số lượng lớn tiên ngọc, rắc bột tiên ngọc ở xung quanh rễ cây.
Theo từng luồng tiên khí bay lên, rễ cây Nhân Tham Quả Thụ và khí hậu ở các khu vực khác nhau xung quanh chậm rãi ổn định lại.